Hiền Thê Khó Làm

Chương 7: Chương 7




A Nan cảm thấy so với những gì mà tiểu thuyết miêu tả một chút cũng không giống!

Hai người bọn họ dán sát vào nhau, quần áo trên người nàng đã sớm bị ai kia lột hết, mà nam nhân đang đè ở trên người ít ra cũng còn mặc quần lót, áo lót rộng, dù sao cũng tốt hơn trần trụi như nàng nhiều.

Nàng co lại ở trên giường, động cũng không dám động, trong lòng không có bất kỳ đề nghị gì, mới đây còn tự an ủi mình là cô gái hiện đại tư tưởng cởi mở ủa thế kỉ hai mươi mốt, cứ xem như đêm động phòng là tình một đêm hoặc coi như bị chó cắn một là được – Nói sàm, lúc mi bị chó cắn nó sẽ lột quần áo mi à?? Đừng nói kiếp trước nàng sinh ra trong một gia đình cực kì bảo thủ, căn cứ vào chuyện xem phim hành động nhé, lúc nghỉ hè cô và đám bạn gái rủ nhau đến nhà xem phim hành động, không cẩn thận từ trong phòng của ông anh trai moi ra được mấy đĩa DVD, sau đó lại bởi vì tò mò mới không cẩn thận xem hết. Nhưng cô nương nàng thật sự không có can đảm đi tự thể nghiệm cái gì, trình độ bảo thủ quả thực có thể nói đại diện cho thư hương thế gia cổ đại.

Mà sau khi đi vào thế giới này, nàng lại là một thứ nữ của Thừa tướng khéo léo nhu thuận, dưới sự nghiêm túc dạy dỗ chẳng khác gì sắt đá của Thừa tướng phu nhân thống trị đối với thứ nữ, không hề có bất cứ kẽ hở gì để có thể xem là chuyện ám muội, cho nên lại càng ngây thơ như một tờ giấy trắng.

A Nan ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú của nam nhân phía trên, vẻ mặt rất nghiêm túc, giống như đang bàn luận một chuyện gì đó vô cùng nghiêm túc chính trực, làm cho trong lòng rất muốn lệ rơi như mưa khóc lớn: Đại ca, vì sao ngươi lại dùng vẻ mặt nghiêm túc như vậy để làm những chuyện bỉ ổi như thế này?! Có thể đem bàn tay đang véo mặt nàng buông ra không, hoặc là không cần phải lấy ngón tay đè nặng môi của nàng, lại càng đừng nhân cơ hội nàng há hốc mồm thở dùng lưỡi trượt vào miệng của nàng, rồi quấn quýt mãi không buông như thế!!!! Gào khóc!!!!

Bạn Túc Vương đang dùng vẻ mặt rất nghiêm túc nhưng mà làm chuyện lưu manh đột nhiên mặt nghiêm túc nhướng mày, đột nhiên cổ quái, ngón tay thế nhưng bỗng nhúc nhích xoay một vòng.

A Nan thầm cả kinh, hai hàng hàm răng cao thấp không khỏi dùng sức khẽ cắn…

Vì vậy, bi kịch đã xảy ra.

Lúc này A Nan sự bật khóc.

“Á… Thực xin lỗi, thiếp không phải cố ý…”

A Nan cảm thấy không mặt mũi gặp Giang Đông phụ lão, nàng thế nhưng tại đêm tân hôn đem lão công mình cắn bị thương.

Túc Vương đem tay thu hồi, mắt nhìn dấu răng rõ ràng trên ngón tay, đôi mắt đen nhánh thoáng hiện lên cái gì, trầm giọng nói: “Lần sau không cho phép cắn nữa!”

Nghe thanh âm kia, tựa hồ có chút ghét bỏ, A Nan nho nhỏ bị thương một chút.

A Nan khiêm tốn rũ mí mắt xuống đáp một tiếng, trong lòng lệ rơi hai hàng như hai sợi mì: Đại ca, nếu như ngươi không làm chuyện tình dục như vậy, ta tuyệt đối sẽ không cắn…

Tựa hồ rất hài lòng vì A Nan nghe lời, Túc Vương cúi đầu đem miệng áp vào trên môi A Nan dè dặt cắn một chút, chờ A Nan bị cắn đến mức nước mắt ròng ròng, mới bình tĩnh duỗi đầu lưỡi tiến vào trong miệng của A Nan làm xằng làm bậy.

A Nan cảm giác mình hít thở không thông, xì xà xì xèo rầm rì, hai tay giãy giụa muốn đem nam nhân trên người đẩy ra, đáng tiếc đối phương là một nam nhân trưởng thành, thể trạng cao to lực lưỡng cũng không phải là người mà nàng có thể dùng sức nói đẩy là đẩy, ngược lại làm cho đối phương đem hai bàn tay làm loạn vướng bận của nàng kiềm chặt lại, mút hôn càng sâu.

A Nan chỉ có thể ngẩng đầu lên liều mạng hít thở, nhưng là chỉ càng có thể đem thứ gì đó trong miệng đối phương hút vào, tứ chi cũng dần dần vô lực, rốt cuộc cũng không còn sức chống cự nữa.

Chờ lúc A Nan rốt cục có thể thở từng ngụm từng ngụm, phát hiện bộ ngực nhỏ chưa trổ mã hoàn toàn của mình bị tập kích. Anh đào nho nhỏ bị cắn một cái, bầu ngực sữa nho nhỏ đang trổ mã nhạy cảm, đột nhiên bị cắn một cái – Đau đến mức thiếu chút nữa nàng rơi lệ như mưa, khẳng định bạn Túc Vương này cầm tinh con chó mà, cái gì cũng cắn…

A Nan ngước đôi mắt đẫm lệ trong mơ hồ, chứng kiến khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc của nam nhân ở trên người từ từ dính vào một tầng đỏ ửng mỏng manh, thoạt nhìn vô cùng quyến rũ, chỉ là vẫn giữ được vẻ mặt vô cùng nghiêm túc làm phá hư cả bầu không khí ái muội đến tận cùng!!!!

A Nan thiếu chút nữa mất thở, rất muốn rống: Đại ca, ngươi làm thế nào làm được loại này động tác có độ khó cao này Vừa làm chuyện bỉ ổi, vừa đỏ mặt còn có thể mang được vẻ mặt nghiêm túc đến thế kia!!!!

A Nan nhận rõ sự thật lúc này đang mình bị ăn, chờ chuyện tới trước mắt, mới phát hiện không hề khẩn trương, chỉ một lòng hy vọng chết sớm siêu sinh sớm. Thừa tướng phụ thân a, con thực sự không muốn đau nữa đâu, răng của người nam nhân này thật tốt quá, thật sự bị cắn cực kỳ đau a!

Chờ lúc A Nan đau đến giãy giụa, nam nhân đè ở trên người hơi dùng sức áp chế một chút, thanh âm khàn khàn nói rất nghiêm túc: “Không cho phép nhúc nhích…” Cũng vẫn là một giọng ra lệnh, rất dễ dàng kích động lòng người phản loạn. Chờ lúc A Nan ý thức được bị một cái cực to, cực nóng bỏng gì đó đâm đâm vào mình, lập tức cứng ngắc lại.

A Nan duỗi tay gắt gao giữ chặt lưng của hắn, rất muốn hét lớn một tiếng: Đại ca, ngươi ngàn vạn lần phải cố nhịn! Đừng đi thám hiểm nhầm chỗ a!

Thấy nàng ngoan ngoãn, Túc Vương tiếp tục thăm dò của mình, vuốt da thịt trắng trắng mềm mềm, bóng loáng như ngọc của người trong ngực, không hổ là tiểu thư khuê các, đóa hoa trong nhà kính, chưa có chút tỳ vết tổn thương nào, tinh khiết như sứ, làm cho người ta nhịn không được muốn cắn vài ngụm. Mà Túc Vương rất trung thành với ý nghĩ của mình, nhịn không được lại cắn mấy cái, đem thiếu nữ dưới thân cắn khóc nức nở, rồi lại sợ hắn nổi giận, chỉ có thể buồn buồn nức nở, không biết bộ dạng không khác gì con mèo nhỏ nước mắt ròng ròng cầu xin vì bị chà đạp này, càng có thể kích thích thú tính trong lòng nam nhân, xuất hiện xúc động càng muốn tàn phá hơn.

Túc Vương đã căn dặn chính mình đừng xúc động, nếu không lời đồn đãi ngày mai lại sẽ truyền ra tân nương tử chết thảm lúc động phòng, đến lúc đó sòng bạc trong kinh thành nhất định sẽ đạt được lợi nhuận lật trời, mà hắn cũng sẽ ở trên sử sách mất mặt không biết bao nhiêu kiếp.

(Lưu danh hậu thế =)))

A Nan khó chịu đem đầu ngẩng cao, thở hổn hển, cái bung bị chống vào bụng có chút đau, cũng không dám có động tác gì nữa, hoàn toàn nằm thẳng cẳng, dáng vẻ như mời ngươi cứ tự nhiên chà đạp.

Đầu bắt đầu hỗn loạn, đến lúc chờ ý thức được mình bị người mặt nghiêm túc nào đó bày thành một tư thế rất xấu hổ, mặt thật sự sắp sửa bốc khói.

“Kiên nhẫn một chút!

“Hả?” A Nan ngây ngốc nhìn hắn.

Sau một khắc, thân thể trẻ trung bị cảm giác xé rách thống khổ sống sờ sờ liền làm cho nàng hiểu cái gì gọi là “Kiên nhẫn một chút “, nếu nàng còn nhịn tiếp tục nữa nàng chính là Ninja rùa!

A Nan đau đến mức thiếu chút nữa lăn lộn ở trên giường, chỉ tiếc bị bạn mặt nghiêm túc nào đó đè cứng không có khả năng nhúc nhích. Túc Vương cũng cứng ngắc thân thể, tiếng nức nở nghẹn ngào thống khổ của thiếu nữ dưới thân làm cho trong lòng hắn có chút căng thẳng, nghe nói lần đầu tiên của nữ nhân rất đau, nhưng hắn không biết lại sẽ đau thành như vậy, mặt trái táo đều trắng bệch như tuyết, bỗng đau lòng lạ thường.

…………..

A Nan cảm thấy toàn thân không một chỗ nào không đau, vốn đã mệt mỏi một ngày, lại còn cùng nam nhân lăn lộn thử giường, hơn nữa còn là lăn lộn cùng bạn nam không có chút hàm lượng kỹ thuật gì, con mẹ nó, thật sự là đau đến chết đi được.

Làm xong tất cả những chuyện này, mệt mỏi đến mức không thể mở mắt nổi, A Nan dùng đôi mắt mơ hồ liếc nam nhân đè ở trên người, sau đó nhắm mắt lại tự cho phép mình hôn mê đi.

*********

Khi A Nan tỉnh lại, trời đã tờ mờ sáng, đầu tiên khôi phục lại tri giác chính là thân thể chua xót đau đớn, hận không thể lại tiếp tục hôn mê.

Bất quá đồng hồ sinh vật được nuôi dưỡng đã mười lăm năm làm cho nàng tỉnh đúng giờ, mơ hồ cảm giác mình cần phải rời giường, sau đó phải đến chỗ của Thừa tướng phu nhân thỉnh an, thuận tiện hiếu thuận cùng Thừa tướng cha cũng dậy sớm cùng nhau ăn bữa sáng…

Chờ mở mắt ra, phát hiện đập vào mắt mình là một mảnh ửng đỏ, đầu hơi choáng váng một chút, từ từ nhớ lại mình đã lập gia đình, không cần lại đi thỉnh an.

A Nan ngơ ngác nhìn đỉnh màu hồng trên đầu, cho đến khi cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của ai đó phả vào cổ, làm da ở cổ hơi nhồn nhột một chút.

A Nan khó khăn nghiêng đầu, khi đã nhìn thấy rõ ràng trên giường, đầu trong nháy mắt trống rỗng, sau đó, không thể nén được hai hàng lệ như mì sợi.

Nàng nàng nàng… Thế nhưng ôm nam nhân ngủ! Bất quá, điều này cũng không có gì, làm cho nàng囧 đến không thốt được thành lời chính là, tại sao nàng lại ôm một đại nam nhân theo kiểu người mẹ ôm con, mà nam nhân kia vừa vặn đem đầu trực tiếp đặt tại trên ngực nàng… Mặc dù, mặc dù nói ngực của nàng vẫn chưa có trổ mã hoàn toàn, nhưng cũng có điện có nước, lại bị khuôn mặt của nam nhân vô lễ với…

A Nan cứng ngắc thân thể, cảm giác mình không chỉ ôm đầu người ta ngủ, một chân cũng khoác lên trên bờ eo của người ta, làm cho nàng rất muốn, rất muốn đâm đầu chết quách! Nhớ tới chủ nhân của đầu đó là trượng phu mà mình đã gả, lại còn là Túc Vương có quyền thế nhất đương triều, ngay cả Thừa tướng cha nàng cũng không muốn chọc, nội tâm của A Nan bi thương, lệ chảy thành sông…

A Nan dùng tốc độ nhanh nhất của rùa từ từ đem bộ ngực của mình dời đi, sau đó đem chân của mình đang quấn lấy eo của người nào đó, một cái tay vươn ra khỏi ổ chăn lục lọi, mò lên giá y bị vứt trên giường khoác lên người. Mặc dù tối hôm qua lăn lăn giường, nhưng bởi vì khí trời lạnh, trên người cũng không cảm giác có nhiều dinh dính khó chịu, chỉ là, chỉ là nơi hạ thân có chút chút gì đó, làm cho gương mặt tròn như trái táo của nàng ban nãy còn xanh mét trong nháy mắt đỏ hồng.

Chờ sau khi làm xong những thứ này, A Nan khó khăn buông lỏng thân thể bị chà đạp của mình, đứng dậy, duỗi chân ra dùng một loại phương thức co giật, lại từ từ vượt qua ngủ nam nhân ở giường ngoài thì…

“Nàng muốn đi đâu?”

Đang lúc A Nan đang treo cái mông ở phía trên thân thể của nam nhân, chuẩn bị một cước vượt xuống giường, đột nhiên vang lên một giọng nam mang theo giọng mũi khàn khàn hù dọa nàng giật mình một cái, sau đó lăn lông lốc té xuống giường, thân thể chạm đất, phát ra tiếng vang thật lớn.

Vào mùa thu ở phương bắc này, sàn nhà cứng rắn làm cho thân thể nhỏ bé bị chà đạp suốt cả một đêm của A Nan không có trọng lực ngã nhào đến trọng thương, A Nan đau đến mức nước mắt tuôn trào như mưa.

“A a a – -

Một tiếng hét thảm vang dội trên không trung của phủ Túc Vương, làm kinh hoàng tất cả chim chóc còn đang ngủ say sưa, bỗng giật mình vỗ cánh hót ầm lên.

Bọn hạ nhân ở phủ Túc Vương một đêm không ngủ, mở to quầng mắt thâm khô khốc, âm thầm chờ tân phòng bao lâu sẽ truyền ra tin tức tân nương ngừng thở, đột nhiên bị tiếng hét thảm này làm kinh hãi, gấp rút hoảng sợ chạy rối tinh, cho rằng rốt cục bất hạnh chuyện đã xảy ra, khi nghe được có người gọi một tiếng “Là từ trong tân phòng truyền đến…” Lúc này, lập tức sắc mặt trở nên trắng phờ phạc, trong lòng chỉ có một ý tưởng: Chẳng lẽ tân nương tử sống qua hôn lễ lại không sống nổi qua động phòng? Đau đớn quá đi?!

Tác giả có lời muốn nói: bởi vì JJ tự động khóa, cho nên có chút quá trình bị ta xóa… TAT thực bi thống, chỉ là H rất nhẹ rất hàm súc, thế nhưng cũng bị khóa, thật sự là quá đáng quá đi à!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.