Lưu Phong cẩn thận đánh giá vài lần, phát hiện pho tượng có vài phần giống mình, ánh mắt cơ trí như nhau, sắc bén, còn có khuôn mặt cũng hết sức giống nhau.
“Thiếu chủ đây là hình dáng điện hạ lúc trẻ. Người đến bái lạy đi?” Lãnh Nguyệt khóc một hồi, sau khi lau nước mắt lúc này mới đứng lên nói chuyện với Lưu Phong.
Lưu Phong vốn không muốn quỳ lạy thạch tượng, nhưng thấy Lãnh Nguyệt trung tâm, thật không lòng phụ tâm ý của hắn, sau một thoáng do dự cũng đi tới lạy vài cái.
Đợi Lưu Phong bái tế xong, Lãnh Nguyệt đi tới nói: “Thiếu chủ, xin người hãy trích huyết một giọt máu nhỏ lên mắt pho tượng điện hạ.”
Lưu Phong nghe vậy, cũng không hỏi thêm, vội vàng đi tới, đưa tay tới phía trên mắt của pho tượng trích một giọt tiên huyết.
Tiên huyết rất nhanh bị pho tượng hấp thu. Lập tức cả tượng hiện lên một đạo hào quang, giống như là đang sống lại.
Tức thì, mắt Lưu Phong đã bị hấp dẫn, đi tới, từ đôi mắt của pho tượng Lưu Phong cơ hồ thấy được Thái tử điện hạ.
“Hài tử. Đây là năm năm trước, ta đã đột phá Thái cực huyền thiên phong ấn lưu lại một đoạn thần thức, bây giờ ngươi có thể thấy được hình ảnh của ta đủ để nói rõ ngươi thực sự là cốt nhục của ta. Vi phụ bị người hãm hại, uổng phí tính mạng, cũng may trời không diệt ta, cơ duyên xảo hợp tu thành linh thể, sắp thành Quỷ tiên. Nhưng còn có một tâm nguyện mà ta tưởng không bao giờ thực hiện được, đó là gặp lại hài tử. Vi phụ bị Vô Cực lão tặc dùng thượng cổ thần phù giam cầm trong phong linh cung. Nếu muốn tiến vào thành công, con cần phải tu luyện Tử hư chân long quyết bí truyền của hoàng tộc ta. Chờ khi long khí ngưng tụ, có thể tiến vào giúp sức cho ta... Tiếp đến ta sẽ truyền Tử hư chân long quyết cho con.”
Vừa dứt lời, Lưu Phong cảm thấy một luồng hơi nóng tuồn vào đại não, lập tức một pháp quyết cao thâm được lưu lại trong não, mặc dù đầu rất đau nhưng Lưu Phong nghĩ cũng đáng giá.
“Hài tử, hẹn gặp lại...”
Truyền xong Ttử hư chân long quyết, thần thức Thái tử lưu lại cũng hoàn toàn tản đi.
Trong lòng Lưu Phong còn có nhiều nghi vấn cũng đành chờ gặp chân thân thái tử mới tiện hỏi.
Lãnh Nguyệt thấy thái tử hiển thánh, lúc này dáng vóc tiều tụy lại quỳ xuống.
“Lãnh Nguyệt tiên sinh, thần thức thái tử lưu lại đã tiêu thất. Ngươi mau mau đứng lên đi...” Lưu Phong âm thầm tán dương trung tâm của Lãnh Nguyệt.
Nhân tài như vậy chính là hắn đang mong đợi.
Lãnh Nguyệt nghe vậy, lúc này đứng dậy cung kính nói: “Thiếu chủ mời theo thần ra ngoài, căn cứ theo lời Tiểu Thiến, thái tử đã chuẩn bị cho người một phòng tu luyệt đặc biệt.”
Nói xong, Lãnh Nguyệt đưa Lưu Phong đến một gian thạch thất.
Thạch thất ngoại trừ một chiếc giường hàn ngọc, chỉ có một bàn đá. Trên bàn có một cẩm hạp bằng gỗ đàn hương.
Lãnh Nguyệt đi đến cầm cẩm hạp nói: “Thiếu chủ, đây là Tử hư đại hoàn đan thái tử đã chuẩn bị. Nghe nói có thể bổ sung trăm năm linh lực. Điện hạ hy vọng người ăn khỏa hoàn đan trước khi tu luyện. Thỉnh Thiếu chủ trích huyết nhận chủ...”
Lưu Phong vội trích một giọt máu nhỏ lên chiếc hộp, quả nhiên sau khi vết máu hoàn toàn bị hấp thu, cái hộp tự mở ra, bên trong có một viên hoàn đan màu trắng to cỡ quả trứng gà. Nhìn xuyên qua lớp vỏ Lưu Phong có thể thấy trong đó thấp thoáng có một kim sắc ngủ trảo kim long.
Lưu Phong cẩn thận quan sát Tử hư đại hoàn đan, âm thầm lấy làm lạ.
“Mời Thiếu chủ phục dụng” Lãnh Nguyệt cũng hy vọng Lưu Phong sớm kết thúc tu luyện, rồi còn đến Phong Linh cung gặp thái tử điện hạ.
Lưu Phong cũng không hề chần chờ, há mồm ăn khỏa đan dược.
Đan dược vừa vào miệng lập tức tan ra, hình thành một cỗ khí lưu lạnh buốt trong nháy mắt lan tỏa toàn thân. Lưu Phong thậm chí có thể cảm nhận sự vui sướng của song anh Thiên Xu và Thiên Toàn. Chúng nó tựa hồ đối với cỗ năng lượng này thập phần vui thích.
Lưu Phong giờ phút này cũng không nhập tâm quan sát hai nguyên anh, nếu không hắn sẽ phát hiện được trên lưng Thiên Xu, Thiên Toàn có thêm đồ đằng ấn ký của ngủ trảo kim long.
“Thiếu chủ, cái mông của ngài...” Ngay lúc đó đột nhiên Lãnh Nguyệt chỉ vào mông của Lưu Phong la lên.
Lưu Phong phục hồi tinh thần nhìn kỹ mới phát hiện phần mông của mình tự nhiên tỏa sáng.
“Lãnh Nguyệt tiên sinh, ngươi tránh đi một chút để ta coi việc gì đã xảy ra?” Lưu Phong rất muốn vạch xuống tra rõ nguyên nhân thế nhưng còn cố kỵ Lãnh Nguyệt còn đang đứng bên cạnh nên có chút mắc cỡ.
Lãnh Nguyệt mỉm cười, lập tức quay đầu đi.
“Không được nhìn lén” Lưu Phong không yên tâm. Hắn cũng không quen bị nam nhân nhìn cái mông của mình dưới ánh sáng, dù là nhìn cũng phải để nữ nhân nhìn. Làm người thì phải có đạo đức (vãi chưởng)
“Thất tinh đế vương ấn...” thật sự là không nhìn không biết, nhìn thật hết hồn (^^). Vốn Thất tinh đế vương ấn ẩn ở trên mông Lưu Phong lại đột nhiên hiển lộ lại còn tản mát kim quang chói mắt.
Lưu Phong nhất thời buồn bực, mông phát quang... có gì là tốt, không phải thành quái vật sao, sau này làm sao gặp người.
“Thiếu chủ, đã xảy ra chuyện gì?”Lãnh Nguyệt quay lưng về phía Lưu Phong, hiếu kỳ hỏi thăm.
Lưu Phong thở dài một tiếng nói: “Còn có thể là chuyện gì xảy ra, chính là Thất tinh đế vương ấn lại xuất hiện đã vậy lại còn phát quang... Sau này ta sống thế nào đây?”
“Chúc mừng Thiếu chủ, chúc mừng Thiếu chủ” Lãnh Nguyệt nghe vậy, nhất thời quay đầu lại quỳ lạy trên đất, nói: “Thiếu chủ, thất tinh đế vương ấn tự động xuất hiện, điều này biểu hiện người chính là chân mệnh thiên tử.”
Thiên tử cái rắm, hiện giờ Lưu Phong lo lắng là mông phát quang thì làm sao mà gặp người.
“Không có gì?” ngay khi Lưu Phong lo lắng, phần mông đang phát sáng đột nhiên tiêu thất.
Bảo Lãnh Nguyệt quay đi, Lưu Phong lại lấy ra một cái gương đồng cẩn thận quan sát. Phát hiện Thất tinh đế vương ấn đã tan biến.
Lưu Phong rốt cục thở dài một hơi, mẹ nó, giờ thì không cần lo lắng nữa rồi.
Lưu Phong cũng không biêt rằng, ngay khi Thất tinh đế vương ấn hiển hiện, Hoa Hạ long đỉnh cùng Tử hư chân long lệnh trên người lão hoàng đế đều đồng thời phát sinh dị tượng.
Tu Duyên liều mạng hộc máu, lần thứ hai lại thấy được một ít tương lai, chỉ là không nói cho ai biết, khóe miệng nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Trái lại lão hoàng đế đối với thái tôn thì nghiến răng nghiến lợi, lão cho rằng thái tôn muốn cướp đế vị của lão, trong lòng đối với thái tôn càng thêm chán ghét.
“Lãnh Nguyệt tiên sinh, bây giờ ta bắt đầu tu luyện, ngươi ra cửa chờ được rồi, ta có sáu khỏa đan dược, khi đói hãy ăn một viên. Bảo đảm một tháng không cần ăn cơm. Nếu nửa năm ta còn chưa xuất quan ngươi có thể ra ngoài đem chuyện ta nói cho mọi người. Đừng để bọn họ lo lắng”. Lưu Phong nói vài câu lập tức đóng thạch môn (cửa đá), bắt đầu tu luyện Tử hư chân long quyết.
Mười ngày sau, Lưu Phong mới phát hiện Tử hư chân long quyết luyện cũng không khó khăn như mình tưởng tượng. Tử hư chân long quyết chia làm tam giai cửu cấp, hôm nay hắn đã hoàn thành sơ giai tam cấp. Trong cơ thể đã hình thành một cổ Tử hư chân khí mỏng manh. Theo pháp quyết ghi lại thì ít nhất cũng phải ba năm, chậm thì mười năm, Lưu Phong chỉ có thể cảm khái mình quả là thiên tài trong các thiên tài. Đương nhiên hắn lại quên một điều. cũng là điều kiện tiên quyết. Trong pháp quyết ghi lại thời gian tu luyện là của những người bình thường mà Lưu để luyện ra Tử hư chân khí, không tính là đại thần thông gì. Lưu Phong Phong bây giờ đã là cao thủ có hai Nguyên Anh, cho nên thời gian rút ngắn rất nhiều. Đạo lý này cũng giống như Trương Vô Kỵ luyện Cửu dương thần công sau đó lại tu luyện càn khôn đại na di.
Sơ giai tam cấp chính là công pháp nhập môn, dùng để sản sinh ra Tử hư chân long chi khí, không tính là đại thần thông gì cả. Lưu Phong sau khi hoàn thành tu luyện sơ giai tam cấp, đã tiến thêm một bước khi ngưng luyện và cường hóa Tử hư chân long khí nên đã đạt được một trình độ nhất định. Dựa theo pháp quyết ghi lại, thái tử đã hạ cấm chế tại cửa đá, trừ khi Lưu Phong tu luyện Tử hư chân long khí tới mức ông kì vọng nếu không hắn không cách nào ly khai gian nhà đá. Vì thế Lưu Phong cũng không dám lười biếng. Thủ nguyên bảo nhất, ý ngưng đan điền, Lưu Phong từ từ thôi động Tử hư chân long khí theo lộ tuyến chậm rãi vận hành quanh cơ thể. Hắn phát hiện, sau mỗi lần vận khí, Tử hư chân long khí trong cơ thể lại mạnh lên một ít.
Bảy bảy bốn chín ngày sau, Tử hư chân long khí so với trước mạnh hơn gấp bội, Lưu Phong chậm rãi thôi động khí rót vào đan điền. Sau khi Tử hư chân long khí tiến vào đan điền, Lưu Phong cảm giác một trận lửa nóng, cơ thể như trong lò thiêu, cảm giác khó chịu nói không nên lời.
Hắn vội vàng trừ bỏ tạp niệm, lấy lại thanh tĩnh. Chiếu theo pháp quyết, áp súc Tử hư chân long khí. Đây gọi là ngưng luyện. Theo Tử hư chân long khí từ thu lại. Lưu Phong cảm thấy cơ thể như hình thành một cầu khí.
“Oanh... !”
Khi áp súc đến một mức độ nhất định. Cầu khí đột nhiên phát nổ, khí nóng phát ra tứ tán. Lưu Phong khí huyết sôi trào, lục phủ ngũ tạng và kinh mạch vô cùng khó chịu. Lưu Phong không biết rằng đây là do hắn hấp tấp cầu thành, làm cho chân khí rối loạn, khí hành không thông. Giờ phút này nếu có người thấy, sẽ phát hiện được, hắn xiêm y đã ướt hết, hơi nước không ngừng bốc lên cao, thân hình trở nên yếu ớt, gương mặt đỏ bừng, giống như sắt nung trong lửa.
Tại Phong Linh Cung nơi thái tử đang tu luyện, đột nhiên mơ hồ cảm giác có chút bất an. Hắn vội vận công thôi toán (bói quẻ). Lập tức chấn động, thái tôn tu luyện Tử hư chân long quyết sắp bị tẩu hỏa nhập ma.
“Hống...”
Thái tử vội vàng không tiếc hao phí công lực, dùng thần thức đột phá phong ấn, hét lên một tiếng trong đầu Lưu Phong.
Phục hồi tinh thần lại, Lưu Phong cảm giác mình như trong lò lửa, toàn thân nóng bừng lên. Lưu Phong cả kinh, biết mình suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, vội vàng thanh tỉnh thần trí, chì huy Thiên Xu, Thiên Toàn hấp thu lại Tử hư chân long khí đang hỗn loạn ở đan điền. Thần thái thư thả, ý niệm tập trung trên hai Nguyên Anh. Không thể tư nghị với những chuyện đã xảy ra. Sau khi được hai Nguyên Anh hấp thu. Tử hư chân long khí đã ổn định, hơn nữa hai nguyên anh còn tản mát ra một cổ lương khí thấm lòng người. Nguyên Anh bắt đầu vận chuyển, vận chuyển dọc kinh mạch, cùng Tử hư chân khí không ngừng dung hợp làm một. Không lâu sau, luồng nhiệt đã tạm lùi, thanh lương trở lại. cơ thể Lưu Phong đã bớt đau đớn. thần trí cũng đã từ từ khôi phục thanh tĩnh. Tới đây thì dị biến lại phát sinh. Thiên Xu, Thiên Toàn hấp thu phần lớn Tử hư chân long khí, trong cơ thể Ngũ trảo thần long sống lại, tại đan điền trong Lưu Phong thốn vân thổ vụ. (ý nói hoạt động mạnh thì phải)
Ngay lúc đó, Thiên Ki Kim Đan bạo liệt ra hình thành Thiên Ki Nguyên Anh. Ba Nguyên Anh lập tức hình thành kì dị Tam Tài Trận, năng lượng không ngừng lưu chuyển cho nhau. Thời khắc này Lưu Phong cảm thấy mình tràn ngập lực lượng. Cũng không biết bao lâu, Lưu Phong thấy thần thức lại lóe lên, thần hồn rời khỏi thân thể tiến vào hư không. Nguyên lai trong đan điền tam anh tề hội, phát ra năng lượng, khiến tu vi hắn đột phá từ Nguyên Anh hậu kỳ, tiến vào Nguyên Thần sơ kỳ, dưới tác dụng của Tử hư chân long khí. Thần thức tách ra khỏi than thể. Lưu Phong cảm thấy trong lòng rực sáng, hắn phát hiện tinh thần lực của mình đột nhiên tăng lên mấy chục lần. hắn rõ ràng cảm nhận động tĩnh xung quanh. Tức là nhắm mắt lại hắn cũng có thể cảm nhận động tĩnh bốn phía. Ngay cả cơn gió nhẹ nhất hắn cũng rõ ràng nghe được