Lưu Phong mỉm cười: “Ta biết.” Có thể sống trong cuộc tranh đấu giữa huynh đệ, Chu Cao Phi trong khoảng thời gian này có lẽ cũng không có một ngày nhàn nhã.
“Đông Đông có khỏe không?” Lúc trước Chu Cao Phi đối với Vương Đông Đông cũng có vài phần chân tình. Lần này gặp được Lưu Phong, không khỏi xuất hiện ý niệm quan tâm trong đầu.
Lưu Phong sắc mặt phát lạnh, tên heo này không phải là có chủ ý với Đông Đông chứ.
Chu Cao Phi thấy Lưu Phong mặt biến sắc, nhất thời hiểu được tâm tư hắn. Vội vàng nói: “Hầu gia, ta nghĩ ngươi chắc là hiểu lầm rồi. Ta đối với Đông Đông đã sớm không còn tâm tư, ta giờ quan tâm chỉ như bằng hữu bình thường.”
Lưu Phong cười cười. Lạnh nhạt nói: “Tốt. Rất tốt.”
...
...
Lưu Phong chắp hai tay sau lưng, sắc mặt điềm tĩnh, hơi đăm chiêu. Biến hóa của Chu Cao Phi làm hắn cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng làm hắn rung động. Sinh trong nhà đế vương chưa chắc đã là chuyện tốt. Tuy đạt được phú quý và quyền lực, nhưng cũng mất đi tình cảm chân thực nhất và cơ bản nhất của nhân gian. Có lẽ thượng thiên thực sự công bình, nếu muốn được một thứ, thì cũng phải bỏ ra một thứ khác.
Chỉ là lấy thân tình đổi lấy cái gọi là phú quý quyền lực liệu có xứng đáng không?
Nếu để cho Lưu Phong lựa chọn, hắn tình nguyện cùng thân nhân của mình, người yêu mình bình thản sống cả cuộc đời. Không cùng bọn họ tranh đoạt quyền lợi.
Chỉ là cũng phải nói, con người liệu có mấy ai có thể từ bỏ lòng tham đây.
Ngay cả tu chân. Bề ngoài thì nói là đoạn tuyệt tình dục. Nhưng thực tế hắn biết được không phải như vậy. Một ít tu chân lòng tham thậm chí còn lớn hơn cả thường nhân.
Người sống trên đời, rốt cục không thoát được hai chữ ích lợi.
“Hầu gia. Tựa hồ có tâm sự?” Chu Cao Phi thấy Lưu Phong có hình dáng đăm chiêu, nhẹ giọng hỏi một tiếng.
Lưu Phong lúc này mới hồi phục lại tinh thần, mỉm cười với Chu Cao Phi: ” Không có gì, chỉ là đột nhiên phát hiện thấy ngươi thay đổi. Có chút cảm khái mà thôi.”
Chu Cao Phi nghe vậy, cười cười tự giễu: “Đúng vậy, ta quả thật đã thay đổi... Con người luôn luôn thay đổi. Nếu ta không thay đổi. Tin tưởng rằng giờ phút này ta sớm đã không còn tại nhân thế nữa.”
Ngừng một chút, Chu Cao Phi đột nhiên hỏi: ” Hầu gia. Ngươi nói Hoàng gia, Vương gia(gia đình hoàng tộc) thực sẽ không có thân tình sao? Vì cái gì mà bọn họ phải đối với ta như vậy, bức ta như vậy. Ta chỉ muốn là một tên công tử ăn chơi vô học. Nhưng... Thôi, không nói mẫy chuyện này nữa...” Vẻ mặt Chu Cao Phi rõ ràng hơi kích động.
Lưu Phong lạnh nhạt nói: “Tam công tử, vì sao muốn nói với ta mấy chuyện này?”
Chu Cao Phi sửng sốt một chút, nói: “Ta không có bằng hữu, tâm ta đau khổ, ta không biết bày tỏ những lời trong lòng cùng ai.”
“Hầu gia, ngươi có tin hay không? Lần này gặp được ngươi. Ta cảm thấy rất thân quen. Chẳng biết vì cái gì, ta rất muốn đem lời trong lòng mình nói cho ngươi nghe.” Chu Cao Phi vẻ mặt thành khẩn nói.
Lưu Phong mỉm cười: “Nói đi. Ngươi lần này đặc biệt tìm đến ta. rốt cuộc là có sự tình gì?”
“Phụ vương để ta chuyển cáo cho ngươi, hy vọng hai nhà chúng ra có thể hợp tác?” Chu Cao Phi vội vàng đem mục đích lần này nói cho Lưu Phong.
Lưu Phong nghe vậy. Nhất thời trở nên trầm tư, rất lâu không có nói gì.
“Hầu gia, không biết ý ngươi như thế nào?” Chu Cao Phi lo lắng hỏi.
Lưu Phong chậm bước đến gần vài bước, khẽ híp mắt lại cười nói: “Tam công tử. Trở về nói cho Vương gia, chúng ta đạo bất đồng(không cùng đường), không thể cùng bày mưu. Phong thành cùng Yến Vương Phủ tuyệt đỗi không thể hợp tác.”
Chu Cao Phi nghe vậy, sắc mặt đại biến. Nếu án chiếu theo tính tình hắn trước kia, phỏng chừng sớm đã nhảy dựng lên chỉ là mũi Lưu Phong mà mắng to. Chẳng qua hiện giờ hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, đồng thời hắn cũng rõ ràng. Lấy địa vị thế lực của Lưu Phong hiện nay, cũng không phải là người mà đứa con thứ ba của Yến Vương như hắn có thể nhục mạ.
Yến Vương có thể chủ động xin liên kết cùng Lưu Phong, như vậy có nghĩa, hắn đã thừa nhận thế lực của Lưu Phong. Đặt ngang bằng với địa vị của hắn.
“Hầu gia, vì sao phải tuyệt tình như vậy, chẳng lẽ ngươi cũng không cẩn thận nghĩ qua một chút ư?” Chu Cao Phi có chút không cam lòng. Đây là lần đầu tiên hắn thay phụ vương bàn chính sự. Nếu làm không xong, đối với hắn mà nói là cực kỳ bất lợi. Ít nhất, hai vị ca ca tốt kia của hắn cũng sẽ không tha cho hắn. Cho nên, hắn nhất định phải cố gắng nhiều hơn nữa.
“Vấn đề ngươi vừa đề cập, lúc trước Đông Cung cũng tìm ta bàn qua. Ngươi nói ta nên đáp ứng ai?” Lưu Phong cười hỏi.
Chu Cao Phi hơi kinh hãi, lập tức bình tĩnh lại, cười nói: “Hầu gia, Đông Cung mời ngươi hợp tác, ta nghĩ bọn họ nhất định là muốn liên hợp với ngươi. , cùng nhau đối phó với Yến Vương Phủ?”
“Chẳng lẽ các ngươi không có ý này?” Lưu Phong lạnh lùng cười một tiếng.
“Hầu gia. Ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi. Chúng ta tuyệt đối không có ý này.” Theo bản năng, Chu Cao Phi nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định là không có người mới ép nhỏ giọng xuống nói: “Hầu gia, phụ vương để ta nói cho ngươi, đối thủ chân chính của chúng ta không phải là Đông Cung, lại càng không phải là Túc Vương, mà là bệ hạ.”
Lưu Phong hơi kinh hãi: “Bệ hạ.”
Chu Cao Phi giải thích: “Chúng ta thu được tin tức, nói là bệ hạ đang tích cực tìm kiếm phương pháp trường sinh, người sẽ thống trị đế quốc vĩnh viễn, người sẽ tuyệt đối không đem quyền lực của đế quốc chuyển cho một người nào khác. Trong tương lai, mặc kệ là Đông Cung hay Yến Vương Phủ đều có thể là đối tượng diệt trừ của bệ hạ.”
Lưu Phong hơi giật mình: “Như thế nào lại như vậy? Ta bằng cái gì tin vào lời ngươi nói?”
Chu Cao Phi vội vàng nói: ” Hầu gia có chút chuyện chưa biết. Bệ hạ trong khoảng thời gian này, tính tình đại biến, so với trước kia hoàn toàn bất đồng. Nghe nói người mỗi ngày đều giết vài cung nữ hoặc thái giám để xả giận. Tóm lại, phụ vương nói, bệ hạ đã không còn là bệ hạ trước kia nữa...”
Lưu Phong khẽ nhíu mày, Chu Cao Phi nói mấy lời này không phải là không có nguyên nhân. Lão hoàng đế tính tình đại biến, đây là điều hắn đã biết. Hơn nữa, hắn đã sớm nhìn ra trong đôi mắt lão hoàng đế có sát khí.
“Sự tình ngươi nói ta cũng biết một ít. Chẳng qua ta cũng không định tạo phản, cho nên giữa ta và Yến Vương Phủ vẫn không có khả năng hợp tác.” Cho dù Chu Cao Phi nói đều là sự thật, Lưu Phong cũng không định cùng Yến Vương Phủ hợp tác. Huống hồ, Lưu Phong phỏng chừng Yến Vương nhất định cũng không mang ý tốt. Hơn phân nửa là muốn lôi mình xuống nước, sao đó lại đem mình trở thành vật hi sinh. Còn hắn thì có thể bảo toàn được thế lực của mình.
Yến Vương là một con sói, hoàn toàn là một con sói, cùng người như vậy hợp tác rất nguy hiểm.
Ngoài ra. Theo thế cục hiện tại cho thấy, lão hoàng đế thật muốn ôm ngôi vị hoàng đế không rời. Muốn thanh trừ khẳng định trước tiên sẽ là Đông Cung cùng Yến Vương Phủ.
Lão tử sẽ ngồi yên xem hổ đấu(dịch thoát ý).
Các ngươi cứ đánh nhau đi.
Lưu Phong nghĩ, phải thông tri cho nhân viên tình báo Nữ Nhân Hoa ở trong cung nhanh chóng làm rõ ý đồ của lão hoàng đế.
Nếu sự thật giống như lời Chu Cao Phi nói, hắn cảm thấy cái thân phận kia của mình hay là tạm thời không để lộ ra là tốt nhất.
...
...
“Hầu gia, ngươi thực sẽ không nghĩ lại chút nào sao?” Chu Cao Phi thấy Lưu Phong vài lần cự tuyệt, trong lòng nóng nảy.
“Tam công tử. Không cần nói lại nữa, ý ta đã định.” Lưu Phong nghiêm túc nói.
Ngưng một chút, Lưu Phong cười nói: “Ta biết tâm tư của ngươi. Ngươi lần đầu tiên đi bàn chuyện thay Yến Vương. Giờ làm hỏng, trong lòng khẳng định thấy sợ hãi. Như vậy đi, nể mặt chúng ta xem như là bạn cũ, ta giúp ngươi một lần. Ngươi trở về nói cho Yến Vương, ngươi là bằng hữu của ta.”
Chu Cao Phi nghe vậy, không cho là đúng, ngươi là bằng hữu của ta thì làm sao? Phong thành của ngươi tuy thế đại(thế lực lớn), nhưng cũng không ảnh hưởng tới Yến Vương Phủ một bước.
“Không cần suy nghĩ nhiều.” Lưu Phong cười nói: “Nếu không muốn bị phụ thân ngươi trách cứ, cứ dựa theo lời ta mà làm, ta nghĩ Yến Vương sẽ không để cho hai vị ca ca ngươi gây khó dễ cho ngươi đâu.”
Chu Cao Phi thấy Lưu Phong khẳng định như vậy, cũng không tiếp tục hỏi.
Việc đến nước này, hắn cũng chỉ có thể kì vọng phụ thân có thể cấp cho Lưu Phong mặt mũi(nể mặt Lưu Phong).
“Cám ơn ngươi. Hầu gia.” Khoảng thời gian ma luyện này đã giúp Chu Cao Phi biết biết ơn. Nếu Yến Vương thực không trách cứ hắn. Lưu Phong đã cấp cho hắn một nhân tình thật lớn a.
“Hầu gia, mặc kệ nói như thế nào, ta vẫn hy vọng ngươi có thể nghĩ lại một chút đề nghị của phụ vương ta.” Chu Cao Phi lúc trước khi đi vẫn không quên dặn dò một câu.
“Nếu như có cơ hội, ngươi và ta thật ra có thể hợp tác...” Thời điểm đi ra cửa, Lưu Phong đột nhiên nói một câu rất thâm ý.
Chu Cao Phi nghe vậy. Thân thể run mạnh lên, tựa hồ hiểu được một chút gì đó.
“Hầu gia. Sẽ có cơ hội.” Chu Cao Phi xoay người lại, cảm kích nhìn Lưu Phong: “Hầu gia. Ngươi có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, đối đãi với ta như vậy. Ta thực rất cảm kích.”
“Quay về đi. Sự tình trước kia đã trở thành quá khứ, không cần phải nhắc lại nữa. Nhớ kỹ lời ta đấy.” Lưu Phong nhàn nhạt dặn dò một tiếng.
Nếu nói, lúc trước Chu Cao Phi còn lo lắng.
Như hắn hiện tại chẳng những lo lắng cũng không, hơn nữa trên mặt còn lộ ra nụ cười mỉm.
Lời của Lưu Phong, giúp hắn thấy được một tia hy vọng.
Giống như tất cả các gia đình hoàng tộc khác, Yến Vương Phủ hôm nay cũng gặp phải cảnh tranh đấu quyền lực. Vốn Chu Cao Phi chỉ muốn làm một tên phế vật không có việc gì làm, nhưng ai tưởng được, hai ca ca hắn lại không cho rằng như vậy. Nếu không phải Chu Cao Phi coi như thông minh, nếu không phải có sự sủng ái của Yến Vương, hắn có lẽ đã chết.
Hai vị ca ca ép người quá đáng như vậy, làm hắn hoàn toàn tỉnh ngộ.
Đây là một xã hội người ăn thịt người. Nếu ngươi không ăn thịt người khác, thì ngươi nhất định bị người khác ăn thịt.
Giữa ba huynh đệ Chu gia, hắn Chu Cao Phi thế lực là yếu nhất. Thậm chí có thể nói như vậy, nếu không phải Yến Vương đặc biệt chiếu cố, hắn ngay từ đầu đã không có cái gọi là thế lực.
Chỉ là hôm nay lại khác, có lời hứa hẹn của Lưu Phong. Hắn biết cơ hội của hắn đã đến.
“Hai vị ca ca tốt, ta đến đây...” Đi ra khỏi Thiên Thượng Nhân Gian, Chu Cao Phi nhịn không được cười to vài tiếng.
...
...
Chu Cao Phi đi rồi, Lãnh Nguyệt từ bình phong trong phòng Lưu Phong bước ta, cười nói: “Thiếu chủ. Người quả nhiên có phong phạm của Thái Tử điện hạ năm đó, chiêu đó của người phi thường hay. Yến Vương Phủ thế lớn, nếu muốn từ phá hắn từ bên ngoài. Cái giá phải trả là quá lớn. Hôm nay người giấu một nhánh phục binh Chu Cao Phi như vậy, tương lai ra tay bất ngờ nhất định có thể đạt được hiệu quả cao.”
Lưu Phong lạnh nhạt nói: “Có thể được việc hay không, còn phải xem năng lực cùng tạo hóa của Chu Cao Phi này. Nếu hắn thực chính là bùn đất không xây được tường(ý chỉ vô dụng). Kế hoạch của ta chỉ sợ cũng không thể thành công.”
“Sẽ không đâu.” Lãnh Nguyệt cười nói: “Thiếu chủ, ta cẩn thận điều tra về Chu Cao Phi, người này tuy có chút thói quen xấu, hơn nữa khởi đầu lại chậm hơn(ý chỉ bắt đầu ganh đua thế lực chậm hơn 2 thằng anh), nhưng trí thông minh của hắn tuyệt không dưới hai vị ca ca của hắn. Nếu có sự hiệp trợ của chúng ta, hắn tuyệt đối có năng lực quật khởi.”
“Được.” Lưu Phong cười nói: “Tiên sinh, việc này làm khó cho ngươi rồi.”
“Thiếu chủ. Yên tâm ta sẽ chú ý.”
Ngừng một chút. Lãnh Nguyệt tiếp tục hỏi: “Thiếu chủ, tình hình của bệ hạ quả thật không ổn, người xem chúng ta có nên điều tra bóng đen bên người bệ hạ không?”
Lưu Phong gật gật đầu, nói: “Cũng được, ta cũng đang có ý này. Bệ hạ tính tình đại biến, là bắt đầu từ khi tu luyện thải âm bổ dương. Mà phương pháp thải âm bổ dương lại là do bóng đen kia truyền lại. Cho nên, người này là mối hiềm nghi lớn nhất.”
“Đúng rồi, thuộc hạ cũ năm đó của phụ thân đã tập hợp lại hết chưa?” Vấn đề về nhân tài, cho đến nay đều là vấn đề Lưu Phong chú ý nhất.
Lãnh Nguyệt vội vàng nói: “Thưa thiếu chủ. Trên cơ bản là đã tìm được hết, chẳng qua còn có cá biệt một vài huynh đệ bây giờ còn chưa có tin tức. Chẳng qua thiếu chủ người yên tâm, sau một tháng nữa, chúng ta khẳng định chắc chắn sẽ tìm được toàn bộ bọn họ.”
Lưu Phong vừa lòng gật đầu, cười nói: “Tiên sinh. Sự tình này ngươi phải nhanh chóng dành thời gian đi làm. Trở ngại lớn nhất cho sự phát triển của Phong thành chính là vấn đề về nhân lực.”
Ngừng một chút, Lưu Phong tiếp tục nói: “Thân phận ta trước tiên không cần nói cho những huynh đệ khác đang phục vụ tại Đông Cung
“Vâng. Điều này ta biết.” Lãnh Nguyệt tiên sinh ngượng ngùng nói: “Thiếu chủ, ta có chuyện này. Ta luôn không biết nên nói như nào với người. Kỳ thật... Cũng không phải tất cả mọi người đều chỉ trung thành với Thái Tử điện hạ. Căn cứ theo điều tra của ta, hiện tại trong số những huynh đệ đang phục vụ ở Đông Cung, ít nhất đã có bốn phần trở thành nô tài của Thái Tử Phi.”
“Cái này ra sớm đã có tâm lí chuẩn bị, dù sao phụ thân đã mất nhiều năm.” Nói thật, Thái Tử mất nhiều năm như vậy, nhưng lại có nhiều thuộc hạ trung thành tận tụy như vậy. Đối với điểm này, Lưu Phong luôn luôn đánh giá rất cao, cũng rất hâm mộ. Thủ đoạn quản người của Thái Tử, khiến hắn cảm thấy khâm phục. Đáng tiếc, hắn không có cơ hội ở cạnh bên Thái Tử học vài năm.