Trở lại khách sạn,
Thiên Lý lập tức bắt đầu công việc điêu khắc linh mộc, lần này ở gần phụ cận rừng rậm Y Đa Lạp nàng tổng cộng góp nhặt được 45 loại quy tắc văn
lộ, trong đó có 29 loại đến từ địa phương bị trọc hóa, 16 loại còn lại
là tìm được từ trong rừng rậm.
Bắt đầu công việc Thiên Lý cũng
không thể không chuyên tâm, nhưng Tra Nhĩ cũng không phải một người biết an phận, khi ở trong rừng rậm còn có thể đuổi hắn ra ngoài săn bắt thú, hiện tại không cần lo lắng về chuyện đồ ăn, hơn phân nửa thời gian của
hắn đều ngây người ở bên cạnh Thiên Lý, nói thế nào cũng chịu rời ra.
Không có biện pháp, Thiên Lý đành phải dùng một cái biện pháp cũng không phải biện pháp, mua một đống đồ chơi ích trí (phát triển trí tuệ, cơ mà lười quá không gõ nữa đâu – Lăng) đưa cho hắn giết thời gian.
Ở
thời đại này các món đồ chơi ích trí đều là sản phẩm công nghệ cao, có
một ý nghĩa nhất định, ví dụ như trò chơi bong bóng cá, chỉ cần mở chốt
khởi động, sẽ hình thành một thế giới giả trong nước có bán kính khoảng
5m, các loại cá sẽ giống như đang chạy xung quanh người, bên cạnh mỗi
một loại cá sẽ xuất hiện tên, chủng loại và các thuyết minh khác. Sau
khi đã ghi nhớ liền có thể bắt đầu hình thức khiêu chiến, trong nước sẽ
xuất hiện các loại quái thú và một loạt cạm bẫy nan giải, người chơi cần tìm được loại cá tương ứng để giải thoát. Trò chơi này chủ yếu là để
khảo nghiệm trí nhớ, năng lực phân biệt và ứng biến của trẻ con. Phù hợp với độ tuổi từ 6-14.
Tra Nhĩ quả nhiên cảm thấy hứng thú với món đồ chơi này, một mình chơi đến bất diệc nhạc hồ (không biết trời trăng là gì – Lăng), Thiên Lý lúc này mới có thời gian làm chuyện của mình.
Nàng đem linh mộc sắp xếp lại, đầu tiên bắt đầu từ những vật có thể trọng
nặng trước. Đã có hơn một năm kinh nghiệm khắc, thủ pháp hạ dao của nàng cũng càng trở nên thuần thục, xác xuất thành công đạt đến trên 90%, tốc độ cũng tăng lên không ít.
Bốn mươi lăm loại quy tắc văn lộ,
nàng chỉ tốn 5 ngày liền hoàn thành tất cả, tiêu hao thời gian chân
chính là lúc sửa sang lại tư liệu. Nàng không thể lập tức đánh giá tác
dụng của các thành phẩm linh khí, chỉ có thể thử nghiệm từng cái một.
Trong đó có vài món linh khí khiến Thiên Lý đặc biệt chú ý.
Một loại là một thực vật ký sinh tên là “Kim ti đằng”, sau khi quy tắc của
nó hình thành, thân thể trở nên dài mảnh mà mềm dẻo, vừa tiếp xúc với da thịt của sinh vật dị biến sẽ lập tức quấn lấy trói lại, không ngừng hấp thu năng lượng bên trong cơ thể sinh vật. Mặt khác nếu tiếp xúc với
người thường không có năng lượng, Kim ti đằng sẽ không có phản ứng.
Thúc hồn mà đội trưởng dong binh đoàn Thất Diệp Phương Chẩn sử dụng cũng là
một loại “đằng”, bấy quá Thúc hồn lấy “bó buộc” (thúc) làm trọng, có thể tăng phúc năng lượng điện, đề cao lực khống chế. Mà Kim ti đằng tác
dụng chủ yếu là hấp thụ, hơn nữa có để đem năng lượng lượng đã hấp thụ
chiết xuất, dùng để tinh lọc sinh vật bị nhiễm trọc khí.
Khi
Thiên Lý đem cái linh khí này giao cho Tra Nhĩ, tay của hắn liền bị nó
quấn lấy trói vào, năng lượng trong cơ thể bắt đầu vận hành, trọc khí
sôi trào, mà trên mặt Tra Nhĩ cũng hiện lên thằn sắc thống khổ, kết cấu
năng lượng mới vốn đã ổn định của thế nhưng lại có dấu hiệu buông lỏng.
Trong lòng Thiên Lý kinh hãi, nhanh chóng đem Kim ti đằng lấy trở về trước
khi Tra Nhĩ phản kích. Sau đó cẩn thận nghiên cứu lại năng lượng đã biến hóa, mới biết được đại khái rõ ràng tác dụng của linh khí này. Đây là
một loại vũ khí cường đại có thể uy hiếp đến Tra Nhĩ, chỉ cần sử dụng
thích đáng, nó có thể đối phó với các sinh vật trọc hóa có bất kỳ thuộc
tính gì. Đồng thời còn có thể dùng để tinh lọc những người bị trọc khí
ăn mòn, nhưng có chút tiếc nuối là, loại tác dụng này là dùng phương
pháp hy sinh năng lượng của đối phương* để có thể đạt được hiệu quả tinh lọc, không phải vạn bất đắc dĩ tốt nhất không nên sử dụng.
*Lăng: ở chỗ này đại khái là làm năng lượng của đối phương biến mất, giống như là Tra Nhĩ bị đánh vỡ kết cấu năng lượng mới
Thiên Lý đặt tên là “Tịnh triền”, phương pháp sử dụng cụ thể còn cần các dị năng giả phụ giúp thu thập.
Còn một loại quy tắc khác lấy ở địa phương bị trọc hóa khá đặc thù tên là
Độc mộc, bên trong nó chứa chứa chất lỏng đựng kịch độc, sau khi thành
hình liền biến thành một cái đuôi hình lốc xoáy, thân giống như dao nhỏ
hình rắn vậy.
Có vết xe đổ của Tịnh triền, lần này Thiên Lý cũng
không dám tùy tiện đưa cho Tra Nhĩ sử dụng nữa, mà cố ý tìm một con dị
hóa thú ở bên ngoài thành làm thí nghiệm. Kết quả là dã thú này sau 20
phút bị linh khí này tổn thương liền chết, hơn nữa thi thể hiện lên sự
dao động năng lượng quỷ dị, máu thịt bị độc tính xâm nhập. Đây chính là cái gọi là kiến huyết phong hầu (gặp máu tắt thở: vừa tiếp xúc liền chết – Lăng), loại linh khí này nếu tiếp xúc bình thường sẽ không có dị trạng gì,
nhưng một khi đụng phải máu sẽ sinh ra độc tính, ngay cả dị năng giả
cũng sẽ khó tránh khỏi kịch độc của nó, cho dù là người sử dụng cũng
phải hết sức cẩn thận, không nên để nó tiếp xúc với bộ phận thân thể bị
chảy máu nào của mình
Thiên Lý đặt tên cho linh khí này là “Phệ huyết xà nhận 40” (lưỡi dao hình rắn cắn nuốt máu 40, nhưng nên để nguyên thì hay hơn – Lăng), bởi vì độc tính quá bá đạo, Thiên Lý tạm thời giữ trong túi trên lưng, không bán ra ngoài.
Căn cứ vào quy tắc văn lộ của các linh khí, ngoại trừ tất cả đều có tác
dụng tinh lọc trọc khí ra, đặc tính của mỗi thực vật sẽ tạo nên các tác
dụng bất đồng cho mỗi linh khí. Trong giới thực vật tự nhiên có thiên kì bách quái (trăm quái nghìn lạ), chúng gắn với sự ổn định sinh thái của
toàn bộ tinh cầu, và sinh tồn một cách ngoan cường. Con người tự xưng là sinh vật cao cấp nhất, nhưng lúc trước khi trọc khí xuất hiện, kỳ thực
con người đã ngừng việc tiến hóa cả mấy ngàn năm rồi, trái lại, thực vật thế nhưng vẫn tiếp tục tiến hóa. Chúng nó chẳng những muốn tranh đấu
cùng hoàn cảnh, còn muốn tranh đấu cùng các loại sinh vật khác.
Vì để thích ứng với hoàn cảnh, thực vật sẽ tự sinh ra biến dị kỳ diệu, ví như lần này Thiên Lý tìm được ở trong các quy tắc có một loại thực vật tên
là “Bồ lan”, thực vật này có sinh mệnh lực cực kỳ kiên cường và dẻo
dai, cho dù là ở nơi thổ ốc (mảnh đất màu mỡ phì nhiêu – Lăng) ướt át hay sa mạc khô ráo, nó đều có thể sinh tồn, và quan trọng hơn
là, nó có thể hoàn toàn hòa nhập thành một thể với mọi cảnh vật, dùng
mắt thường không thể phân biệt, giống như không tồn tại vậy.
Trước khi bắt đầu khắc gốc thực vật này Thiên Lý còn có thể đoán đại khái nó
có tác dụng ẩn thân. Quả nhiên, sau khi khắc đao hoàn thành biến thành
một con dấu hình hoa*, Tra Nhĩ chịu
sự ảnh hưởng của nó, năng lượng dao động ở quanh người có biến hóa rất
nhỏ, Thiên Lý không thể dùng mắt thường để phân biệt được hiệu quả chính xác, nhưng căn cứ vào sự biến hóa kết cấu của năng lượng, nàng cũng
biết đây là một loại linh khí có tác dụng lên thân mình người sử dụng,
cho dù không thể ẩn thân tuyệt đối, cũng có thể khiến cho thị giác của
người khác sinh ra điểm mù ở phía sau nhãn cầu.
*Lăng: ặc, nguyên văn nó là “quả hoa hình văn chương”, chương là con dấu (theo QT) nên Lăng sửa tạm thành như vậy
Thiên Lý đặt tên cho linh khí này là “Ẩn lan”.
Thí nghiệm và phân tích linh khí khoảng được hai ngày, đám người Phương Chẩn và A Nhĩ Tháp liền đến thăm hỏi nàng.
Bấy giờ Thiên Lý mới nhớ tới chính mình đã nói sau bảy ngày sẽ cho họ một
đáp án, kỳ thật đáy lòng nàng đã sớm hạ quyết tâm không đi, ước hẹn bảy
ngày đó chẳng qua là để tránh bọn họ đến làm phiền nàng mỗi ngày.
”Thật xin lỗi, đội trưởng Phương, tôi cẩn thận suy nghĩ, lần này vẫn là không đi.” Thiên Lý trả lời “Tôi thân đơn sức mỏng (nguyên văn: thân đan lực bạc – Lăng), lần trước có thể an toàn trở ra cũng là may mắn, lần này cũng không chắc sẽ có vận khí như vậy, mong các anh thứ lỗi.”
Khuôn mặt Phương Chẩn hiện lên vẻ thất vọng, cũng chỉ có thể cười nói, “Được
rồi, tôi cũng biết mình yêu cầu như vậy là có chút ép buộc. Vậy chúc
chúng tôi may mắn đi! Chỉ hy vọng sau lần này chúng ta trở về có thể
cùng các em gặp mặt.”
”Các anh tính thăm dò quặng mỏ trong bao lâu?” Thiên Lý hỏi.
”Nửa tháng. Nửa tháng sau, cho dù là ba tiểu đội lính đánh thuê có thể tập
trung ở trung ương kiểm soát hay không, chúng tôi đều sẽ rời khỏi quặng
mỏ, trở về thành bổ sung vật tư.”
Thiên Lý gật gật đâu nói: “Tôi
sẽ còn ở lại nơi này một thời gian, đến lúc đó nhất phải nghe được các
anh kể lại quá trình mạo hiểm bên trong quặng mỏ.”
”Ha ha, nhất định rồi.” Phương Chẩn cười to.
Trong lòng Thiên Lý vừa nghĩ, đột nhiên lại hỏi: “Đúng rồi, đội trưởng
Phương, Y Bố tiên sinh của quý đoàn lần này cũng sẽ đi sao?”
Phươg Chẩn ngẩn người, trả lời: “Phải, thương thế của cậu ta cũng đã tốt lên rồi, nên cũng sẽ đi.”
”Tốt quá, xin chờ một lát.” Thiên Lý trở về phòng, lấy ra một vật đưa cho
Phương Chẩn, nói, “Trước mắt đưa cho hắn mượn cái này.”
”A?”
Phương Chẩn tiếp nhận, khuôn mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, đây là một con dấu hình hoa, vào tay liền cảm giác được sự dao động đặc thù của linh
khí.
Hắn không nhịn được liền hỏi: “Đây là...”
”Linh khí“Ẩn lan”, là tôi mua được ở số 108, lần trước nghe các ngươi nói qua cửa hàng này, cũng liền tò mò đưa đơn, không nghĩ đến lại lấy được thứ này, thích hợp cho dị năng giả hệ quang, tác dụng nghe nói là có thể ẩn
nấp.”
Trên thực tế, Ẩn lan không có hạn chế bất kỳ thuộc tính
nào, chỉ là căn cứ theo kết cấu năng lượng tạo thành, dị năng giả hệ
quang mới càng có thể phát huy hết tác dụng của nó.
”Thật tốt quá!” Phương Chẩn kích động nói, “Thứ này bao nhiêu? Tôi mua.”
”Trước tiên xử lý chuyện ở quặng mỏ rồi nói sau, vật này hiện tại ta không tính bán, chỉ mong các anh có thể bình an trở về.”
”Đa tạ.” Không cần nhiều lời cảm tạ, ân tình này, Phương Chẩn nhận.
Linh khí của số 108 khó cầu, hắn cũng không biết làm thế nào mà Thiên Lý mua được, nhưng hai món linh khí trân quý đều từ tay nàng lấy ra, cho dù là trùng hợp hay do nguyên nhân nào khác, việc này không nghi ngờ là đã
giúp ích cho bọn họ rất nhiều.
Tiễn đám người Phương Chẩn đi,
Thiên Lý lại tập trung vào công việc thí nghiệm và sửa soạn lại tư liệu
về linh khí. Lần này có 45 món linh khí, nàng dự tính sẽ bán ra 40 món,
trong đó chỉ để lại 5 món linh khí khá đặc biệt.
Theo việc số 108 lại tiếp tục bán ra linh khí, các nhân sĩ luôn luôn chú ý số 108 ở khắp nơi cũng bắt đầu xao động. Hiện tại các đơn đặt hàng của người mua đến
số 108 đã đạt tới số lượng hơn 3 ngàn, đáng tiếc những người chân chính
nhận được linh khí cũng chỉ là một bộ phận rất nhỏ, hơn nữa linh khí
cũng không phải là giới cao giả, người mua đến cơ hội cạnh tranh cũng
không có, bán cho ai, đều do duy nhất một vị Linh văn sư kia làm chủ.
Loại tình huống này cũng đã từng khiến rất nhiều người bất mãn, bọn họ đều
yêu cầu Linh văn sư đem định giá bán ra sửa thành hình thức bán đấu giá. Đáng tiếc tất cả đều không nhận được hồi âm, cho đến một thời gian sau, một số người liền nhận ra điều khác thường, tác dụng của linh khí tuy
rằng không hề nhỏ, nhưng nếu muốn phát huy ra tối đa năng lực ấy, thuộc
tính năng lượng của người sử dụng phải tương ứng với linh khí. Một món
linh khí ở trong tay của mỗi người hiệu quả cũng không giống nhau, mà
những người mua Linh văn sư đã chọn, tất cả đều là những người phù hợp
nhất để sử dụng các linh khí đó.
Biết được tình huống này, tâm
tình muốn nháo loạn này của mọi người rốt cuộc cũng không lên nổi. Vị
Linh văn sư này vốn không cần để ý đến nhu cầu của người mua, lấy danh
khí hiện tại của anh ta, dùng hình thức bán đấu giá để bán linh khí quả
thật có thể kiếm thêm số tiền nhiều hơn mấy lần, nhưng anh ta vẫn duy
trì thái độ nghiệm cẩn và điệu thấp như cũ, làm cho mỗi một người mua
đều lấy được linh khí thích hợp với mình nhất.
Anh ta mặc dù chưa từng nói chuyện qua với bất kỳ người mua nào, nhưng sự thần kỳ và phong cách xử sự của anh ta chắc chắn là đáng để mọi người thán phục.
”Thế nào rồi? Có tra được không?” Trong một toà biệt thự lớn ở phía Bắc của
khu 1A01 thành Nghịch Tinh Thánh, một chàng trai quần áo thẳng thớm đi
vào thư phòng, hỏi người trung niên đang bận rộn ở trước trí não kia.
(Vô Ngữ: Có từ nào thay cho từ trí não được không Tiểu Lăng? Đọc cứ kỳ kỳ
Lăng: Tiểu Ngữ, rất tiếc là không có o.O)
Người trung niên trả lời: “Số 108 này lấy thân phận ảo để đăng kí, hơn nữa còn là hình thức chuyển hoán võng thụ.”
Cái gọi là hình thức chuyển hoán võng thụ, ý chỉ là những người không có
nơi ở cố định, vị trí định vị luôn luôn thay đổi, hơn nữa vì để thân
phận không bị bại lộ, thông tin cá thân cũng thường xuyên thay đổi. Nếu
có người muốn căn cứ vào thân phận ảo để tìm kiếm, trí não sẽ khởi động
hệ thống bảo vệ, đem tin tức của người đó hoán đổi với người khác, khiến cho người tìm kiếm không thể nhận thông tin về người mình muốn tìm.
Chàng trai nhíu nhíu mày, nói: “Dùng quyền hạn cao cấp của tôi cũng không thể tra được?”
”Đây không phải là vấn đề quyền hạn.” Người trung niên bất đắc dĩ nói, “Vị
Linh văn sư này thường xuyên chạy ra biên cảnh, thời gian mở máy tính cá nhân thực sự rất ngắn, mặc dù có quyền hạn, cũng chỉ có thể tra được
một số tin tức cơ bản, thân phận cụ thể phải cần chúng ta dò được máy
tính của anh ta mới được.”
Chàng trai sờ sờ một viên hạt châu màu đen trên bao tay của mình, đây chính là linh khí hắn mua được từ số 108 --- Trí châu•ql, cũng chính là vì nó nên hắn mới quyết định điều tra
thân phận của vị Linh văn sư kia.
Theo như hắn biết, linh khí mà số 108 bán ra phần lớn đều đánh số ở phía sau làm hậu tố (giống như hậu tố của một số từ trong tiếng Anh – Lăng), nhưng cũng có một số linh khí không được đánh số, mà dùng “ql” làm hậu
tố của linh khí, trên tay hắn chính là một trong những kiện linh khí đó. Hắn cũng từng thử dùng qua vài loại linh khí khác, các tác dụng cũng
không giống nhau, mà ở phương diện tinh lọc trọc khí thì các linh khí
đánh số ở phía sau lại không bằng các linh khí không đánh số, lực lượng
công kích cũng không mạnh bằng. Hiển nhiên, hậu tố ở phía sau của cac
linh khí này cũng có hàm nghĩa đặc thù.
Mà “ql” tất nhiên cũng là một loại đặc thù. Lấy trí châu của hắn làm ví dụ, tác dụng tinh lọc tạm thời không nói đến, nó có thể căn cứ sóng điện não của người sử dụng để chế tạo ảo cảnh, tự hình thành một cái lĩnh vực. Mà ở trong cái lĩnh
vực này, người sử dụng có thể nói là vô địch, cho dù là tốc độ, lực
lượng hay sức bật đều được tăng phúc lên mấy lần. Ngũ giác của địch nhân hoàn toàn bị người sử dụng khống chế, cho dù là đứng ở trước mặt đối
phương, địch nhân có thể cũng sẽ không phát hiện được hắn.
Đây là loại vũ khí cường đại đến cỡ nào? Mà vị Linh văn sư kia thế nhưng lại
đem vũ khí này bán ra, có thể nghĩ đến trên tay hắn chắn chắn còn có thứ lợi hại hơn.
Nhân vật như vậy, sao có thể khiến người ta không tò mò?
Trên thực tế, khi Thiên Lý đạt được Trí châu cũng đã do dự một lúc, nhưng uy hiếp của ảo cảnh đối với nàng cũng không lớn là bao, cho dù đối mặt
nàng cũng có thể đưa mọi thứ trở lại chân thật như cũ, nên cuối cùng vẫn đem nó bán ra, để cho các dị năng giả nhiều thêm một phần lực lượng đối phó với sinh vật trọc hoá cũng tốt. Chỉ là Thiên Lý không nghĩ tới
người mua nó lại là một người rất giỏi, sự cường đại của trí châu đã
khiến đối phương chú ý tới.
Theo danh khí của số 108 càng vang
xa, những người điều tra thân phận Linh văn sư cũng theo đó ngày càng
nhiều, đây là điều không thể tránh khỏi. Nhưng trong khoảng thời gian
ngắn không ai có thể tra được nàng, trừ khi có người xâm nhập vào trung
ương của trí não, đây là một phạm trù mà thủ lãnh đoàn tối cao cũng
không dễ dàng đụng vào.
Loại phương pháp thứ hai chính là lợi
dụng vào kỹ thuật để xâm nhập máy tính cá nhân của đối phương, phương
pháp này cần đối phương thường xuyên mở máy tính, hơn nữa vị trí phải
tương đối cố định.
Còn loại phương pháp cuối cùng chính là khởi động
hệ thống bảo vệ, trình bày tin tức đối phương phạm tội, trí não sẽ tự
tiến hành phân tích, sau khi xác nhận là thật sẽ đem thân phận và vị trí của đối phương công bố.
Nhưng phương pháp này chỉ áp dụng cho
tội phạm Internet không biết thân phận, mà vị Linh văn sư kia cũng không có bất kỳ hành vi phạm tội nào, trí não chỉ có thể xử lý là vu cáo.
Giao dịch qua Internet, trí nào có quyền điều khiển và khống chế cao nhất.
Đây cũng là một nguyên nhân mà lúc trước Thiên Lý chọn mở cửa hàng qua mạng, tính giữ bí mật phi thường cao.
Ở Thánh thành có người điều tra thân phận Linh văn sư, thì ở Vệ thành di
động đồng thời cũng có người điều tra thân phận của Thiên Lý và Tra Nhĩ. Khó khăn trong việc này cũng nhỏ hơn rất nhiều, Lê Mục liên lạc với bạn bè trong thành, đem hình dáng dáng vẻ của hai người Thiên Lý và Tra Nhĩ mô tả qua, chỉ trong một ngày liền nhận được kết quả. Ở phía trên tin
tức ghi, Thiên Lý là cô nhi may mắn còn sống sót của 5D09, sau đó bị
phân dến 8D02, người giám hộ là Bá Ân, một nghiên cứu sư sống ở thành
thị cấp B. Mà tin tức của Trã Nhĩ lại càng đơn giản hơn, chỉ có mấy chữ: không tra ra người này.
Lê Mục chau mày, tin tức của hai người
này, một người bình thường đến mức không thể bình thường hơn, một người
lại không thể tra ra được. Năng lực của bọn họ hoàn toàn không phù hợp
với kết quả điều tra. Lê Mục tình nguyện tin tưởng là tin tức của hai
người này đã bị thay đổi.
Quên đi, chờ từ quặng mỏ trở về đã rồi tính sau.