Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoành Hành

Chương 89: Chương 89: Sát Lục chú pháp, đối thủ khó chơi




Sát Đồng Tiên Thiên mà Triệu Hác tự tin dựa vào nó có thể đánh bại Hứa phu nhân, lẽ nào chỉ có tiếng mà không có miếng, bị một tên võ giả Hậu Thiên cắn thuốc giải quyết?

Thật sự không phải vậy, chỉ có thể trách đối thủ của nó là Từ Hiền mà thôi.

Tuy là dựa vào【Tiên Thiên Đan】Từ Hiền mới tạm thời đạt tới Tiên Thiên, nhưng hệ thống xuất phẩm nào có thứ phẩm? Cảnh giới Tiên Thiên tầng tám của hắn hiện tại là hàng thật giá thật, không thể kém bao nhiêu so với Tiên Thiên cảnh chân chính.

Lại nói, mặc dù cảnh giới các loại võ học của hắn đều không cao, chẳng có lấy một môn Lư Hỏa Thuần Thanh, nhưng cũng phải xem những thứ hắn đang tu tập là mặt hàng gì.

Nói là Hi Hữu, nhưng những môn như【Giá Y Thần Công】,【Tọa Vong Kinh】,【Giải Ngưu Tam Đoạn Thức】,【Tam Quốc Diễn Linh Bách Thức Đao】về mặt bản chất chính là tàn thiên của kỳ công, võ học phẩm chất Sử Thi, Truyền Thuyết, nếu đổi thành phẩm giai của thế giới này thì không phải Chân Kinh cũng là Tuyệt Học, không phải Tam phẩm cũng là Tứ phẩm, kinh khủng cỡ nào?

Cho nên Sát Đồng bị một đòn Đào Viên Tam Kết Nghĩa – Thanh Long Yển Nguyệt của Từ Hiền giải quyết cũng không quá khó lý giải.

Huống chi, tinh túy của một bộ Tuyệt Học Thánh cấp nào chỉ có nhiêu đó.

“Tự nhiên chi đạo tĩnh, thiên địa vạn vật sinh. Thiên đạo tuần hoàn, âm dương diễn hóa…”

Triệu Hác quay đầu bỏ chạy, lấy răng cắn mạnh vào đầu lưỡi, phun ra một ngụm tinh huyết lên lòng bàn tay. Sau đó, hắn vừa lẩm nhẩm chú ngữ, vừa dùng ngón trỏ của tay còn lại cấp tốc viết một chữ Sát bằng máu.

Triển Ngọc Đường tưởng hắn muốn trốn, đề khí thi triển【Phi Thiên Thử Bộ】đuổi theo, nhưng vừa búng người lên đã nghe Công Tôn Thư ở đằng xa hét lớn: “Thiếu hiệp cẩn thận!”

Thân hình chợt dừng giữa không trung, Triển hộ vệ nghe âm thanh bức thiết của Công Tôn tiên sinh liền biết không ổn.

Hắn muốn quay lại thủ hộ bên cạnh Bao Ngạo Thiên, nhưng thân thể vừa chuyển hướng đã thấy Triệu Hác quay lại công kích, dùng một chiêu Táng Mệnh Tu La đâm về phía hậu tâm.

Gặp phải kiếm chiêu hiểm ác, Triển Ngọc Đường cực chẳng đã mới phải xoay người trên không một lần nữa, trả một chiêu Linh Miêu Xảo Động chặn lại đường kiếm đòi mạng, tuy là cản được thế công của Triệu đường chủ, nhưng trong lúc nhất thời cũng bị hắn cầm chân nơi đây.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Công Tôn tiên sinh lại thét lên như thế?

Chỉ thấy ở hướng ngược lại, Từ Hiền vừa cúi người nhặt Phi Hiệp đao, định nhân lúc【Tiên Thiên Đan】vẫn còn diệu dụng mà đến giúp Triển Ngọc Đường giải quyết nốt Triệu Hác, thì cách đó không xa, Sát Đồng vốn tưởng rằng đã ‘chết’ lại có động tĩnh mới.

Ngay khoảnh khắc Triệu đường chủ đọc xong chú ngữ, Công Tôn Thư lập tức tinh mắt nhìn thấy thân hình của Sát Đồng đột ngột co giật một cái.

Sau đó, giống hệt như những câu chuyện kinh dị chán òm mà họ từng nghe người thuyết thư kể, Sát Đồng bỗng nhiên cử động, hay tay nắm lấy cái đầu đã đứt lìa gắn lại vào cổ mình.

Nó bất thình lình đứng dậy, quanh thân bắt đầu tỏa ra một làn sương đen âm u lạnh lẽo, cây liềm rỉ sét đã bị vứt bỏ, nhưng chẳng hiểu sao Công Tôn Thư lại có cảm giác cỗ máy giết người này còn nguy hiểm hơn trước rất nhiều.

Chẳng hề có dấu hiệu báo trước, trong chớp mắt nó đã hóa thành một luồng khói đen lao về phía Từ Hiền, nắm tay của Sát Đồng rất nhỏ nhắn, nhưng Công Tôn tiên sinh không hề nghi ngờ về việc nó thể đập nát đầu Từ Hiền hay không.

Vậy nên y lập tức cảnh báo cho hắn, người sau vừa ngẩng đầu lên đã thấy Sát Đồng tung quyền đến giữa mặt mình, nhưng trên mặt hắn chẳng hề có vẻ hoảng hốt, nghiêng mình tránh thoát trong gang tấc.

‘Ngươi là Tôn Hành Giả hay sao, chặt đầu mà không chết, phiền phức quá thay.’

Nắm tay trái của Từ Hiền siết lại, bị đánh mà không trả đòn không phải phong cách của hắn, vậy nên ngay tức khắc vung một cú móc ngược vào hàm Sát Đồng.

Muốn cận thân bác đấu?【Giá Y Thần Công】lại sợ qua ai.

Vụt!

Nhưng rất đáng tiếc, cú đấm thôi sơn của Từ Hiền lại bị Sát Đồng né được một cách rất dễ dàng, thân ảnh của nó tựa như quỷ mị, chỉ trong sát na đã vòng sang bên hông, đồng thời cho hắn một cước như trời giáng vào bụng dưới, ý đồ phá hủy Đan Điền của hắn.

Từ Hiền gặp sát chiêu mà không nao núng, lập tức đưa tay phải xuống đỡ trước bụng, lòng bàn tay mở ra, kình lực ngưng tụ, mục đích là muốn bắt lại chân của Sát Đồng.

Hắn có thể cảm giác được tốc độ của nó so trước đó còn nhanh hơn ba phần, nếu tiếp tục đối chiêu sợ là không ổn, một là hiệu dụng của【Tiên Thiên Đan】có hạn, hai là ai biết nó còn có năng lực quái dị nào khác chưa dùng ra?

Vậy nên bắt giữ được nó là tốt nhất, Từ Hiền tin với【Long Tượng Bát Nhã Công】tầng thứ hai và【Giá Y Thần Công】cảnh giới Như Ý, Sát Đồng khó mà so đấu sức lực với mình.

Nhưng hắn đã nhầm.

Rốppp!

Ầmm!

Từ Hiền bị đá bay đi mấy trượng xa, xương trên mu bàn tay đã có vài vết rạn sau khi hứng chịu cước lực của Sát Đồng.

‘Không chỉ tốc độ, cả sức mạnh của nó cũng tăng lên.’

Giữa không trung, Từ Hiền thầm kêu khổ, nhưng chưa kịp thở dốc thì đã thấy bóng đen thấp bé áp sát mình, nắm đấm nhỏ nhắn nhắm ngay phần thái dương bên phải, sợ là hắn sẽ xuất huyết não mà chết nếu trúng đòn này.

Từ Hiền ngã người ra sau để thoát khỏi, nhưng cùng lúc đó thì bàn tay còn lại của Sát Đồng cũng vỗ xuống ngực hắn.

Không kịp né tránh hay đỡ đòn, Từ Hiền hứng trọn cú vỗ này.

Cương khí huyền nguyên thiên cang địa sát từ huyệt Khí Hải chạy lên huyệt Đản Trung, bên ngoài lại bọc thêm một tầng cương khí hộ thể, Từ Hiền trực tiếp đón lấy ngũ chỉ sơn của Sát Đồng.

Uỳnhh!

Như đá tảng rơi xuống vực thẳm, thân hình của hắn ngập sâu trong ba tấc đất, miệng phun máu tươi, sắc mặt thoáng cái đã trở nên xanh xao vàng vọt, tái nhợt không chút huyết sắc.

Nhìn thì có vẻ thê thảm, nhưng thực chất vết thương của Từ Hiền không nặng như hình tượng bên ngoài.

【Giá Y Thần Công】sau khi luyện thành sẽ khiến người ta có được thể chất như phục ma kim thân, cường độ thân thể mặc dù không bằng【Kim Cương Bất Hoại Thần Công】nhưng năng lực phòng ngự cũng vào hàng tuyệt đỉnh, năng lực khôi phục không thần tốc như【Cửu Dương Thần Công】nhưng cũng cực kì bá đạo.

Cảnh giới Như Ý của hắn tuy còn kém xa【Giá Y Thần Công】Viên Mãn của Yến Nam Thiên, nhưng những đặc tính cơ bản lại không thiếu thứ gì.

Cho nên dù vừa mới ói một ngụm máu lớn, Từ Hiền đã lập tức có thể đứng dậy nhảy nhót, né khỏi cú độc long toản của Sát Đồng.

Có【Giá Y Thần Công】làm hậu thuẫn nhưng lại thiếu công phu quyền cước, Từ Hiền nhận rõ một điều rằng cận thân bác đấu hắn không thể đánh lại Sát Đồng, cho nên hắn lập tức thay đổi phương thức đối chiến, chuyển sang công kích viễn trình.

【Trục Nhật Thần Bộ】tuy không trọng tốc độ, nhưng môn khinh công này vẫn có pháp môn tăng tốc.

Phiên Sơn Quá Hải!

Nội khí trong người cấp tốc vận hành theo một quỹ đạo đặc biệt, giờ khắc này Từ Hiền cảm giác như mình lại hóa thân thành Khoa Phụ, thân hình ngàn trượng, băng đèo lội suối, trong chớp mắt đã vượt qua thiên sơn vạn thủy.

Bước ra chín bước, mỗi một bước lại đi được quãng đường gấp đôi trước đó, Từ Hiền chẳng mấy chốc đã kéo giãn một khoảng dài với Sát Đồng.

Phiên Sơn Quá Hải cần cương khí mới có thể thi triển, vậy nên trước đó Từ Hiền chưa bao giờ dùng đến nó, chờ đến hôm nay uống vào【Tiên Thiên Đan】rồi mới được trải nghiệm lần đầu tiên, quả thật không phụ sự mong đợi của hắn, tốc độ siêu phàm.

Tốc độ siêu phàm, đồng nghĩa với việc tiêu hao cũng nhiều.

Thân mang mười năm công lực, nhưng sau khi thi triển Phiên Sơn Quá Hải, Từ Hiền liền cảm thấy nội khí trong Đan Điền vơi đi không ít, nếu không phải có Võ Căn của【Trục Nhật Thần Bộ】giảm một nửa lượng chân khí tiêu hao, e là chẳng dùng được mấy lần thì nội lực của hắn sẽ bị đào rỗng.

Nhìn bóng dáng của Từ Hiền lướt về phương xa, Bao Ngạo Thiên liền trợn mắt lên mắng:

“Con mẹ nó chứ, chúng ta vì nghĩa cứu hắn, hắn lại ôm đầu bỏ chạy? Công lý ở đâu, đạo nghĩa nơi nào?”

‘Công tử, chúng ta hình như là vì cơ duyên mới dính vô chuyện này.’

Công Tôn Thư định nhắc nhở Bao Ngạo Thiên mục đích ban đầu của bọn họ là gì, nhưng ngẫm lại há chẳng phải cũng vì biết Triệu Hác chính là hung đồ kia nên mới xuất thủ hay sao, thế là bỏ đi ý nghĩ ban đầu, nói một câu khác.

“Công tử, ta nhìn vị thiếu hiệp này không giống loại người như vậy, nếu không thì ta đã vong mệnh từ trước đó. Hơn nữa ngài nhìn, đứa trẻ kia từ đầu chí cuối đều đuổi theo hắn không bỏ, nếu nhìn từ góc độ này, có vẻ như hắn là đang dụ địch ra xa để bảo vệ chúng ta.”

Công Tôn tiên sinh vừa dứt lời, liền thấy Sát Đồng đột ngột dừng lại.

Nó không đuổi theo Từ Hiền nữa mà quay người lại, hai con ngươi đen kịt ngắm về phía y và Bao Ngạo Thiên.

Công Tôn Thư: “…”

Bao Ngạo Thiên: “…”

~o0o~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.