Từ Hiền chậm rãi mở mắt ra.
Đồng hồ của hệ thống cho hắn biết thời gian còn chưa trôi đến một nén nhang, nhưng hắn cảm thấy như đã một đời.
Bỏ qua tiếng nhắc nhở của hệ thống, Từ Hiền chậm rãi hồi tưởng những gì mình đã trải qua khi là Khoa Phụ, trong đầu dâng lên muôn vàn cảm ngộ.
Bất khuất, kiên trì, tận tâm tận lực, dù chết cũng không từ bỏ.
Gần trong gan tấc rồi đánh mất? Vậy thì có sao, bất quá ta lại một lần nữa đuổi theo.
Khoa Phụ chết rồi, nhưng tinh thần của hắn là bất hủ bất diệt.
Nếu bây giờ đưa hắn trở lại thời điểm đối đầu với hắc y Tiên Thiên cảnh, tin rằng dù nội lực cạn kiệt hắn vẫn sẽ lao tới vung đấm, cào cấu, tay bị chặt đứt thì hắn sẽ dùng răng cắn, răng bị bẻ mất thì hắn sẽ dùng mắt trừng, dùng miệng chửi.
Cho đến khi bị móc mắt, cắt lưỡi, không sống được nữa, hắn sẽ hóa thành quỷ hồn đeo bám. Dù cho hồn phi phách tán, hắn cũng phải dùng ý niệm của mình nguyền rủa kẻ thù.
Không biết sợ, không buông bỏ, không bao giờ đầu hàng, đó là những gì mà Từ Hiền học được từ Khoa Phụ.
Nhưng đồng thời hắn cũng tự cảnh tỉnh mình, chớ vì đeo đuổi những thứ hão huyền mà đến cả tính mệnh cũng không còn.
‘Thần Lâm Kỳ Cảnh… có lẽ ta gọi nó là Thiên Thư Kỳ Cảnh càng thích hợp, dù sao đây cũng là Hiệp Đạo Thiên Thư.’
Theo mô tả của hệ thống,【Hiệp Đạo Thiên Thư】là thánh điển chí cao của hiệp đạo, bao hàm sâm lạ vạn tượng, công dụng thần diệu khó lường.
Có lẽ cũng như tính năng tái hiện tội lỗi của đám ác nhân bị hắn giết, đây chỉ là một trong các công năng thần diệu của quyển trục này mà thôi, không được đặt tên rõ ràng nên hắn đành bao biện làm thay.
Thoát khỏi trạng thái Thiên Thư Kỳ Cảnh được một lúc, bây giờ Từ Hiền mới bắt đầu để tâm đến thông báo của hệ thống.
[Các hạ lĩnh ngộ một loại võ học mới chưa định danh, yêu cầu đặt tên để nhận lấy vật phẩm!]
Trước mắt hắn bỗng hiện ra hư ảnh của một quyển bí tịch, ngoài bìa có một chỗ được để khoảng trắng chờ hắn đề tựa.
‘Nếu đã vậy…’
Công dụng, loại hình của loại võ học mới này đã có trong đầu Từ Hiền. Hắn chợt ngẫm lại hành động của Khoa Phụ, không chần chừ dùng ý niệm ghi lên quyển bí tịch một cái tên.
__________________________________________________________________
Vật phẩm:【Trục Nhật Thần Bộ】
Loại hình: Võ học
Phẩm chất: Hi hữu
Ý chí bất khuất, không chết không ngưng.
Võ học nhập đạo, loại hình khinh công, được sáng tạo bởi võ tu Hậu Thiên tam trọng Từ Tiên Hiệp khi tham ngộ hình ảnh Khoa Phụ đuổi mặt trời.
Môn khinh công này không trọng tốc độ, cũng không đề cao linh xảo, nhưng thắng ở khả năng dẻo dai kiên cường, luyện đến cảnh giới Lư Hỏa Thuần Thanh có thể duy trì cước lực cao nhất chín ngày chín đêm.
Võ Căn: Tiến độ thông thạo của tất cả võ học loại hình khinh công được tăng thêm 3 thành, giảm một nửa lượng chân khí tiêu hao do thi triển khinh công.
*Chú: Sử dụng【Trục Nhật Thần Bộ】dưới ánh mặt trời có thể tăng thêm 1 – 2 thành thông thạo, có tỉ lệ cực nhỏ đốn ngộ.
__________________________________________________________________
Mặc dù không phải chỉ pháp nhập đạo mà Từ Hiền muốn nhất, nhưng【Trục Nhật Thần Bộ】cũng đủ để hắn thỏa mãn.
Hai chân sắp có hi vọng đi lại thì đạt được khinh công, hắn cảm thấy đây quả thật là thiên ý.
Đi ra lăn lộn giang hồ thì thứ gì là quan trọng nhất? Chính là thủ đoạn bảo mệnh mà thôi, chỉ cần còn mạng thì đến cuối cùng cái gì cũng có.
Sở Hương soái chiến lực không phải là cao nhất, nhưng vì sao y có thể tung hoành thiên hạ, một phần là có tài trí thông minh tuyệt đỉnh, phần còn lại há chẳng phải do y có khinh công độc bộ võ lâm, khó ai sánh kịp?
Trấn Nam Vương thế tử võ công lúc linh lúc mất linh, nhưng vẫn nhiều lần gặp dữ hóa lành. Trong đó tất nhiên có yếu tố may mắn, nhưng càng nhiều hơn là vì Lăng Ba Vi Bộ xảo diệu không ai theo kịp, đợi đến khi Thiếu Trạch Kiếm hiển linh, thì xin hỏi anh hùng thiên hạ, ai dám cùng là địch?
Một bộ khinh công tốt, chính là quan trọng như vậy.【Trục Nhật Thần Bộ】của Từ Hiền có lẽ về tốc độ hay linh hoạt không có gì đặc sắc, nhưng Võ Căn nó mang đến lại là cực phẩm trong cực phẩm.
Võ học nhập đạo thông thường chỉ có thể tăng một đến hai thành thông thạo cho võ học cùng loại, lên đến ba thành chỉ có phẩm giai Hạ Thừa Thánh Cấp mới làm được.
Điều này đồng nghĩa với việc hắn có thể tiêu hao ít thời gian hơn để bắt kịp cảnh giới tu tập khinh công của người khác, thậm chí vượt qua để bù đắp lại việc Võ Căn không có bổ trợ tốc độ khinh công.
Huống chi “giảm một nửa lượng chân khí tiêu hao” có thể nói là thần hiệu, trừ khi sau này Từ Hiền chủ tu【Lăng Ba Vi Bộ】mới khiến hiệu quả này bớt thần lại.
Võ học nhập đạo chỉ có phẩm giai Hạ Thừa, nhưng có đem mười bộ võ học Trung Thừa đến thì Từ Hiền cũng sẽ không đổi.
Vì vậy hắn lập tức chọn học【Trục Nhật Thần Bộ】. Ngay sau đó, trong đầu Từ Hiền lập tức sinh ra một số pháp môn vận dụng chân khí, phương vị đặt chân, cách thức mượn lực, v.v…
【Trục Nhật Thần Bộ】của hắn chỉ đạt tới Sơ Khuy Môn Kính, dù cho chính Từ Hiền là người lĩnh ngộ ra nó. Nhưng khác với【Đạn Chỉ Thần Thông】, hắn có rất nhiều cảm ngộ liên quan đến môn bộ pháp này, tiến độ tu tập chắc chắn vượt xa.
Hơn nữa lần này bí tịch cũng không tiêu tán, đồng nghĩa với việc hắn không cần luyện đến Lư Hỏa Thuần Thanh mới truyền được cho người khác.
Từ Hiền nén lại lòng hưng phấn khi đạt được võ công mới, dù sao bây giờ chưa thể di chuyển được, thế là bèn tiếp tục ngâm cứu【Hiệp Đạo Thiên Thư】cho qua thời gian.
Trên mặt giấy vẫn còn một điểm kim quang và một điểm ngân quang, Từ Hiền quyết định chọn ngân quang xem có khác biệt gì hay không.
Kết quả khiến hắn có hơi thất vọng, không tiến vào trạng thái ngộ đạo gì, chỉ có âm thanh của hệ thống vang lên:
[Số lượng Võ Đạo Tinh Hoa hiện tại của các hạ có thể đổi được một bộ võ học Hi Hữu ngẫu nhiên, phải chăng quy đổi?]
‘Bạc vẫn là không sánh được vàng. Cái trước chỉ có thể đổi hàng có sẵn, cái sau có hẳn một thiên địa để tham ngộ võ đạo.’ var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([”6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7”,“[yo_page_url]”,“[width]”,“[height]”]);
Nhưng quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo, Từ Hiền lập tức điều chỉnh tâm cảnh của mình, biết hài lòng với những gì đạt được.
Hắn không định tích thêm ngân quang để đổi phẩm chất cao hơn, Từ Hiền hiện giờ rất cần tìm đủ bốn môn võ học nhập đạo để trải đường Hậu Thiên, nếu đổi phẩm chất cao quá e rằng không có mất.
Dù sao phẩm chất Hi Hữu còn có thứ ghê gớm như【Đạn Chỉ Thần Thông】, uy lực vượt xa võ học Hạ Thừa. Nếu chờ lên Tuyệt Phẩm thì sợ là võ học nhập đạo cũng tuyệt tích, nên hắn vẫn là tranh thủ lúc này thì hơn.
Nhưng đáng tiếc, thứ Từ Hiền nhận được không phải võ học nhập đạo.
__________________________________________________________________
Vật phẩm:【Long Tượng Bát Nhã Công (Thượng)】
Loại hình: Võ học
Phẩm chất: Hi hữu
Thần công hộ pháp chí cao vô thượng của Mật Tông Tây Tạng, tổng cộng mười ba tầng, luyện thành ngoại công chưởng lực cường hãn vô song, đồn rằng mỗi đạt một tầng lại tăng thêm kình lực sánh bằng một long một tượng.
【Long Tượng Bát Nhã Công】là nội công tâm pháp, nhưng phương thức tu hành đặc dị, chỉ chủ luyện ngoại kình, tăng cường thể phách, chân khí nội lực không có gì đặc biệt.
Thần công này dễ học khó tinh, dù là người ngu si chỉ cần được truyền thụ cũng có thể luyện thành tầng một trong 1 – 2 năm, đến tầng thứ hai cần mất 3 – 4 năm, tầng thứ ba lại cần 7 – 8 năm. Cứ thế tăng lên, càng về sau càng khó có tiến triển.
【Long Tượng Bát Nhã Công】dù không thể làm được mỗi tầng một long một tượng, nhưng nếu luyện đến tầng mười, kình lực đã sánh bằng một con rồng. Luyện đến tầng mười một sẽ đạt 2 lần long lực, tầng mười hai 4 lần, tầng mười ba là 8 lần long lực.
*Chú: Người luyện công này nếu mang thiên phú về sức mạnh, thể chất sẽ có tiến triển cực nhanh.【Long Tượng Bát Nhã Công (Thượng)】chỉ có 4 tầng đầu, nếu muốn tu tập đủ cần tìm các quyển (Trung), (Hạ) và (Tuyệt).
(Trên thế gian thật sự có rồng, long lực vĩ ngạn khó mà tưởng tượng.)
__________________________________________________________________
“Trên đời có rồng?”
Từ Hiền cầm bí tịch trong tay, xem qua toàn bộ miêu tả của hệ thống, cuối cùng để ý nhất lại là bốn chữ này.
Nhưng nếu tồn tại thì cũng là loại hung vật quá xa vời với Hậu Thiên tam trọng như hắn, chỉ có thể gác lại sau này tìm kiếm.
【Long Tượng Bát Nhã Công】cũng không phải loại võ học hắn cần, mặc dù long lực nghe rất hấp dẫn, nhưng Từ Hiền tự nhận mình cũng chỉ là kẻ ngu si như hệ thống miêu tả, càng không có thiên phú phù hợp để tu tập.
‘Có lẽ hắn sẽ thích hợp.’
Trong đầu Từ Hiền chợt hiện lên cảnh tượng một con trâu nhỏ nâng cao tảng đá to hơn cả người mình, trên mặt vẫn không hề nhăn nhó, miệng nở nụ cười khờ khạo.
~o0o~