CHƯƠNG THỨ 17
Làm gay ngày thứ 14
[ Cùng nhau ngắm sao, khi cảm thấy lạnh liền ôm đối phương vào lòng ] – phần I
Khi trời vừa sáng, Vương Nghiễm Ninh liền cải trang kĩ lưỡng. Bộ dạng dị thường lén lút chạy đến tiệm cắt tóc tiễn đi cái đầu như chim Khổng Tước, sửa lại thành kiểu tóc ngắn gọn gàng.
May là ước định với Trương Linh Dật trong hiệp nghị chỉ có một ngày. Nếu không đoán chừng Vương Nghiễm Ninh sẽ đem mình bế quan tu luyện, có chết cũng không bước ra ngoài.
Nhẹ nhàng khoan khoái bước ra từ tiệm cắt tóc, hiện giờ đã là buổi trưa, Vương Nghiễm Ninh tâm tình đã khá hơn nhiều. Cho nên y vui vẻ nhắn tin cho Trương Linh Dật: ”Cùng nhau ăn cơm đi?”
Dựa theo kinh nghiệm của y, Trương Linh Dật hẳn là đáp ứng. Hắn sẽ nhân cơ hội này ra tay đùa giỡn. Nhưng không nghĩ tới lần này Trương Linh Dật lại rất lãnh đạm, vô tình từ chối.
”Buổi tối đi, buổi trưa hẹn Tử Tuệ.”
Lại là La Tử Tuệ? Vương Nghiễm Ninh trong lòng bỗng nhiên buồn bực, cho nên đầy kiêu ngạo trả lời: ”Tối tôi không rảnh!”
Trương Linh Dật nhanh chóng nhắn lại: ”Thôi mà~~ chúng ta hẹn nhau buổi tối nha, đêm nay cùng nhau ngắm sao ah’ (╯3╰)。”
Vương Nghiễm Ninh nhìn tin nhắn phảng phất ý đồ xấu của Trương Linh Dật, run lên một cái, cả người đầy da gà, quyết định quay trở về ôn tập là tốt nhất.
Mà lúc này Trương Linh Dật vẫn còn đọc tin nhắn. Hắn tưởng tượng đến Vương Nghiễm Ninh đang buồn bực, vẻ mặt cực kì vui vẻ.
La Tử Tuệ thấy Trương Linh Dật nhìn màn hình di động cố gắng nín cười đến phát run, tò mò hỏi: ”Cậu đang xem cái gì mà vui như vậy?”
Trương Linh Dật thu hồi di động, cười tủm tỉm nói: ”Không gì, chỉ là cùng Vường Nghiễm Ninh gửi tin nhắn.”
”Vương Nghiễm Ninh?” La Tử Tuệ nhướng mày, nhịn xuống cảm giác quái dị trong lòng nói, ”Cậu gần đây thân với Vương Nghiễm Ninh lắm sao?”
”Ừ.” Trương Linh Dật vừa bới cơm vừa lơ đãng nói, ”Cậu ấy rất thú vị.”
”Ha hả, các cậu lúc trước không phải không hợp nhau sao?” La Tử Tuệ không biết sao lại nhớ tới chuyện từng nhìn thấy ảnh chụp của Trương Linh Dật trên màn hình điện thoại của Vương Nghiễm Ninh, mày lại càng nhíu chặt.
Trương Linh Dật không có chú ý đến nét mặt của La Tử Tuệ, vẫn tiếp tục ăn cơm, nói: ”Tôi vốn là không thể nào thích Vương Nghiễm Ninh, thấy cậu ta rất kiêu ngạo. Bất quá gần đây tiếp xúc nhiều, lại nhận thấy cậu ấy rất tốt. Mặc dù có chút tự mãn, nhưng lại rất hào phóng. Còn có thể nói đùa, đặt biệt lại là một người biết vươn lên.”
La Tử Tuệ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: ”Rất ít khi thấy cậu đánh giá người nào cao như vậy, nếu Vương Nghiễm Ninh không phải là con trai… tớ sẽ nghi ngờ cậu có phải là đang thích cậu ta hay không.”
Lời này của La Tử Tuệ không hề giả, Trương Linh Dật nói Vương Nghiễm Ninh tự mãn. Thật chất độ tự mãn của hắn cũng cao chứ không thấp gì Vương Nghiễm Ninh. Trên cơ bản sẽ không xem bất cứ người nào trong mắt, đây cũng là lý do vì sao lúc trước hắn vẫn luôn nhìn Vương Nghiễm Ninh không thuận mắt.
La Tử Tuệ và Trương Linh Dật là bạn học đã ba năm, mặc dù chưa từng nghe hắn ác ý chê bai người khác. Nhưng muốn hắn khen ngợi, điều này khó khăn như lấy được lông phượng, nhổ được sừng lân. Bây giờ lại nghe hắn khen Vương Nghiễm Ninh như vậy, quả thật làm La Tử Tuệ cảm thấy ngoài ý muốn.
”Hắc hắc, đầu năm nay tình cảm giữa nam nam với nữ nữ không còn kiêng kị!” Trương Linh Dật ý vị thâm sâu hướng La Tử Tuệ cười một cái. Cơ hồ còn muốn chống nạnh cười to ba tiếng, sau đó thông báo với thiên hạ, đàn ông với đàn ông rồi làm sao. Bản thiếu gia hiện tại đang cùng với Vương Nghiễm Ninh làm gay đó! *clap clap, anh tuyệt quá Dật Dật*
Nhưng đối tượng trả thù xã hội của hắn không phải là La Tử Tuệ. Bây giờ nói với cô ta như vậy cũng có chút nhàm chán, nhất là tự tìm phiền toái với Vương Nghiễm Ninh. Điều này thật sự không có tác dụng thúc đẩy mạnh kế hoạch trả thù xã hội của bọn họ.
Nên vì vậy Trương Linh Dật cân nhắc một chút, cuối cùng vẫn không nói ra.
Nhưng La Tử Tuệ lại bị hắn làm chấn động không ít. Dù cô là một người giỏi tiến thoái, ứng đáp khéo léo. Nhưng lúc này vẫn không thể khống chế được vẻ mặt cứng ngắc: ”Linh Dật, lời này của cậu thật làm người khác cho rằng…”
”Ha ha, phải không?” Trương Linh Dật vẻ mặt hơi có chút đắc ý, hướng về phía La Tử Tuệ nháy mắt mấy cái, ”Tôi và Vương Nghiễm Ninh thoạt nhìn thật rất giống một cặp gay sao?”
Ừ, nếu như ngay cả La Tử Tuệ cũng cho là thế mà nói vậy… kế hoạch của bọn họ không phải đã thành công một nửa sao!
Trương Linh Dật suy nghĩ tối nay có nên ăn mừng cùng Vương Nghiễm Ninh hay không.
”Ách…” La Tử Tuệ nhìn ánh mắt mong đợi của Trương Linh Dật, có chút không hiểu được suy nghĩ của hắn. Cô vẫn cảm thấy bản thân là người hiểu rõ Trương Linh Dật nhất đại học F. Nhưng sao hai ngày nay cảm thấy hắn có điểm gì đó là lạ. Những biểu hiện của hắn khiến cho La Tử Tuệ cảm giác thấy chuyện trong quá khứ sẽ lần nữa lập lại. Cô không trả lời Trương Linh Dật vấn đề đó, chỉ cười cười nói, ”Không đến nỗi đó, con trai cãi nhau đánh nhau không phải là chuyện rất bình thường sao!”
”Oh’!” Trương Linh Dật không nghe được câu đáp trả như mong đợi, thất vọng vỗ đầu một cái.
Đây là sở thích vừa mới phát sinh của hắn, sờ lên cái đầu bóng loáng cảm thấy rất mới mẻ. Từ lúc cạo trọc tới nay, không có chuyện gì hắn cũng thích sờ lên đầu hai cái.
La Tử Tuệ đưa mắt nhìn lên cái đầu trọc của hắn, vẻ mặt nhất thời quái dị, lập tức đứng lên: ”Linh Dật, tại sao cậu lại để.. kiểu tóc này…”
Trong lòng cô thật sự cảm thấy mình càng ngày càng không thể hiểu được Trương Linh Dật. Cô biết rõ Trương Linh Dật coi sĩ diện như mạng, đừng nói cạo trọc, động đến một sợi tóc của hắn cũng như muốn lấy mạng hắn rồi. Hai ngày này đã phát sinh chuyện thần kinh gì vậy?
Nghe nói Vương Nghiễm Ninh cũng cắt một kiểu tóc không bình thường!
Cảm giác kì lạ trong lòng La Tử Tuệ ngày càng nặng hơn.
Trương Linh Dật rõ ràng rất thờ ơ, cười nói: ”Không có gì, chỉ là cảm thấy rất thú vị thôi, cậu không thấy đầu trọc rất có khí phách đàn ông sao?” Hắn vừa nói vừa tiếp tục bới cơm, ”Đúng rồi, Tử Tuệ, cậu hẹn tôi ra đây ăn cơm chỉ nói mãi chuyện của tôi, cậu vẫn chưa nói tìm tôi có chuyện gì?”
”Bây giờ tìm cậu ăn cơm trưa cũng phải có chuyện gì sao?” La Tử Tuệ nắm thật chặt chén cơm trong tay.
”Cũng không phải vậy!” Trương Linh Dật cười ha ha, trong lòng thầm nói – – Nhưng tôi gần đây bận rộn làm gay, cô không có chuyện gì thì đừng có cản trở tôi với thụ thụ hẹn hò nhau chứ ah’. *anh đang tiếc không được ăn cơm trưa chung với em =))*
”Tớ tìm cậu… là có chuyện quan trọng muốn nói với cậu.” La Tử Tuệ do dự một hồi lâu, rốt cuộc vẫn mở miệng.
“Oh’, chuyện gì?” Trương Linh Dật nhướn mày.
La Tử Tuệ nhìn hắn ánh mắt long lanh, bao hàm sự mong đợi: ”Linh Dật, chúng ta cũng là biết nhau ba năm rồi…”
”Ừ.” Trong lòng Trương Linh Dật có cảm giác xôn xao, không thể trách hắn nghĩ nhiều. Ánh mắt của La Tử Tuệ cùng câu nói dạo đầu này, thật sự rất giống như muốn tỏ tình. Hắn thật ra cũng thích La Tử Tuệ, vừa thông minh xinh đẹp, lại có thể cho hắn một lối thoát khỏi những nữ sinh khác. Ở đại học F, hắn chắc chắn không gặp được cô gái nào thích hợp với hắn hơn La Tử Tuệ. Nhưng vấn đề là hắn vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để chấp nhận ah’!
”Trong ba năm này, tớ vẫn không có bỏ đi…” La Tử Tuệ nói rất chậm rãi, giữ đủ thời gian cho Trương Linh Dật suy nghĩ, ”Lý do là gì tớ nghĩ là cậu hiểu rất rõ…”
Nếu như các nữ sinh không nói rõ ràng tình cảm của mình, Trương Linh Dật cũng sẽ không muốn đi tìm hiểu. Nhưng nếu đã nói đến nước này mà hắn vẫn còn cố ý mập mờ, giả vờ ngu ngốc kéo dài. Thật sự chuyện như vậy Trương Linh Dật không làm được. Cho nên mặc dù bỗng nhiên bị La Tử Tuệ làm khó, nhưng hắn vẫn sảng khoái gật đầu: ”Ừ, tôi biết.”
La Tử Tuệ thấy Trương Linh Dật bỗng nhiên sảng khoái như vậy, nên cô nhanh chóng đi vào trọng tâm: ”Linh Dật, tớ vốn là…hy vọng… những lời này có thể nghe được từ miệng của cậu…”
Trương Linh Dật xin lỗi cười một tiếng.
La Tử Tuệ cũng cười, nói: ”Tớ đoán nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, đến khi tốt nghiệp tớ cũng không có thể nghe được đáp án từ cậu!”
Trương Linh Dật vẫn như vậy trầm mặc, không phải là hắn không muốn nói gì, mà thật sự không có gì để nói cả.
Bởi vì hắn biết điều La Tử Tuệ nói là sự thật.
La Tử Tuệ có lẽ là một người bạn hắn không thể thiếu. Nhưng nếu đặt ở phương diện tình cảm, chắc chắn không hề tồn tại.
Như vậy đối với La Tử Tuệ không công bằng.
Nhưng nếu trong tình cảm đi tìm kiếm sự công bằng, bản thân hắn thấy chuyện đó rất buồn cười.
La Tử Tuệ cũng biết hai câu nói này không thể làm cho Trương Linh Dật thông suốt, cười nhạt nói: ”Linh Dật, thật ra thì hai ngày trước Trác Hỉ Minh đã tìm tớ tỏ tình…”
Trác Hỉ Minh là thiên tài khoa kế toán của đại học F, cũng là một nhân vật phong vân. Nhưng bất quá hắn nổi danh khác với Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật. Hắn dựa vào thực lực cùng tài hoà mà nổi danh, vẻ ngoài chỉ có thể coi là tạm được.
Nhưng ở đại học F, Trác Hỉ Minh được nữ sinh yêu thích so sánh không thấp hơn với Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật.
Lý do rất đơn giản, so với vẻ phong lưu của Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật. Vẻ ngoài của Trác Hỉ Minh làm các nữ sinh có cảm giác an toàn.
Hơn nữa Trác Hỉ Minh cũng không giống Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật khó thân cận.
Trương Linh Dật ngạc nhiên nhìn La Tử Tuệ.
”Linh Dật, tớ chỉ là một cô gái, ba năm đối với tớ mà nói đã đủ dài, tớ không muốn chờ đợi trong vô hạn.” La Tử Tuệ là một người có chừng mực, nói như vậy với hắn cũng đủ rồi, ”Tớ nghĩ cho mình một cơ hội, nhưng trước khi đưa ra sự lựa chọn. Tớ vẫn không muốn ba năm qua chỉ là sự chờ đợi vô vọng.”
”Tớ hôm nay muốn nghe đáp án từ cậu.”
”Cậu không cần phải gấp gáp trả lời tớ, tớ cho cậu thời gian suy nghĩ. Trong vòng ba ngày, bất kể đáp án của cậu là gì, cũng xin hãy nói cho tớ biết.”
Trương Linh Dật rời khỏi nhà ăn, có chút chóng mặt. Ngay cả món ăn của đầu bếp Hắc Ám —— canh gừng nấu với hạt ngô cũng không mang thần trí của hắn quay về.
Tình cảm của hắn đối với La Tử Tuệ cũng được cho là thích, nhưng cái loại thích này.. chỉ là cảm giác bình thường làm hắn cảm thấy thoải mái. Vẫn không đến mức muốn tiến tới..
Lúc trước La Tử Tuệ không nói, hắn cũng làm bộ như không biết.
Nhưng hiện giờ La Tử Tuệ đã nói ra rồi, hắn không thể không nhìn nhận vấn đề này.
Là tiếp nhận sau đó quen nhau.
Hay là từ chối, nhìn cô ta rơi vào vòng tay của người khác?
Trương Linh Dật thở dài.
Cho đến buổi tối, đi đến chỗ hẹn với Vương Nghiễm Ninh. Hắn mới giật mình phát giác một chuyện —— tâm trạng hắn rối bời cả buổi cũng bao gồm là vì Vương Nghiễm Ninh.
Trước khi Trương Linh Dật cùng với Vương Nghiễm Ninh lập ra hiệp định. Hắn cũng từng suy xét về mối quan hệ của hắn và La Tử Tuệ. Lúc ấy ý nghĩ của Trương Linh Dật là ’’tốt nhất thuận theo tự nhiên’’. Nếu như La Tử Tuệ mở miệng trước, vừa lúc hắn không có bạn gái… như vậy quen nhau cũng không tồi.
Nhưng hiện tại La Tử Tuệ mở miệng, hắn có một điểm do dự.. —— Nếu ở chung với La Tử Tuệ, hắn cảm thấy mình đã làm chuyện rất có lỗi với Vương Nghiễm Ninh ah’!
Đúng là thần kinh!
Trương Linh Dật giật mình, một thân mồ hôi lạnh ngẩng đầu nhìn về phía trước, đi đến gần chỗ Vương Nghiễm Ninh đang chờ hắn.
Vương Nghiễm Ninh đang dựa vào đèn đường chơi di động. Hôm nay nhiệt độ hơi cao, nên Vương Nghiễm Ninh mặc không nhiều áo. Y chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi cùng một chiếc áo khoác mỏng. Cái đầu lù xù ngày hôm qua đã được cắt gọn, thay thế thành một kiểu tóc khác. Trên cái đầu tròn tròn của y bây giờ chỉ còn lại những sợi tóc ngắn mềm mại.
Ánh đèn đường chiếu vào người Vương Nghiễm Ninh, sáng tối không rõ.
Nhưng lại làm cho người ta không thể rời tầm mắt.
Trương Linh Dật không hiểu vì sao lại nhớ đến một câu đánh giá của F tinh nhân trên diễn đàn ——
Vương Nghiễm Ninh ở chỗ nào, tức chỗ đó là phong cảnh.
Vương Nghiễm Ninh dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của Trương Linh Dật, y chậm rãi ngẩng đầu lên.
Gương mặt Vương Nghiễm Ninh không lộ ra cảm xúc gì, ánh mắt sáng ngời nhàn nhạt đảo qua hắn. Nhất thời cảm giác giống như từ trên cao nhìn xuống.
Rất ít người có sẵn được khí chất thoát tục.
Trương Linh Dật cảm thấy đầu mình ong ong, hoàn toàn không nghe được âm thanh từ bốn phía.
Càng không hề nghe thấy trái tim hắn đang điên cuồng đập mạnh.
__________________