Hiệp Nghị 30 Ngày Làm Gay

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1

”Vâng, người kế tiếp trình bày bài hát ’’Vượt Lửa’’ cho chúng ta chính là người đẹp trai nhất. Anh tuấn số một kể từ khi trường đại học được thành lập. Hắn được mệnh danh là người đẹp trai, giàu có, tài hoa đại biểu ở trường đại học F. Có người nói hắn nổi tiếng được hầu hết tất cả nữ sinh trong trường yêu thích, không ai không động lòng trước hắn —— trừ phi những nữ sinh ấy từng gặp gỡ qua Trương Linh Dật. Đúng vậy, không sai! Hắn chính là sát thủ tình trường bất khả chiến bại, nữ thần chung kết…”

 Dưới khán đài vang lên một tràn hoan hô cùng những tiếng thét chói tai.

’’Chúng ta hãy long trọng kính mời người được mệnh danh ’’Sát thủ chiếm lấy trái tim của các nữ sinh’’ —— Vương Nghiễm Ninh.’’ Thân người tròn tròn, Tôn Tư Dương vẻ mặt đầy phấn khởi, hắn cất cao thanh âm chủ trì buổi nhạc hội, không ngừng khoa trương giới thiệu.  Một thân ảnh cao lớn tuấn tú, nhàn nhã bước ra từ phía sau khán đài. Thiếu niên ngũ quan thâm thúy đầy vẻ mê người, trên gương mặt mĩm cười. Y đi ngang qua Tôn Tư Dương, dùng gốc độ dưới đài không thấy được trừng mắt liếc hắn một cái, y híp nửa con mắt nhỏ giọng nói:”Ai bảo cậu nhắc đến Trương Linh Dật?”

Tôn Tư Dương le lưỡi, lui sang một bên.

Dưới đài các thiếu nữ điên cuồng thét chói tai.

 “Vương Nghiễm Ninh —— ”

“Vương Nghiễm Ninh —— ”

“Vương Nghiễm Ninh —— ”

Quảng trường gần như không thể kiểm soát.

Vương Nghiễm Ninh khẽ mỉm cười, vừa phong độ vừa nghiêm túc, hướng về phía thính giả khoát tay. Ý bảo mọi người phía dưới im lặng. Sau đó cầm Microphone, thanh âm từ tính chậm rãi vang lên:”Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, hôm nay tôi xin trình bày một ca khúc dành tặng cho một người nữ sinh tôi yêu thích.”

“Wow —— ”

Dưới đài ồ lên.

Thanh âm mạnh mẽ của một giọng nữ bỗng dưng vang lên: “Là em sao —— ”

“Thật sự xin lỗi, không phải.” Vương Nghiễm Ninh bình tĩnh trả lời, hiển nhiên y có kinh nghiệm phong phú trong cách ứng đối.

Dưới đài lại vang lên những thanh âm ầm ầm.

Mắt thấy cục diện lại không thể kiểm soát, Vương Nghiễm Ninh vội vàng nói: “Bài hát này tôi xin dành tặng riêng cho một nữ sinh của học viện báo chí —— Vu Hải Ninh.”

Dưới khán đài lần nữa kêu “Wow ——” thật to, âm nhạc đã vang lên, thanh âm Vương Nghiễm Ninh trầm thấp đi theo những tiếng nhạc mở màn.

”Có phải hay không đối với em đã hứa hẹn quá nhiều~~~ hay là ta đã làm không đủ~ ~ ”

Vương Nghiễm Ninh có giọng hát rất tốt, cộng thêm y lớn lên vô cùng đẹp trai. Bộ dáng thâm tình chân thành nhất thời làm cho một đám thiếu nữ cuồng si say mê, vừa mê đắm vừa tan nát cõi lòng.

Vương Nghiễm Ninh nhìn dưới khán đài, ngoài mặt tỏ vẻ điềm tĩnh. Nhưng nội tâm đã sớm đắc ý ra mặt.

Hừ! làm rất khá, cái này còn không đem Vu Hải Ninh cảm động đến chết đi sống lại, lấy thân báo đáp ta sao!

Tuyệt đối đem Trương Linh Dật vứt xa mười con phố lớn.

Vương Nghiễm Ninh lớn lên rất tuấn tú, dáng người cao ngất, cười lên còn có một má lúm đồng tiền.

Quan trọng nhất là y không chỉ có đẹp trai, còn có thành tích tốt, hơn nữa vừa có tiền vừa có khí chất.

Quả thực chính là nam diễn viên chính trong phim thần tượng ngoài đời.

Dĩ nhiên đây đều là ngoài mặt, thật ra hắn lại là người tâm cao khí ngạo, tự cho mình là nhất đẳng không ai sánh bằng.

Bất quá kiêu ngạo chỉ để trong lòng là đủ rồi, bên ngoài mặt y luôn giữ một bộ dáng phong độ cùng khiêm tốn.    

Cho nên từ năm lớp sáu y đã bắt đầu trở thành hot boy, đứng top đầu trong bảng xếp hạng ở trường. Người theo đuổi vô số, không ai có thể địch nổi.

Một đường hào quang này đi theo y lên đến đại học.

Sau đó y gặp được một đại đối thủ trong đời —— Trương Linh Dật học viện quản lý nguồn nhân lực của đại học F.

Nghe nói quá khứ của Trương Linh Dật cũng tương tự như y, ngoại hình đẹp mắt, danh tiếng tốt. Một đường hào quang từ tiểu học đến trung học, hắn cũng là hot boy đứng đầu, đánh đâu thắng đó. Không gì có thể cản nổi danh tiếng của hắn lan tỏa khắp các trường đại học nổi tiếng ở phía Nam.

Cho nên cả hai từ nhỏ đến lớn đều là ’’Đệ Nhất’’ hot boy, cùng nhau tiến vào đại học F, cùng đứng song song vị trí ’’Đệ Nhất’’.

Vương Nghiễm Ninh rất không thoải mái.

Trương Linh Dật cũng rất khó chịu.

Vì vậy hai người từ khi nhập học đã bắt đầu không ngừng ngấm ngầm cạnh tranh phân cao thấp.

Vương Nghiễm Ninh tham gia vào hội sinh viên, Trương Linh Dật liền vào đoàn thể liên hiệp hội sinh viên.

Vương Nghiễm Ninh vừa làm chủ tịch hội sinh viên, Trương Linh Dật ngay lập tức trở thành lãnh đạo đoàn thể liên hiệp hội sinh viên.

Vương Nghiễm Ninh đoạt được giải nhất học bổng của ngành marketing, Trương Linh Dật liền nhận được học bổng của ngành quản lý .

Có người nói hôm nay hoa khôi khoa tài chính tỏ tình cùng Vương Nghiễm Ninh, ngày mai sẽ bắt gặp được hoa khôi trường bên cạnh muốn mời Trương Linh Dật đi tham gia hoạt động.



Hai người từ ngoại hình đến tài năng cùng khí chất đều cạnh tranh ở mọi khía cạnh. Cả hai người họ cạnh tranh nhau từ năm nhất đại học cho đến năm ba đại học. 

Phàm là sinh viên đại học F ai cũng biết hai người là đẹp trai nhất, khí chất nhất từ khi thành lập trường đại học đến nay. Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật có thể so như nước với lửa, vương không thấy vương.

Ngay cả coi trọng con gái cùng cùng một người —— Hoa khôi của học viện báo chí Vu Hải Ninh.

Vu Hải Ninh học dưới Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật một năm, làn da trắng như tuyết, nụ cười ngọt ngào, thanh âm ngọt mị. Cho dù học viện khoa báo chí có nhiều mỹ nhân như mây, nhưng cô nàng chính là người nổi bật nhất. Là mỹ nhân trong mỹ nhân, nghiêng nước nghiêng thành ở đại học F.

Ở quảng trường đại học F đang diễn ra vòng chung kết mười giọng hát hay nhất. Vu Hải Ninh được làm khách mời đặt biệt, cô mặc một thân màu trắng quần lụa mỏng, cầm đàn violin tao nhã bước lên đài. Toát lên vẻ thanh thuần thoát tục, có thể nói là điên đảo chúng sinh viên.

Vốn được nhiều nữ sinh yêu thích theo đuổi nên Vương Nghiễm Ninh không để ý đến bất kì ai trong trường đại học F. Y cảm thấy người đủ level xứng đôi với y chỉ có một mình Vu Hải Ninh.

Vì vậy Vương Nghiễm Ninh luôn hưởng thụ niềm vui thú được nữ sinh theo đuổi, lần đầu tiên nổi lên hứng thú theo đuổi một người.

Nhưng không ngờ Trương Linh Dật cũng đồng thời coi trọng Vu Hải Ninh.

Vương Nghiễm Ninh buổi sáng mới vừa tặng một bó hoa cho Vu Hải Ninh. Tới xế chiều Vu Hải Ninh sẽ nhận một hộp chocolate từ Trương Linh Dật đưa tới.

Vương Nghiễm Ninh hẹn Vu Hải Ninh thứ bảy cùng đi thư viện. Trương Linh Dật nhất định sẽ hẹn Vu Hải Ninh chủ nhật cùng đi ra ngoài tản bộ.

Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật cạnh tranh tất cả mọi mặt để theo đuổi Vu Hải Ninh. Nhưng tựa như cả hai người đều không thể phân tranh cao thấp.

Vu Hải Ninh vừa nhận hoa hồng từ Vương Nghiễm Ninh, cô nàng cũng vừa nhận cả chocolate của Trương Linh Dật.

Đáp ứng cùng Vương Nghiễm Ninh đi thư viện đọc sách, cũng đúng hẹn đi tản bộ cùng Trương Linh Dật.

Những thứ khác có thể cho phép cả hai người không phân thắng bại, nhưng tán gái thì không thể a!

Cho nên Vương Nghiễm Ninh cảm thấy nhất định mình phải chủ động tìm được biện pháp chân chính đả động được Vu Hải Ninh. 

Sau khi y đã lượng mất mấy vòng Baidu, Google, Weibo  trong suốt một ngày, rốt cuộc cũng nghĩ ra được một ý kiến tuyệt diệu.

Đại học F hàng năm vào tháng 12 sẽ tổ chức một dạ vũ hội ở sân vận động trường đại học.

Vương Nghiễm Ninh cảm thấy nếu như lúc đó biểu lộ tình cảnh trước mặt toàn bộ sinh viên trường đại học. Như thế vừa khí phách, vừa thâm sâu, lại vừa oanh động. Tuyệt đối có thể đem Trương Linh Dật đá văng tận mười dãy phố lớn.

Cho nên Vương Nghiễm Ninh lợi dụng mối quan hệ tốt của y với hội sinh viên bày ra kế hoạch ngày hôm nay.

Y tin tưởng qua tối nay Vu Hải Ninh nhất định sẽ nhìn ra ai mới thật sự là chân mệnh thiên tử của nàng. Nhất định sẽ không chút do dự gật đầu sà vào lòng y.

Hừ, Trương Linh Dật, lần này ngươi còn không nhận thua sao??

Vương Nghiễm Ninh thâm tình chân thành hát xong ca khúc. Bên dưới đài vang lên những tiếng thét chói tai hoan hô, Tôn Tư Dương từ sau cánh gà hấp tấp chạy lên.

”Các vị đồng học, tôi có một tin tức tốt muốn nói cho mọi người!” Tôn Tư Dương hưng phấn đỏ bừng cả khuôn mặt, ”Vừa mới đây nhân viên chúng tôi nhận được thỉnh cầu của một vị học đồng yêu cầu gia tăng một tiết mục…”

Đang mở nắp chai nước suối Vương Nghiễm Ninh tay bỗng run lên, y cảm thấy có một tia dự cảm xấu đang chạy thẳng lên não.

Quả nhiên cảm giác của Vương Nghiễm Ninh hoàn toàn chính xác. Tôn Tư Dương khoa trương đề cao thanh âm nói: ”Vị này cũng chính là người cùng Vương Nghiễm Ninh đồng học được xưng danh ’’Vị thần đẹp trai ở đại học F”, đã cướp đi hàng vạn hàng nghìn trái tim của các nữ sinh —— Trương Linh Dật!”

Tôn Tư Dương đưa tay ra hiệu, Trương Linh Dật thản nhiên đi lên, hắn hướng về phía đài khẽ mỉm cười. Lập tức khiến cho bên dưới khán đài một trận hoan hô: ”Xin lỗi mọi người vì đã gấp rút đưa ra quyết định này, hy vọng không có ảnh hưởng đến cảm xúc của mọi người. Tôi cùng Vương Nghiễm Ninh học đồng giống nhau, muốn mượn cơ hội khó có được lần này trình bày một ca khúc cho nữ sinh mình thích. Hải Ninh, hy vọng em có thể nghe hiểu được lời của anh muốn nói.”

Dưới đài lại vang lên tiếng cổ vũ hoan hô.

Trương Linh Dật giọng hát trong suốt vang lên chậm rãi, là một bài hát nổi tiếng có tên « Tiếng hát trong lòng anh » .

Vương Nghiễm Ninh nổi giận, đây là kế hoạch tỉ mỉ của hắn chuẩn bị từ trước, làm sao có thể để cho Trương Linh Dật đoạt đi?

Liệu có thể nhẫn, có thể nhịn được không?!!

”Trương Linh Dật, 3 giờ chiều ngày mai tại bãi cỏ nhân tạo, nếu là đàn ông nhất định phải tới.”

Trương Linh Dật hát xong ca khúc đi xuống đài, Vương Nghiễm Ninh liền đến ngăn trước mặt hắn, trên người đầy khí phách nói ra nhưng lời này.

Đây là lần đầu tiên vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật đối mặt nhau. Bọn họ dù ngấm ngầm không ngừng cạnh tranh nhưng trên thực tế cũng chưa từng chân chính tiếp xúc nhiều. Hội sinh viên và đoàn thể liên hiệp hội sinh viên cùng nhau làm hoạt động, bọn họ cũng chỉ duy trì hòa bình ngoài mặt.   

Nếu như không phải Trương Linh Dật khinh người quá đáng, Vương Nghiễm Ninh cũng không muốn đi đến bước như vậy, làm cho mình thoạt nhìn ——

Đặc biệt không có phong độ!

Trương Linh Dật cằm khẽ hất lên, giọng nói đặc biệt cao ngạo: ”Tốt, là đàn ông thì làm theo cách đàn ông để giải quyết vấn đề.”

Ngày thứ hai, ba giờ chiều, Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật đúng giờ gặp mặt ở bãi cỏ.

Chỗ ấy thật ra chính là sân đá banh của trường đại học F. Trường đại học F có chung hai sân đá banh, một dùng cỏ thật, một dùng cỏ nhân tạo.

Đó là nơi tương đối vắng vẻ, bình thường những kẻ đối đầu nhau kéo tới đây không ít. Dần dần cũng là nơi ẩu đả đánh nhau của sinh viên đại học F.

Nam sinh cho dù có bất cứ ân oán gì cũng đều hẹn đến đây giải quyết. Nếu như vận khí tốt, đôi khi cũng có thể thấy một hai mỹ nữ ở chỗ này tranh chấp kéo đầu tóc nhau.

Hôm nay khí trời rất thích hợp để ẩu đả.

Gió thổi lạnh thấu xương, cuồn cuộn cuốn theo những chiếc lá trên mặt cỏ.

Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật hai người mặt đối mặt. Nếu so sánh, Vương Nghiễm Ninh cao hơn Trương Linh Dật một chút xíu, nhưng lại hơi gầy. Trương Linh Dật lại tương đối cường tráng, khí thế có thể so sánh không thua kém gì với Vương Nghiễm Ninh. Vạt áo của hai người phiêu động, thoạt nhìn vừa cao ngạo, vừa khí chất.

Vương Nghiễm Ninh khẽ híp mắt một chút nói: ”Nói trước, không cho phép đánh vào mặt.”

Trương Linh Dật khẽ cười nói: ”Được.”

Vừa dứt lời, Vương Nghiễm Ninh liền một quyền tung đấm lên bụng của đối phương.

”Ta thao!!” Trương Linh Dật giận dữ liền phun ra một câu nói tục, không cam lòng yếu thế đá ra một cước. 

Hai người rất nhanh cuốn lấy nhau thành một đoàn, Vương Nghiễm Ninh là đội trưởng của hội bóng rổ, Trương Linh Dật lại là đội trưởng của hội điền kinh. Hai người thế lực ngang nhau, người tới ta tiếp, đánh nhau túi bụi.

Thắng bại khó phân.

Vương Nghiễm Ninh trên bụng bị đánh mấy cái, đau đến nhe răng trợn mắt. Trước thấy tiếp tục đánh nhau như vậy không phải là biện pháp. Trong bụng hung ác, chân nhấc lên đem Trương Linh Dật quét dưới mặt đất. Sau đó một chiêu ’’Thái Sơn áp đỉnh’’ đặt mông ngồi trên bụng Trương Linh Dật, tiếp theo một quyền đánh tới trên mặt hắn như một lời chào hỏi.

”Ta chửi con mẹ nó chứ, ngươi dám đánh vào mặt!” Trương Linh Dật giận dữ, thân thể lăn một vòng, đem Vương Nghiễm Ninh vứt dưới đất, tiếp theo liền đấm tới mặt Vương Nghiễm Ninh như đáp trả.

Hiệp nghị không đánh lên mặt từ đó vỡ vụn.

Hai người nhìn đối phương không vừa mắt đã lâu, nhất là khi đối phương được xem có thể cùng mình sánh ngang vẻ đẹp trai lại càng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Vừa mới bắt đầu còn có thể cùng nhau giữ một chút quân tử đề ra hiệp nghị. Hiện tại hiệp nghị vừa vỡ, cả hai người đều hướng mặt đối phương tấn công. Hận không thể đem đối phương đánh cho biến hình hủy dung.

Vì vậy trên bãi cỏ phát ra liên hồi những tiếng đánh đấm, thỉnh thoảng còn có cả tiếng hét

”Cha mẹ nó, ngươi đánh vào mắt ta…”

”Ngươi không phải vừa đá đệ đệ của ta đây…”   

  



“!@#$%$@, ngươi dám đánh vào lổ mũi của ta…”

“Người làm gì có mặt…”



Trận đánh này kéo dài hai tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người thở hồng hộc nằm trên mặt đất. Trên mặt đầy những vết bầm tím, thê thảm đến không sao tưởng được. Thân thể cả hai kiệt sức, muốn động cũng không thể nhúc nhích được một cái.

”Này không tính.. còn chưa xong, chờ lão tử nghỉ ngơi một lát.. nghỉ ngơi xong sẽ đánh nữa.” Vương Nghiễm Ninh vừa nói một câu vừa thở gấp. Miệng thì cứng, nhưng cả hai mắt đã có chút ít thất thần, chỉ có thể nhìn thẳng lên bầu trời.

Trương Linh Dật cũng đồng dạng thở gấp, nói không ra một câu đầy đủ: ”Được… để cho… lão tử muốn đá gãy ngươi… nhỏ… tiểu đệ đệ!”

Tiếp theo chính là khoảng lặng trầm mặc thật lâu, hai người thân thể đau nhức nằm trên bãi cỏ không có động. Miệng cũng không muốn mở ra tiếp tục cãi nhau.

Ban đêm bãi cỏ không có một bóng người, tiếng gió vù vù kéo theo tiếng thở dốc  ồ ồ của cả hai làm cho khung cảnh lộ ra sự trống trải.

Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật đang yên lặng tự hỏi bản thân thời điểm nào thuận lợi để công kích đối phương. Chợt cả hai nghe thấy tiếng xe hơi tắt máy.

Đột nhiên cánh cửa xe mở ra, có người bước xuống, thanh âm của giày cao gót từ phía đằng xa ngày một gần.

Tiếp theo Vương Nghiễm Ninh cùng Trương Linh Dật nghe được một thanh âm vô cùng quen thuộc đến độ không thể nhầm lẫn.

”Ah~~ anh yêu, sao bây giờ mới đến a, hại người ta chờ lâu như vậy~~  ”

Là giọng nói kiều mị chứa đầy ngọt ngào của Vu Hải Ninh

”Anh bận chút chuyện ah’, em cũng biết anh ngày ngày đều phải đi xã giao. Vừa nãy cùng với ngài thị trưởng uống rượu xong, anh mới có thể ký kết được một cái hợp đồng mười triệu..” Người nói chuyện là một người đàn ông, thanh âm có chút khàn khàn. Rõ ràng là do hút nhiều thuốc lá cùng uống nhiều rượu một thời gian dài. Lời nói của hắn mang theo men say, bộ dạng chính là đã say rượu.

Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật trong lòng đều căng thẳng, hai người liếc mắt nhìn nhau rất ăn ý nhẹ nhàng đứng dậy, len lén hướng nơi phát ra thanh âm đi tới.

Bãi cỏ cách một cái lưới chính là một con đường, bởi vì nơi này tương đối vắng vẻ, bình thường rất có ít người qua lại, hơn nữa xe cộ cũng rất ít khi chạy ngang đây.

Hai người trốn ở một góc, nhìn ra bên ngoài.

Dừng ở ven đường chính là một chiếc Mercedes-Benz tản ra một mùi nồng đậm của những tên nhà giàu mới nổi. Kẻ kia đầu hói, thân hình mập mạp cùng khuôn mặt dữ tợn đứng ở bên cạnh xe. Tay của hắn đang ngạo nghễ đặt lên cái mông cong vễnh của Vu Hải Ninh.

Vu Hải Ninh đưa lưng về phía Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật, vì vậy hai người bọn họ đều có thể rõ ràng trông thấy cái bàn tay thô thiển mập mạp kia đang không ngừng đưa tay lên xuống, sờ lên cái mông của cô nàng.

Vu Hải Ninh giả bộ hờn dỗi đánh nhẹ lên bàn tay tên mập mạp kia nói: ”Anh thật là hư, không phải anh đã hứa mang em đi theo sao.. bây giờ lại đi một mình..”

”Ha hả, em xinh đẹp như vậy vạn nhất bị tên thị trưởng kia điểm trúng thì phải làm sao đây?” Hắn khẽ nhéo lên cái mông của Vu Hải Ninh, ”Nhưng mà anh nghe nói em ở đây rất được hoan nghênh nha, tối hôm qua còn có hai tên hot boy vì em mà tranh giành.”

Thanh âm của Vu Hải Ninh giống như chuông bạc phát ra vô cùng động nhân: ”Honey~~ anh còn không hiểu lòng em sao? Em chính là thích loại người thành thục chững chạc đầy nam tính như anh. Cái loại trẻ con tiểu nam sinh em không có chút hứng thú.”

”Ha hả, anh cũng nghĩ là vậy, mấy thằng nhóc kia trong túi khẳng định không có một đồng xu.” Hắn vừa nói vừa đem Vu Hải Ninh hướng vào trong xe lái đi, ”Đi, anh mang em đến Đế Hào thuê một căn phòng, tối nay hảo hảo theo anh…”

Đế Hào chính là khách sạn năm sao cao cấp nổi danh nhất trong thành phố này. 

____________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.