Hiệp Nghị 30 Ngày Làm Gay

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG THỨ 7

Làm gay ngày thứ 4.

[  Chụp ảnh cùng nhau, cùng để hình đối phương làm hình nền trên điện thoại  ]

Phần lớn những cặp tình nhân luôn sử dụng hình của người yêu mình làm hình nền điện thoại, hay màn hình vi tính. Vương Nghiễm Ninh vẫn luôn phi thường khó có thể lý giải chuyện này.

Y đã đi qua hai mươi năm trong cuộc đời, cũng từng có không ít những nữ sinh có ý đồ đem hình nền di động của y đổi thành hình các nàng.

Dĩ nhiên sau đó đều bị y cự tuyệt thẳng thừng  —— màn hình điện thoại di động của y nhất định phải là bọt biển bảo bảo[1] !

[1] Em ấy thích SpongeBob ấy mà, nhưng ta thích để là bọt biển bảo bảo =))

Sỡ dĩ  y không muốn để hình người khác làm hình nền điện thoại là bởi vì một lý do rất quan trọng —— Y cảm thấy những người khác đều có vẻ ngoài rất khó nhìn!

Nhưng mà lần này để ảnh nền điện thoại lại là Trương Linh Dật. Vương Nghiễm Ninh nghĩ tới ngũ quan thâm thuý của hắn một chút. Mặc dù nhìn Trương Linh Dật có chút không ưa được. Nhưng tựu chung đều có thể dùng ba từ để diễn tả —— cũng dễ nhìn. 

Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật hôm nay đều có tiết học, nhưng mà may thay chụp ảnh cũng không tốn nhiều thời gian. Vì thế hai người tranh thủ giờ giải lao hẹn gặp nhau dưới lầu.

”Đến đây đi cưng~~ để tiểu công chụp tặng em một tấm ảnh vô cùng đẹp trai, tràn đầy khí phách, ngọc thụ lâm phong.” Trương Linh Dật giật lấy điện thoại di động của Vương Nghiễm Ninh, vừa mở khoá điện thoại, hắn đã thấy hình nền bọt biển bảo bảo.

”…” Trương Linh Dật trong mắt toát lên chút khinh bỉ, ”Thụ thụ, anh phát hiện em bên trong thật rất ngây thơ nha.”

”Cậu mới ngây thơ!” Vương Nghiễm Ninh ghét nhất là người khác ý kiến y thích bọt biển bảo bảo. Lập tức đoạt lấy di động trên tay Trương Linh Dật, ”Để tôi xem cậu để hình nền điện thoại là gì!”

Trương Linh Dật là người tự mãn, dĩ nhiên hình nền di động chính là hình hắn rồi.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên chính là hình nền di động của Trương Linh Dật bây giờ lại là một cô gái có vẻ ngoài khá xinh đẹp. 

Nữ sinh kia có đôi mắt rất to, còn có thể thấy hàng lông mi đen dài đầy kiều mị của cô nàng, trên môi mĩm cười ngọt ngào, mặt có chút ngượng ngùng, trông rất quen.

”Tôi còn tưởng cậu chỉ coi trọng Vu hải Ninh, không ngờ còn có hậu bị ah~” Vương Nghiễm Ninh giọng điệu có chút chua ngoa, nhìn gương mặt của cô cái kia trên màn hình điện thoại, tự nhiên y thấy có chút buồn bực, ”Đã có nữ sinh yêu thích vậy tại sao cậu còn cố ý tranh giành Vu hải Ninh với tôi?”

”A, Tử Tuệ lại trộm đổi hình nền điện thoại của tớ!” Trương Linh Dật thấy Vương Nghiễm Ninh ngữ khí không tốt, nghiêng đầu nhìn qua. Hắn thấy hình nền di động là một cô gái xinh đẹp trông quen mặt liền vội vàng giải thích, ”Ôi giời, vừa nãy khi trong lớp Tử Tuệ có mượn điện thoại của tớ chơi một lúc, khẳng định là cô nàng đổi.”

”La Tử Tuệ?” Vương Nghiễm Ninh lúc này mới nhớ ra cô nàng trong ảnh là giai nhân nổi danh của ngành quản lý nhân sự, được biết đến với vẻ ngoài thanh khiết. Vì ngành quản lý nhân sự ở đại học F rất ít người chú ý. Đa số toàn bộ đều là sinh viên đậu nguyện vọng hai vào học, nên mỹ nhân ở đó cũng vô cùng hiếm hoi. Khó có thể tìm thấy một nữ sinh xinh đẹp, thanh thuần nho nhã như La Tử Tuệ. Có thể nói cô nàng là ánh mặt trời ngời sáng, đầy danh tiếng ở ngành quản lý nhân sự học viện.

Nhưng mà Vương Nghiễm Ninh là người tâm cao khí ngạo, đối với gái đẹp y chả bao giờ liếc mắt đến, cho nên trong lúc nhất thời không nhận ra.

”Cậu và La Tử Tuệ quan hệ tốt lắm sao? Sao cô nàng có thể tuỳ tiện đối hình nền di động của cậu?” Vương Nghiễm Ninh giống như vô ý hỏi.

”Hừhhh.. vậy thì không” Trương Linh Dật đắc ý nói, ”Tớ cùng với mấy cô gái đẹp quan hệ cũng không tồi, nhưng mà Tử Tuệ không giống, cô ta là bạn cùng lớp của tớ. Bình thường tiếp xúc nhiều một chút thôi, cho nên so ra thì cô ta và tớ có quan hệ tốt một chút.”

”Ah!! Thụ thụ, em đang ghen sao??” Trương Linh Dật đột nhiên ánh mắt sáng loá nhìn Vương Nghiễm Ninh liếc mắt một cái. Sau đó vô cùng dũng cảm đến gần, hắn đặt cằm lên bờ vai y nói, ”Em yên tâm đi, 30 ngày này anh chỉ có một mình em thôi, gái đẹp trong mắt đều là phù du!”

Vương Nghiễm Ninh cừng đờ người, sắc mặt đen lại đẩy hắn ra: ”Tôi mệt rồi, mau chụp ảnh đi rồi trở về lớp.” Nói xong y mở cameras trên di động của Trương Linh Dật. Điều chỉnh góc chụp đẹp nhất, chụp một bức ảnh có vẻ ngoài lạnh lùng cùng nghiêm chỉnh. Sau đó đặt làm hình nền điện thoại.

”Cậu cần gì chụp nghiêm túc vậy.” Trương Linh Dật nhìn hình chụp của Vương Nghiễm Ninh, ”Tuổi thanh xuân thiếu niên cần gì phải giả làm ông già, coi tớ nè!” Nói xong, hắn mở cameras di động của Vương Nghiễm Ninh, chụp gương mặt đang cười tươi của hắn, khí chất đặt biệt sáng lạn.

Sau khi lấy ảnh đặt làm hình nền điện thoại, hắn thưởng thức thành quả của mình. Cuối cùng vừa lòng đem di động trả lại cho Vương Nghiễm Ninh, dặn dò: ”Thụ thụ, cậu nhớ phải tìm cơ hội để cho những nữ sinh yêu mến cậu mượn di động nha, đảm bảo sẽ làm mấy cô ta ghen tỵ chết!” 

Vương Nghiễm Ninh đi qua nhìn hắn xem thường nói: ”Vậy cậu lát nữa cũng để cho La Tử Tuệ nhìn ảnh nền di động đi.” Nghĩ một chút, lại giật lấy điện thoại trên tay hắn nói: ”Vẫn là nên cài mật khẩu đi, miễn cho người khác tuỳ tiện đổi hình nền điện thoại của cậu.”

 “Chậc chậc ~” Trương Linh Dật vuốt cằm nói, “Vương Nghiễm Ninh, nếu không là người trong cuộc tớ còn tưởng cậu thật sự đang ghen tị.”

Vương Nghiễm Ninh giả vờ không nghe hắn nói, tay tiếp tục bấm bàn phiếm nói: ”Mật khẩu là sinh nhật của tôi 1127.”

”Không được!” Trương Linh Dật trong lòng cảm thấy không công bằng nói, ”Điện thoại của cậu cũng phải cài mật khẩu sinh nhật của tớ.” Nói xong liền đoạt lấy di động của Vương Nghiễn Ninh.

”Không cần.” Vương Nghiễm Ninh cố bảo vệ điện thoại của y, ”Dùng sinh nhật của cậu làm mật khẩu di động nhất định sẽ trúng độc.”

”Khỉ, điện thoại di động của tớ còn chưa nổ, lo gì điện thoại di động của cậu, mau đưa đây!” Trương Linh Dật như một cái khoá, ôm lấy người đang muốn chạy Vương Nghiễm Ninh, ”Toàn trường này không biết bao nhiêu người lấy sinh nhật tớ làm mật khẩu, cậu nên biết đây là đại vinh hạnh ah’!”

Trải qua một phen kịch liệt giãy dụa, Vương Nghiễm Ninh cuối cùng cũng để cho Trương Linh Dật đặt mật khẩu trên điện thoại đi động mình.

Đã đến giờ phải lên lớp, hai người lúc này mới ”lưu luyến không rời” tách ra.

Trương Linh Dật trở lại phòng học ngồi xuống bàn, chuông vào học đúng lúc vang lên. Người ngồi sau hắn bỗng vỗ vỗ lên vai hắn. Hắn vừa quay đầu lại đã bị một ngón tay chọt vào má phải.

”Tử Tuệ, cậu thật nhàm chán ah’.” Trương Linh Dật cau mày, La Tử Tuệ luôn luôn thích cùng hắn chơi mấy trò trong những cuốn tiểu thuyết tình ái. Giống như cô nàng đứng ở bên trái, nhưng tay lại cố ý vỗ lên vai phải của hắn. Chờ hắn quay đầu phát hiện bên phải không có người liền cười trêu chọc hắn. Lại giống như đem tiền xu nắm ở trong tay bắt hắn đoán bên trái bên phải, nếu đoán trúng cô mời hắn ăn một ly kem, nếu đoán không trúng hắn phải mời lại.

Trương Linh Dật tuy rằng không có kinh nghiệm trong tình yêu, nhưng hắn có không ít kinh nghiệm ’’bị yêu’’. La Tử Tuệ dùng đủ loại hành vi biểu hiện như vậy, trong lòng hắn đều ngầm hiểu rõ nó biểu thị cho cái gì, hắn không phải hoàn toàn không biết.

Nhưng vì Trương Linh Dật tự xưng mình là một người đàn ông hào hoa thanh lịch. Đối với những cô gái rất tốt, chỉ cần không khoa trương nhiều. Hắn đều có thể giữ thái độ cư xử chu toàn.

Mà La Tử Tuệ càng là một người rất khó có thể cự tuyệt, không nói đến vẻ ngoài thanh lệ động lòng người. Cử chỉ của cô nàng cũng rất nhã nhặn, khiến cho người khác cảm thấy thoải mái.

Cũng bởi vậy La Tử Tuệ và hắn quan hệ tốt nhất trong các nữ sinh ở trường đại học F. Có đôi khi hắn cũng chủ động đáp lại cô nàng một chút.

Nếu không phải vì Vu Hải Ninh, hắn còn cảm thấy có thể cùng La Tử Tuệ thuận theo tự nhiên mà phát triển mối quan hệ, điều này cũng không có tệ.

Nhưng mà bây giờ Trương Linh Dật cảm thấy vì cái chức tiểu công, hắn phải nên bảo trì một chút khoảng cách với La mỹ nhân này. Vì vậy đang định như lúc trước chọt tay lên má lúm đồng tiền của La Tử Tuệ, ngón tay hắn giơ ra một nửa lại lập tức rút trở về. Hắn quay đầu lại, ngồi yên lặng chuyên tâm nghe giảng bài.

La Tử Tuệ thấy Trương Linh Dật không giống ngày bình thường cùng cô nàng trêu đùa, trong lòng có chút khác thường nhưng không mấy để tâm. Lại vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: ”Linh Dật, cho tớ mượn di động của cậu chơi chút đi.”

Chính là chờ cô nàng nói ra câu này!

Trương Linh Dật nội tâm thầm cười trộm một chút, lại giống như thường ngày làm bộ tuỳ ý đưa di động cho nàng.

La Tử Tuệ tiếp nhận điện thoại di động, đang muốn mở ra lại phát hiện điện thoại hắn bây giờ đã cài mật khẩu.

”Nha, sao cậu lại cài mật khẩu?” La Tử Tuệ trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn như cũ không thay đổi sắc mặt, biểu hiện tự nhiên, ”Chẳng lẽ di động của cậu có giấu bí mật gì sao?”

Tại đại học F, cô nàng tự cho mình và Trương Linh Dật có quan hệ tốt nhất trong tất cả các nữ sinh. Cũng chỉ có mình cô có thể mượn di động của Trương Linh Dật nghịch. La Tử Tuệ cũng thường sửa hình nền điện thoại của hắn thành ảnh của cô. Có điều Trương Linh Dật sẽ nhanh chóng đổi trở về như cũ. Cho dù lúc trước Trương Linh Dật bỗng nhiên nổi hứng theo đuổi Vu Hải Ninh. Nhưng cô vẫn luôn tin tưởng chỉ cần mình có đủ kiên nhẫn chờ đợi nhất định có thể chờ được hắn.

”Phải, vừa mới đặt mật khẩu, nhưng mà đừng mất hứng.” Trương Linh Dật giống như ảnh đế nhập vai, bình tĩnh cầm điện thoại nói, ”Tôi mở cho cậu.”

”Dù sao cũng thường cho tớ mượn chơi, không bằng cậu nói cho tớ biết mật khẩu đi.” La Tử Tuệ tuỳ ý nói, chia sẻ mật khẩu là hành động vô cùng thân mật. La Tử Tuệ nói như vậy kỳ thật là đang thăm dò thái độ của Trương Linh Dật.

Nhưng Trương Linh Dật giả vờ như không nghe thấy, bấm mật khẩu đưa điện thoại cho cô nói: ”Đừng nghịch quá.”

La Tử Tuệ thấy Trương Linh Dật có ý né tránh, cũng không cố níu kéo, tiếp nhận điện thoại di động. Cô thấy hình nền di động đã thay đổi thành một người.

Trương Linh Dật luôn để ảnh hắn làm hình nền điện thoại. Mỗi lần La Tử Tuệ mượn xong đều đổi lại ảnh của cô nàng, Trương Linh Dật tuy rằng cũng nhắc nhở vài lần. Nhưng cũng không tỏ vẻ gay gắt bất mãn. Cô luôn cho rằng đây là một biểu hiện ngầm đồng ý.

Vốn cho rằng Trương Linh Dật sẽ đổi lại hình của bản thân, nhưng hình nền di động hiện giờ của hắn lại xuất hiện một gương mặt quen thuộc.

Đây là tình huống gì?

Mỹ nhân La Tử Tuệ có chút không bình tĩnh, cảm xúc hỗn độn. Vì sao sau giờ giải lao trở về màn hình điện thoại của Trương Linh Dật lại đổi thành ảnh chụp của Vương Nghiễm Ninh?

La Tử Tuệ không thể giải thích, giọng nói mang chút yếu ớt hỏi Trương Linh Dật: ”Linh Dật.. điện thoại di động của cậu có bị trúng độc không?”  

”Hai người sinh viên kia, lên lớp học làm ơn nghiêm túc nghe giảng. Đừng ỷ mình đẹp trai, đẹp gái thì không coi thầy giáo ta trong mắt.” Thầy giáo đánh gãy cuộc nói chuyện của Trương Linh Dật và La Tử Tuệ, câu hỏi của cô cũng vì vậy mà không có đáp án.

Vương Nghiễm Ninh ở bên kia không có tiết thứ hai, nên không có cơ hội đem điện thoại đi khoe với những nữ sinh khác. Y tuỳ tiện mua một cái bánh mì sữa, ôm đồ đi vào thư viện chuẩn bị tốt mọi thứ đến tối, dù sao kỳ thi cũng sắp đến rồi.

Vào buổi trưa, Vương Nghiễm Ninh vì đọc sách nên đầu óc có chút choáng váng. Trong lúc đó thì nhận được tin nhắn của Trương Linh Dật.

”Thụ thụ, cùng nhau ăn cơm đi.”

Vương Nghiễm Ninh đối với xưng hô này của Trương Linh Dật đã thành thói quen, nên có thể thản nhiên đối mặt. Bất quá y vẫn chưa có thể thích ứng được những hành động thân thiết này.

Ba năm như nước sôi lửa bỏng, người tranh ta đoạt. Cũng không thể vì cùng nhau làm gay ba ngày, trở thành đồng minh là có thể hoá giải.

Cho nên, Vương Nghiễm Ninh không thèm để ý đến hắn.

Buổi tối y trở về tắm rửa, đang chuẩn bị ngủ say thì Trương Linh Dật gọi điện thoại tới.

”Thụ thụ, em sao không nhắn tin lại cho anh nha?” Trương Linh Dật lên án.

”Không có thấy.” Vương Nghiễm Ninh mở mắt trắng trợn nói dối.

”Em có biết anh đợi em cho đến bây giờ vẫn chưa có ăn gì không?” Trương Linh Dật vừa nói vừa đánh ợ một cái.

”…” Đói bụng đến ợ? Bớt nói nhảm đi!! Vương Nghiễm Ninh không nói gì đáp, ”Nói vô chủ đề đi!”

”Aizz.. tớ muốn hẹn cậu ngày mai đi xem phim, buổi chiều lúc 3 giờ ở rạp chiếu Bắc Cảng. Cậu muốn xem phim gì, tớ đi mua vé rồi tìm chỗ tốt nhất.” Trương Linh Dật mang theo thanh âm hưng phấn nói bên đầu dây điện thoại, không ngừng ngược đãi thần kinh của Vương Nghiễm Ninh.

”Gì cũng được, hai đại nam nhân đi xem phim chọn lựa nhiều để làm gì.”

”Sao lại có thể chứ thụ thụ, chúng ta là đang làm gay ah’, đi hẹn họ yêu nhau đó biết không? Mấy cặp tình nhân rất chú trọng chuyện đi xem phim đó!” Trương Linh Dật khinh bỉ nói.

Vương Nghiễm Ninh trở mình xem thường: ”Cậu xem ra kinh nghiệm rất phong phú, vậy cậu quyết định đi, tôi muốn đi ngủ.” Nói xong vô tình cúp máy, tiện tay tắt luôn nguồn điện thoại.

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.