Hi Du Hoa Tùng

Chương 47: Q.11 - Chương 47: Song Tu trong tẩm cung




“Nàng hãy yên tâm, Phong Thành với người khác là tử địa, nhưng với ta mà nói lại là một cơ hội” Lưu Phong âu yếm vuốt ve khuôn mặt Tố Tố, trầm giọng nói: “Nàng yên tâm, chờ ta xây dựng Phong Thành xong, ta sẽ đón các nàng...”

“Phu quân, đêm nay chàng đừng đi... ngủ lại chổ này đi nha... ?” Ân Tố Tố hai tay ôm chặt lấy Lưu Phong, như sợ buông ra thì hắn sẽ biến mất vậy.

Lưu Phong mỉm cười: “Được rồi, ta nghe lời nàng”.

“Nơi này là hậu cung, chàng không sợ sao?” Ân Tố Tố đột nhiên cười nói.

Dọa ta à, ta cũng không phải không ở qua... Lưu Phong điềm nhiên nói: “Có cái gì phải sợ, nàng là thê tử ta, chúng ta cùng ngủ một chỗ, là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà...”

“Phu quân, cô cô hỏi ta...” Ân Tố Tố muốn nói lại thôi, tựa hồ rất là ngượng ngùng...

Lưu Phong trong lòng run lên, sẽ không là...

“Cô cô hỏi thiếp... sao lâu như thế rồi... mà vẫn chưa... có thai... Cô cô hỏi thiếp có phải thân thể có vấn đề hay không?” Tố Tố thẹn thùng nói: “Phu quân, thiếp thật sự muốn sanh hài nhi cho chàng...”

Về phần Tố Tố không hoài thai, Ân Quý Phi lúc đầu là hoài nghi Lưu Phong...

Chỉ là sau khi bản thân nghiệm chứng năng lực của Lưu Phong, mới đem nghi vấn chuyển sang Tố Tố...

Lưu Phong nghe vậy, lúc này mới thở dài một hơi...

“Tố Tố, chúng ta tạm thời sợ không sanh được hài tử. Là như thế này...” Lưu Phong đem sự thật về giới tu chân nói cho Tố Tố nghe. Lưu Phong biết tại thời đại này, nữ tử mà không sanh đẻ được là lớn chuyện... Cho nên hắn nói rõ chân tướng cho nàng nghe, hy vọng Tố Tố giảm bớt gánh nặng trong lòng...

“Phu quân, vậy làm sao bây giờ? Thiếp thật sự rất muốn sanh cho chàng hài tử...” Lưu Phong giải thích để cho Tố Tố từ bỏ ý tưởng sanh con...

“Phu quân, nếu không chúng ta đừng tu chân nữa... ?” Ân Tố Tố ngây thơ nói...

Lưu Phong lắc đầu nói: “Con đường tu chân, không tiến thì lui, không thể quay đầu được...” Tu chân là nghịch thiên, có lẽ là việc vô sinh chính là trừng phạt của ông trời đối với người tu chân.

Kỳ thật Lưu Phong và Ân Tố Tố cũng không biết, sự thật thì đại bộ phận tu chân đối với việc sanh đẻ không có chút hứng thú nào.

“Phu quân, chàng nói làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cả đời này của chúng ta không có con hay sao?” Ánh mặt xinh đẹp của Tố Tố tràn đầy nước mắt.

“Tố Tố, nàng yên tâm, nghe người ta nói tương lai đạt đến một trình độ tu vi nhất định, khả năng sinh lý của chúng ta sẽ được khôi phục, đến lúc đó chúng ta sinh nhiều hài tử thêm là được...” Lưu Phong an ủi...

Ân Tố Tố nghe vậy, nhất thời mừng rỡ: “Phu quân, thật vậy chăng...”

“Đúng vậy, ta sao lừa nàng được” Lưu Phong hai tay đè lên bộ ngực bạo mãn của nàng, cười hắc hắc: “Tố Tố, chi bằng chúng ta đêm nay cố gắng, nói không chừng có thể sinh ra hài tử...”

“Thật sao? Chúng ta thử xem...” Ân Tố Tố hai tay không chờ đợi nữa, hướng đến nhục bổng giữa hai chân của Lưu Phong, có thể thấy được hài tử đối với nàng quan trọng cỡ nào...

Lưu Phong mặt không biến sắc, khẽ đem một luồng Nguyên anh lực vào trong cơ thể nàng...

Từ sau khi chơi Cao Lệ công chúa xong, Lưu Phong phát hiện bản thân lực lượng của mình sau khi dung hợp với lực lượng của dục ma, tựa hồ có công năng kích dục...

Quả nhiên, sau khi nhận được một luồng Nguyên anh lực của Lưu Phong, Ân Tố Tố nhất thời mờ mắt, hai tai ửng hồng, tinh thần suy yếu, nhiệt độ trên cơ thể cứ tăng dần...

“Phu quân, thiếp... nóng... quá...”

Ân Tố Tố kêu to một tiếng, hai tay bỏ Lưu Phong ra, tự thoát y tất cả quần áo trên người. Một thân thể tuyệt vời hiện ra trước mắt lưu Phong, không ngừng giãy dụa, vặn vẹo, đôi môi hồng thắm hé mở phát ra những tràng thanh âm mê hồn...

Lưu Phong cười cười mờ ám, rốt cuộc không kìm chế nổi trước sự hấp dẫn... mạnh mẽ chuyển thân nằm đè lên người Tố Tố...

Ân Tố Tố vẻ mặt hạnh phúc, một cảm giác ham muốn dục vọng lan tỏa khắp toàn thân.

“Phu quân, chơi ta đi... mạnh lên...” hai chân thon dài của Ân Tố Tố quắp chặt lấy thân hình của Lưu Phong...

Lưu Phong dùng sức đâm vào một cái, Ân Tố Tố la to một tiếng, thân hình tuyệt với không ngừng phập phồng, giãy dụa để cùng phối hợp với nhịp điệu ra vào của nam nhân.

Lưu Phong tâm trí cũng không bị dục vọng áp chế. Hắn cố gắng bảo trì tâm mình luôn tỉnh táo, âm thầm thi triển ngự nữ song tu huyền công, Nguyên anh lực trong cơ thể chậm rãi tiến vào cơ thể Tố Tố...

Ân Tố Tố chỉ cảm thấy từ hạ thể không ngừng truyền đến một luồng nhiệt khí, lực lượng của bản thân cũng không ngừng xuất ra, hai luồng lực lượng dưới tác động của song tu huyền công dần dần dung hợp lại, biến thành một đạo khí lưu.

Rất nhanh, cỗ khí lưu này sau khi di chuyển trọn một chu thiên trong cơ thể Tố Tố liền thông qua hạ thể truyền vào cơ thể Lưu Phong, sau đó thẩm thấu vào từng gân mạch của hắn.

Cỗ thanh lương khí lưu này sau khi tiến vào thân thể Lưu Phong, không ngừng được dung nhập vào trong khỏa kim đan...

Thời gian không lâu, khoả kim đan đã trở nên ngày càng sáng ngời, cuối cùng cũng biến thành một cái tinh cầu, không ngừng hấp thu luồng thanh lương khí lưu từ trong cơ thể Ân Tố Tố.

Mặt khác, Nguyên Anh trong cơ thể Lưu Phong không ngừng truyền Nguyên anh lực vào trong cơ thể Tố Tố.

Song tu phát sinh khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, hạ thể của Lưu Phong hoạt động ngày càng nhanh, tiếng rên rỉ của Tố Tố ngày càng không rõ, chỉ biến thành một chuỗi thanh âm liên tiếp ư... a... không rõ... âm tiết... là... gì...

Ngay từ đầu Ân Tố Tố đã sợ nơi này là tẩm cung của cô cô nên không dám lớn tiếng quá mức, nhưng mà khoái cảm kích thích ngày càng gia tăng, cơ thể nàng như mất đi tự chủ...

Ân Tố Tố càng lúc càng hưng phấn, cũng không thể khống chế được thanh âm của mình nữa...

Lưu Phong bị thanh âm của Tố Tố kích thích, dục vọng trong lòng cũng gia tăng mãnh liệt...

Cũng không biết qua bao lâu, Ân Tố Tố đột nhiên cảm thấy hạ thể nóng rần rần, trong thời khắc đó nàng tựa hồ thấy được thiên địa di chuyển, thân thể như phiêu diêu bay giữa không trung, như một đám mây... một tiếng thét rên rỉ vang lên, sau đó hạ thể của nàng co quắp lại, hai chân rung lên bần bật không ngừng...

Trong sân viện, Lâm Lang và Ân Quý Phi rõ ràng nghe được thanh âm rên rỉ của Tố Tố...

Lâm Lang đỏ mặt, cố ý kích thích Ân Quý Phi: “Nương nương, thanh âm đó là gì vậy?”

Ân Quý Phi hừ lên một tiếng: “Tiểu nha đầu này, tuổi còn nhỏ, hỏi thanh âm đó làm gì...”

Lâm Lang nhìn Ân Quý Phi, thè lưỡi ra cười nói: “Hầu gia thật sự lợi hại, Tố Tố tiểu thư đoan trang như vậy, cũng bị người làm cho... như vậy...” Lâm Lang muốn nói... là... dâm đãng... nhưng mà không dám nói ra...

Ân Quý Phi liếc nhìn Lâm Lang một chút...”Không cho nói bậy...”

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Ân Quý Phi cũng đang rất rối loạn, từ sau khi Tố Tố tiến cung, nàng cũng không cùng Lưu Phong quan hệ qua. Áp chế tình dục đã lâu rồi, tiếng gào của Tố tố tựa hồ như muốn phát tiết tất cả... Giờ phút này hạ thân của nàng cũng đã ướt đẫm...

“Nương nương, chúng ta quay lại hoa viên...” Lâm Lang cũng cảm thấy không ổn, tiểu nha đầu này cũng hay dùng hai ngón tay để thử qua cảm giác này, lúc này hạ thể cũng rất khó chịu... nhưng mà trước mặt nương nương, tiểu nha đầu nào dám làm bậy...

“Ngươi hãy đi trước đi, ta có chút mệt mỏi, muốn ở đây ngồi nghỉ một chút” Ân Quý Phi thì trái ngược lại, nàng rất muốn nghe thanh âm rên rỉ này.

Lâm Lang trong lòng có chủ ý, nghe Ân Quý Phi nói như vậy cẩn thận hỏi lại: “Nương nương, vậy người ngồi ở đây, chút con sẽ quay lại...” Nói xong xoay người rời đi, tìm kiếm chỗ nào vắng người để hưởng thụ...

Đương nhiên, Lâm Lang cũng chỉ có thể sử dụng ngón tay mà thôi...

Ân Quý Phi cố gắng lắng nghe động tĩnh trong phòng, dần dần nàng nhắm hai mắt lại... tiếng đàn bà rên rỉ và tiếng thở dốc của nam nhân dần dần đi vào trí tưởng tượng của nàng...

Cuối cùng khi Ân tố Tố lên đến tột đỉnh lần thứ năm, nàng sau khi tiết thân xong liền cảm giác toàn thân, ngay cả đầu khớp xương cũng đã không chịu nổi nữa...

“Phu quân, Tố Tố không thể nữa rồi... đêm nay đến đây...” Ân Tố tố có chút cầu xin tha thứ... nàng thật sự đã không thể động đậy nổi nữa rồi. Mặc dù thông qua song tu, lực lượng trong cơ thể nàng sẽ cường đại dị thường, nhưng mà hạ thể lại bị nam nhân liên tục đánh sâu vào...

Lưu Phong mặc dù chưa hết hứng, nhưng mà lại không đành lòng cường bạo với đàn bà của mình...

Không lâu sau, thân thể mệt mỏi của Ân Tố Tố đã tiến vào mộng đẹp, nàng trầm trầm thiếp đi, trên mặt đỏ ửng tràn đầy vẻ thoả mãn.

Lưu Phong tận lực trấn tĩnh tâm tình mình yên tĩnh trở lại, tiêu hóa những điểm tốt do song tu mang lại. Tiểu nguyên anh cũng vẫn như trước, không thay đổi gì. Nhưng mà khỏa kim đan lại có biến đổi thành lớn hơn, chừng bằng khoảng nắm tay rồi. Thông qua bên trong, hắn có thể thấy ánh sáng mờ mờ xung quanh kim đan.

Lưu Phong suy nghĩ, có phải là Kim Đan này cũng có thể phá đan thành anh hay không?

Nếu như vậy, trong cơ thể mình không phải có hai nguyên anh hay sao?

Tình huống nhiều nguyên anh, cho đến bây giờ Lưu Phong chưa từng nghe qua. Hắn nghĩ muốn hỏi Bạch Khiết một chút, nhưng mà Bạch Khiết vì tránh né Vô Cực Thần Quân đã bế quan vào tam khỏa Quy Nguyên Đan.

Lưu Phong suy nghĩ một chút, quyết định ngày mai đi tìm tam sư tôn hỏi qua một chút. Mặc dù với tu vi mà nói, Lưu Phong đã mạnh hơn tam sư tôn Nghê Thường. Nhưng mà trên phương diện kiến thức tu chân thì còn cách rất xa.

Sau khi tiêu hóa những điểm tốt do song tu mang lại. Lưu Phong lúc này chưa có tận hứng cũng thấy hơi khó chịu.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm của Ân Quý Phi: “Tố Tố, Phong nhi, các ngươi ngủ chưa?”

Lưu Phong cười hắc hắc, vội vàng nói: “Cô cô, chúng ta còn chưa ngủ, người vào đi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.