Trận đấu loại sinh
hoạt và loại giải trí kết thúc vô cùng thuận lợi, những đội cùng tổ biểu hiện ra vẻ rất là yếu kém, tiếp theo phải làm chính là chuyên tâm
chuyển mũi tấn công chính vào loại chiến đấu.
Loại chiến đấu yêu
cầu chế tác một bộ máy móc đầy đủ cả hai mặt công thủ (tấn công + phòng
thủ), sau khi biểu diễn lắp ráp công khai xong, sẽ ngẫu nhiên tiến hành
ba lần đối chiến cùng với máy móc sư khác. Vũ khí máy móc không cần dị
năng kích thích, cho nên tham chiến đều là những người bình thường, có
thể là người được chọn từ phía ban tổ chức, cũng có thể chọn từ trong
đội máy móc sư trên sân đấu.
Khoa Phỉ Nhĩ đã thiết kế hoàn thiện
tác phẩm dự thi, việc tiếp theo phải làm chính là lắp ráp, kiểm tra và
mô phỏng chiến đấu. Nhiệm vụ công tác của Thiên Lý tương đối nhẹ nhàng,
đám người Ba Tư Đốn rất chiếu cố nàng, thường xuyên sẽ kiên nhẫn giảng
giải cho nàng các loại nguyên lý máy móc, mặc dù phần lớn bộ phận kiến
thức nàng đã sớm biết rõ, nhưng cũng vẫn học được không ít thứ.
Cỗ máy chiến đấu bọn họ thiết kế lần này, là tổ hợp tương đối truyền
thống, súng lửa tím cộng thêm lá chắn quang năng (năng lượng ánh sáng),
cải tiến tốc độ bắn súng, quỹ đạo công kích cùng với cường độ phòng ngự
của tấm chắn, đồng thời tăng hiệu quả độ mạnh của ánh sáng, có thể vào
thời điểm mấu chốt làm cho đối thủ tạm thời bị mù trong chốc lát.
Bằng bộ vũ khí máy móc này, chỉ cần quá trình lắp ráp không gặp sai lầm, lúc chiến đấu cẩn thận một chút, lên cấp tranh tài cũng không khó lắm.
Thiên Lý yên tâm, cũng đồng thời bắt đầu dồn lực chú ý tới trận đấu của tổ vũ khí. Bọn họ đối chiến khác với tổ máy móc, tất cả những người được chọn để thi đấu đều là dị năng giả, phương thức công kích đa dạng, cực kỳ có tính khiêu chiến.
Tiêu chuẩn thiết yếu của vũ khí là có thể đủ
độ bền để chống đỡ kích thích của dị năng, sau đó là ổn định dị năng,
khai triển lực dẫn dắt, hội tụ năng lượng khó có thể khống chế thành một thể thống nhất. Đây chính là kiểm tra kỹ thuật dung luyện cùng tỷ lệ
nắm giữ năng lượng của vũ khí sư.
Thiên Lý quan sát vài ngày, đã
có thể hiểu được kha khá, đợi sau khi giải đấu kết thúc, nàng quyết định tìm thời gian thí nghiệm một tý. Chỉ cần có thể phân tích ra tỷ lệ
nguyên liệu của các loại vũ khí, có lẽ có thể có chỗ đột phá ở phương
diện kết hợp quy tắc và vũ khí.
”Đừng chỉ ăn thịt, nên ăn nhiều rau dữa một chút.” Trong phòng ăn, Thiên Lý thêm vài đũa rau vào trong bát của Tra Nhĩ.
Tra Nhĩ lấy thân phận vệ sĩ tiến vào, mỗi người hoặc là mỗi đoàn đội đều có thể mang 1-3 cái vệ sĩ tiến vào khu thi đấu, chỉ cần không quấy rối
trong trận đấu, ban tổ chức cũng sẽ không hỏi đến. Hơn nữa vệ sĩ cũng có thể làm người đối chiến, bọn họ càng có thể phát huy tác dụng của vũ
khí hơn. Đương nhiên, Tra Nhĩ nhất định không thể dự thi, lấy lực sát
thương của hắn, rất có thể sẽ trong mấy giây đem đối thủ giải quyết sạch sẽ...
Trong khoảng thời gian này Tra Nhĩ vẫn liên tục biểu hiện
rất tốt, ngoại trừ sức ăn càng ngày càng tăng lên, ngay cả việc thường
xuyên tỏa sát khí cũng kìm hãm rất nhiều.
Điều duy nhất làm cho
Thiên Lý hơi rối rắm đó là, Tra Nhĩ hoàn toàn là một người chỉ ăn thịt,
cũng không biết là do thói quen kén ăn trước khi bị trọc hóa, hay là sau khi bị trọc hóa mới thay đổi.
Cũng may hắn nguyện ý tiếp nhận
thức ăn mà Thiên Lý lựa chọn cho hắn ngoại trừ thịt, mặc dù đối với loại thức ăn này, hắn ngay cả động tác nhấm nuốt cũng giảm đi, bình thường
đều là trực tiếp nuốt vào bụng...
Đám người Ba Tư Đốn đối với
hình thức sống chung hơi kỳ lạ của hai người một lớn một nhỏ này đã thấy nhưng không thể trách, bọn họ đoán rằng Tra Nhĩ rất có khả năng đã nhận một cái kích thích hoặc tổn thương gì đó, mới biến thành bộ dạng hiện
tại, mặc dù có lúc cảm thấy thiếu niên này rất đáng sợ, nhưng chỉ cần ở
bên cạnh Thiên Lý, hắn liền càng giống một đứa bé hơn so với Thiên Lý,
nhu thuận vô hại.
Bọn họ chưa thấy qua hình ảnh Tra Nhĩ giết
người, lại không cảm giác được dao động dị năng trên người hắn, cho nên
chỉ đều cho rằng tố chất thân thể của thiếu niên này tốt hơn người bình
thường.
Cách lúc đối chiến chỉ còn hai ngày, công tác chuẩn bị
của đám người Ba Tư Đốn cơ bản đã hoàn thành, còn lại chính là không
ngừng kiểm tra và mô phỏng, hết sức làm đến không chút sơ hở nào.
Hôm nay, Thiên Lý vẫn như bình thường đi đến phòng làm việc trước, lúc đi tới cửa, đột nhiên dừng lại.
Nàng nhíu mày, nhập mật mã đi vào phòng, vừa chào hỏi đám người Ba Tư Đốn, vừa cẩn thận cảm giác.
Đúng vậy, là máy theo dõi, ngay tại phía trên cửa kim loại. Thiên Lý chắc chắc hôm qua còn chưa có vật này.
Phòng làm việc của giải thi đấu đã cài đặt máy theo dõi nghiêm cẩn, coi như
là ban tổ chức muốn cài đặt camera di động cũng có lối vào chuyên môn,
trước khi tiến vào còn sẽ thông báo trước. Hiển nhiên, cái máy theo dõi
này là có người lén cài đặt.
Nhưng khiến cho Thiên Lý nghi ngờ chính là, mỗi gian phòng làm việc đều cài đặt mật mã, đối phương vào bằng cách nào đây?
Nàng tạm thời chỉ có thể nghĩ đến ba khả năng, một là đối phương có quan hệ
với người trong ban tổ chức, thông qua thu mua hoặc là giao dịch khác để đổi lấy mật mã; hai là đối phương là cao thủ giải mã, có thể trong một
thời gian cực ngắn giải được mật mã; ba là trong đoàn đội của bọn họ có
người tiết lộ bí mật.
Khả năng thứ ba cơ bản có thể loại trừ,
phòng nghỉ của nàng và đám người Ba Tư Đốn thông với nhau, nếu như có
bất kỳ hành động khả nghi nào, nàng đều có thể lập tức phát hiện.
Như vậy còn lại hai khả năng, bất kể là cái thứ nhất hay cái thứ hai, đều
đại biểu cho việc bình xét đối chiến rất nhanh liền sắp bắt đầu cũng sẽ
không như thuận lợi như trong dự tính.
Thiên Lý cũng không có nói phát hiện của mình cho đám người Ba Tư Đốn, mà là làm bộ như lơ đãng
nhìn màn hình mơ hồ. Đối phương lúc này mới cài đặt máy theo dõi, hiển
nhiên là muốn biết rõ quá trình mô phỏng của bọn họ, thu thập tài liệu
chi tiết, để đề ra phương thức đối chiến tương ứng.
Đối phương
hẳn là chỉ theo dõi một phần nhỏ, không tính là nghiêm trọng, chỉ cần
lúc đối chiến phát huy như bình thường, liền không cần để ý những thứ mờ ám nhàm chán này.
Nếu hiện tại nói ra, ngoại trừ gia tăng gánh
nặng trong lòng nhóm người Ba Tư Đốn ra, lại không có chút giúp ích nào
đối với trận đấu. Đối phương dám mạo hiểm cài đặt máy theo dõi, tất
nhiên có đủ lòng tin không bị người khác tra ra thân phận.
Tạm thời yên lặng theo dõi kỳ biến trước đi.
Ngày bình xét đối chiến, quảng trường gần như không còn chỗ ngồi, hôm nay
tổng cộng có mười tổ tranh tài, bốn tổ cơ giới, năm tổ vũ khí, một tổ
dụng cụ phụ trợ.
Mỗi một tổ đều phải liên tục tiến hành tỷ thí
trong vòng ba ngày, cho phép cải tiến và tu chỉnh vũ khí cho thỏa đáng,
nếu như trình độ hư hại của vũ khí đạt tới hơn 30%, sẽ mất tư cách tranh tài.
Người được chọn để tham chiến trong đoàn đội của Thiên Lý
là Ba Tư Đốn, vị tráng hán này đã từng nhận huấn luyện thể năng chuyên
nghiệp, thân thủ rất nhanh nhẹn.
Đối thủ của bọn họ là đội ngũ số 25.
Trong lời giới thiệu của phát ngôn viên, trên khoảng không của quảng trường
xuất hiện màn sáng tám mặt khổng lồ, tương ứng với tám phương hướng. Đài chiến đấu ở giữa được nâng lên, lồng năng lượng được khởi động.
Trận tỷ thí đầu tiên chính là đội ngũ số 3 và số 18 của tổ máy móc, Thiên Lý bọn họ được đánh số 11, an bài ở trận đấu thứ ba.
Đội ngũ số 3 chế tạo một đôi bao cổ tay điện năng, bao gồm cả công kích và
phòng ngự, sử dụng dễ dàng linh hoạt, một tổ khác lại tương đối chậm
lụt, đẳng cấp vũ khí đối lập rõ ràng. Chỉ trong hơn năm mươi phút liền
đánh mất lực chiến đấu, tuyên bố thất bại.
Trận 2 là tổ vũ khí
đối chiến. Ngoại hình của vũ khí dị năng thiên về vũ khí lạnh, đao,
kiếm, roi dài, lưỡi cầu cùng với vũ khí thuộc loại bắn ra ví dụ như cung nỏ v.v…, phương thức biểu hiện nhiều màu nhiều vẻ, bóng sáng lần lượt
va chạm, mỗi một lần va chạm đều có thể nhận được một hồi ủng hộ.
Thiên Lý cảm giác được vũ khí sau khi trải qua dị năng kích thích, thuộc tính sinh ra biến hóa kịch liệt, hơn nữa cực kỳ không ổn định, công hiệu
phát huy phụ thuộc vào ảnh hưởng năng lực hoặc giới hạn của người sử
dụng.
Tỷ lệ của nguyên liệu và kết cấu năng lượng có thể kết hợp
hoàn mỹ hay không? Đây đại khái là vấn đề nàng muốn xâm nhập nghiên cứu
sau này.
Sau khi kết thúc trận thứ hai có thời gian nửa giờ ở giữa để nghỉ ngơi.
Ba Tư Đốn đã ăn mặc chỉnh tề, bất cứ lúc nào chuẩn bị ứng chiến. Đám người Khoa Phỉ Nhĩ lại kiểm tra lại máy móc một lần nữa, sau khi xác nhận
không có sai sót gì mới vỗ vai của hắn nói: “Tiếp theo phải nhìn anh đó, lão Ba.”
Ba Tư Đốn bĩu môi: “Đừng có gọi tôi là lão 'Cha'*, tôi không có con trai lớn như cậu.”
*giải thích:
_ Ở chỗ này mọi người gọi Ba Tư Đốn là lão Ba, tức là ông (họ) Ba à;
nhưng Ba Tư Đốn lại nói chệch đi là lão ‘Cha’, tức là ông bố già (khụ
khụ)
”Chứ sao nữa.” Khoa Phỉ Nhĩ gắt một câu.
Mấy người đều nở nụ cười.
Lúc này, truyền thanh giới thiệu chương trình, Ba Tư Đốn chính thức ra sân.
Thiên Lý dùng cảm giác quét qua đối thủ, cánh tay bên phải của người nọ có
một con robot đang ngồi, ẩn chứa năng lượng đóng băng cùng trọng lực,
bên trái cũng đeo một trang bị bảo vệ tay có thể hình thành lá chẵn ánh
sáng.
Đây là vũ khí máy móc loại hình lực lượng.
Lá chắn của Ba Tư Đốn có chứa điện năng, hẳn là tương đối chiếm ưu thế.
Đối chiến bắt đầu, đối phương giẫm chân một cái tại chỗ, liền vọt tới chỗ Ba Tư Đốn, đánh tới một quyền.
Ba Tư Đốn bị đánh lui một bước, lúc đối phương đánh tới lần nữa liền vội
vàng né tránh. Sắc mặt hắn ngưng trọng, cánh tay trái run lên nhè nhẹ,
lá chắn ánh sáng vừa thu lại, trong không trung rơi xuống một mảnh vụn
bông tuyết. Không thể tưởng tượng được chỉ một lần giao phong đã để cho
hắn rơi vào hạ phong, lực lượng của bao tay máy móc mạnh hơn so với suy
nghĩ của hắn.
Đương nhiên, điện năng của hắn cũng gây tổn thương không nhỏ cho đối phương.
Ba Tư Đốn hiểu, tiếp theo không thể lấy cứng đối cứng với đối phương, tốt
nhất là kéo giãn khoảng cách, phát huy thật tốt uy lực của súng lửa tím.
Đối phương hiển nhiên cũng hiểu đạo lý này, không ngừng tìm cơ hội chiến đấu cận thân với Ba Tư Đốn.
Ba Tư Đốn thân thủ linh hoạt, sử dụng súng lửa tím tự nhiên, mấy lần ép
lui đối thủ. Nếu không có cách nào đến gần, đối phương thất bại chỉ là
vấn đề thời gian.
Đúng lúc này, giữa lá chắn ánh sáng của đối
phương đột nhiên bắn ra một con trỏ, đánh vào đùi Ba Tư Đốn, mặc dù
không bị thương, nhưng lại khiến cho tốc độ di chuyển của hắn chậm đi
mấy giây. Đối phương thừa dịp này, nhanh chóng kéo gần khoảng cách của
hai người hơn, lại vung cho Ba Tư Đốn một quyền nặng nề lần nữa.
Ba Tư Đốn khởi động lá chắn quang năng đón đỡ, quyền và lá chắn chạm vào
nhau, chỉ nghe thấy một tiếng răng rắc, lá chắn quang năng của Ba Tư Đốn vậy mà vỡ vụn, thân thể bị một quyền khí thế hung hăng của đối phương
đánh lui mấy mét.
Lá chắn trên cánh tay ngưng kết một tầng sương
băng, muốn khởi động một lần nữa, đại khái cần 3 phút thời gian để tích
trữ, nhưng mà 3 phút đủ để cho đối phương lại phát ra một quyền nữa,
không có lá chắn ánh sáng phòng hộ, chỉ dựa vào thân thể nhất định không thể mạnh mẽ đối kháng được.
Đối phương một kích đắc thủ, thế
công càng thêm mãnh liệt, vậy mà bất chấp đả thương của súng bắn, mạnh
mẽ nhảy vào, vung quyền lần nữa.
Ba Tư Đốn ánh mắt sắc bén, nổ
súng bắn, ở trong cảnh nghìn cân treo sợi tóc, đánh trúng chỗ hiểm của
đối phương, hóa giải nguy cơ lần này.
Song còn chưa kịp thở một
hơi, giữa lá chắn của đối phương lại bắn ra một con trỏ, công kích trực
tiếp vào cổ họng, Ba Tư Đốn giơ tay trái lên ngăn, lại quên lá chắn ánh
sáng tạm thời không thể khởi động, trên mu bàn tay bị vạch ra một miệng
máu. Đồng thời, bụng nhận lấy một kích nặng nề, thân thể bị đánh bay
chừng mười mét.
Ba Tư Đốn cuộn cong lại thân thể, vẻ mặt thống khổ, lại cũng không còn sức đánh một trận.
Theo giọng trọng tài tuyên bố đối phương là người thắng vang lên, người xem không khỏi phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Đám người Khoa Phỉ Nhĩ thấy nóng lòng không thôi, chờ kết quả tuyên bố
xong, lập tức chạy tới nâng đỡ Ba Tư Đốn trở về khu nghỉ ngơi.
Bọn họ ai không nghĩ tới vậy mà sẽ bị thua.
”Như thế nào?” Khoa Phỉ Nhĩ chờ nhân viên cứu hộ kiểm tra hết thương thế của Ba Tư Đốn, lo lắng hỏi.
Ba Tư Đốn sắc mặt nặng nề lắc đầu.
Cố Phi an ủi: “Không có việc gì, chúng ta còn có cơ hội, sau khi trở về đem vũ khí cải tiến, lần sau nhất định có thể thắng.”
Khoa Phỉ Nhĩ cũng gật đầu phụ họa.
Ba Tư Đốn nói: “Cánh tay máy móc của đối phương quả thực rất lợi hại,
không biết là chế tạo như thế nào, lại có thể đánh vỡ giới hạn đẳng cấp
năng lượng, phát huy ra uy lực lớn như vậy.”
Khoa Phỉ Nhĩ cùng Cố Phi đưa mắt nhìn nhau, lấy kinh nghiệm của bọn họ, chưa bao giờ nhìn
thấy phương pháp có thể đánh vỡ đẳng cấp năng lượng.
”Con nghĩ, hắn cũng không đánh vỡ đẳng cấp năng lượng.” Thiên Lý đột nhiên mở miệng nói ra.
Ba người đều nhìn về phía nàng, Ba Tư Đốn hỏi: “Có ý gì?”
Loại chuyện thi đấu lớn này, vì để tránh thương vong, ban tổ chức cũng sẽ
nghiêm khắc yêu cầu người dự thi chỉ có thể sử dụng năng lượng cấp thấp, cũng tức là, năng lượng mà vũ khí máy móc kích phát ra không thể vượt
qua giới hạn thừa nhận của con người. Trừ phi người dự thi có được công
nghệ chế tạo quá mức, có thể dưới tình huống năng nguyên thấp, phát huy
ra lực công kích cường đại gấp mấy lần.
Cho nên ở dưới tình huống năng lượng ngang nhau, lá chắn quang năng của Ba Tư Đốn không thể dễ
dàng bị đánh nát, vũ khí bọn họ chế tạo cũng không có vấn đề, giải thích duy nhất chỉ có thể là công nghệ chế tạo của đối phương hoàn mỹ hơn bọn họ mà thôi.
Nhưng là hiện tại, Thiên Lý lại không có cùng cách nhìn.
”Ý của con là, bọn họ ăn gian.” Thiên Lý bình tĩnh nói ra lời khiến người ta kinh dị.
”Ăn gian?” Ba người đồng thời kinh hô.
Khoa Phỉ Nhĩ cau mày nói: “Con là nói, bọn họ sử dụng hạt nhân năng lượng
cao cấp? ... Không thể nào. Tất cả vũ khí đều phải trải qua kiểm tra
năng lượng, bọn họ làm sao có thể lừa được dụng cụ kiểm tra?”
Hai người khác cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc không hiểu.
Thiên Lý từ từ nói: “Bọn họ sử dụng quả thực là năng lượng cấp thấp.”
”A?”
”Chỉ là...” Thiên Lý quay đầu đến phương hướng quảng trường, “Bọn họ không ngừng trang bị một năng lượng trọng yếu.”