[Sơ cắt cảnh nóng ở chương 20 này để chuyển sang chương 20(17+). Lưu ý trước khi đọc.]
_______________ _________
Để đến khi hắn lột áo phông ra, Ngọc Hưng mới biết mình cào hắn kinh khủng như thế nào.
“Biết lỗi chưa?” - Hoàng Dũng hỏi cậu.
“Để anh đi mua thuốc.”
Cậu định đi ra thì bị hắn vươn tay tóm lấy giam gọn trong lòng. Hắn ôm cậu ngồi lên đệm giường, cưng nựng cậu hết mực. Cằm hắn đặt lên vai cậu, bờ ngực nóng hầm hập của hắn dán lên lưng cậu.
Cậu cảm nhận được tim của hắn đang đập loạn lên, xong, nhịp thở của hắn lại dồn dập phả hơi ấm bên tai cậu.
Trông hắn loay hoay muốn cởi áo mình, Ngọc Hưng bật cười.
“Ngoài mặt thì lạnh lùng, không ngờ bên trong mày là con thú cuồng chịch đấy.”
Tưởng hắn sẽ phản bác, mà hắn lại gật gật đầu, nôn nóng nói.
“Biết rồi thì tự cởi áo ra đi.”
“.....” - Are you f*cking kidding me?
Là mày đòi chịch anh chứ anh có cầu xin mày đâu?
Ngọc Hưng quay người lại, nhếch khóe môi mà nhìn hắn. Xong, cậu đặt hai tay lên vai hắn, hơi cong người một chút.
Đầy khiêu khích mà nháy mắt đưa tình.
“Anh cởi áo em đi.” - Ngọc Hưng lả lơi nói.
Chỉ nghe cậu nói vậy thôi mà hai mang tai của Hoàng Dũng đã nóng bừng bừng. Hắn cố gắng áp chế sự phấn khích trong lòng, cố gắng dịu dàng cởi từng cúc áo của cậu.
“Nhanh lên không người ta tắt nứng bây giờ~”
“....” - Hoàng Dũng tự hỏi mình có nghe nhầm không.
Nhìn áo mình bị em đẹp trai nhẫn tâm ném xuống nền, Ngọc Hưng đẩy nhẹ ngực ẻm, ẻm cũng theo thế mà ôm cậu nằm lên giường êm.
Ngực trần của hai người áp lên nhau, nóng lại càng thêm nóng, kích thích lại càng thêm kích thích.
Nương theo nhịp thở dồn dập của hắn, Ngọc Hưng thở dốc. Cậu nhắm mắt đặt môi mình lên môi hắn. Xong, nghiêng đầu một chút, rụt rè thò lưỡi vào quấn lấy lưỡi hắn.
Ngón tay hắn rê chậm lên đường cong tựa hình bán nguyệt của mông cậu. Một chút dịu dàng xoa nắn, một chút hung dữ cấu véo.
“A... a... ah”
Xâm lấn trí óc cả hai người là nỗi khát cầu dục vọng.
Một buổi chiều nóng nực.
___________________________
Chuyện kể là, trong khi hai người đang chơi đấu vật trong khách sạn thì bạn nhỏ Điệp cùng cún nhỏ chỉ biết ở trong phòng Ngọc Hưng kêu cứu.
May sao chị gái của Hoàng Dũng nghe thấy, chị ta nhanh chân chạy đến mở cửa.
“Cám ơn cám ơn.”
“Không có chi.”
Chị ta nhìn cún nhỏ đang bám chân Khánh Điệp để né tránh mình, không khỏi thở dài.
“Cậu không bận gì thì trông nó hộ tôi, lát tôi quay lại.”
Lúc chị ta quay lại, Khánh Điệp suýt nữa đánh rơi tô kem đang ăn.
Vì sao?
Vì chị ta cắt phăng mái tóc dài rồi, chơi quả đầu undercut lộ ra sau gáy có hình xăm cánh bướm rất đẹp.
Chắc chị ta đã nịt ngực lại để mặc đồ nam, thoạt nhìn rất ngầu, rất giống con trai.
“Ngự tỉ trong truyền thuyết!!!” - Thằng Điệp không kìm lòng mà thốt lên.
Cún nhỏ tưởng anh trai đẹp nào, lập tức lon ton đi đến liếm liếm chân chị gái Hoàng Dũng. Nó thấy mùi hương của anh đẹp trai này quen quen, cơ mà, là trai đẹp, nên, kệ đi.
“À, tôi là Hoàng Phong, chị gái của thằng thuê phòng này.”
“Tên cô còn men hơn cả tôi.” - Khánh Điệp uất ức.
Hai người nói chuyện qua lại vài câu, cuối cùng Khánh Điệp cũng vỡ lẽ ra mình vừa hiểu nhầm. Rồi chị gái hỏi thằng Điệp.
“Em trai tôi với cậu bạn cậu, chắc là kiểu quan hệ kia nhỉ?”
“Tình huynh đệ. Tin hay không thì tùy.”
Không hẹn mà cùng nhìn nhau cười khà khà.
Cún nhỏ ngửi thấy mùi hắc ám đâu đây.
________________________________