[Hồ Đoàn Tử Hệ Liệt] – Sở Thích Nhặt Xương Của Bé Hồ Yêu

Chương 12: Chương 12




Trạng Nguyên công khi về phủ, Bách Bách đang ngồi xổm đùa giỡn mạng nhện. Mạng nhện có gì vui sao? Hóa ra Bách Bách gần đây học được trong sách: Con nhện sẽ dệt lưới rồi trốn đi, chờ con mồi tới cửa, cảm nhận được động tĩnh sẽ dùng lòng bàn chân đạp nát sợi tơ, khiến lưới chấn động, con nhện sẽ lao tới, đem con mồi vây bên trong.

Bách Bách vì thế dùng một cây cỏ chọc chọc mạng nhện, nhẹ nhàng kéo a kéo a, ngụy trang thành giãy dụa của con trùng nhỏ, quả nhiên nhìn thấy một con nhện lao tới, trái phải nhìn lại không thấy con mồi, lại lùi về một bên. Chốc lát Bách Bách lại giật giật cây cỏ, con nhện nhỏ lại vọt ra, bị đùa giỡn nữa rồi.

Chơi được một vài lần, Bách Bách sẽ dừng tay, tuy nhiên trò chơi nhỏ này có vẻ mới mẻ, khiến Bách Bách mỗi ngày chơi một hai lần, chơi vài ngày còn không chán.

“Bách Bách, ta đã trở về.”

“Trạng Nguyên đại ca ca!” Bách Bách buông cây cỏ xuống, nhảy vào lòng Trạng Nguyên công.

“Bách Bách, Hoàng Thượng muốn mời ngươi mai tiến cung bắt yêu, ngươi có thể ở trong cung chơi cho đã ghiền.”

“Được được! Hoàng cung chơi rất vui, có nhiều xương cốt có thể nhặt.”

Trạng Nguyên công sờ sờ đầu Bách Bách, đột nhiên hỏi.

“Bách Bách… Ngươi nói mình ở trong cung nhặt xương? Có thể nói cho ta biết, vì cái gì lại phải nhặt xương không?”

Trạng Nguyên công biết Bách Bách có sở thích nhặt xương, nhưng y không biết rõ Bách Bách nhặt ở đâu, nhặt làm gì, hiện tại Bách Bách nói ở trong hoàng cung nhặt xương, khiến y không khỏi tò mò hỏi.

“Đại ca ca cùng tỷ tỷ đều rất đáng thương, không ai mai táng, không có mộ phần, xương cốt còn mỗi nơi một cái. Cho nên Bách Bách đem xương cốt của bọn họ nhặt rồi tách ra, sau đó mai táng, rồi trên bài vị viết tên của họ.”

“Ở trong cung?”

“Vâng, trong hoàng cung có rất nhiều xương cốt đó!”

Ai nói trong hoàng cung không có người chết? Trạng Nguyên công đột nhiên hiểu ra vì sao trong hoàng cung lại xảy ra chuyện ma quái, đại khái là do xương cốt được chôn khắp nơi, đột nhiên bị đào ra mai táng, trong hoàng cung xuất hiện vài phần mộ, cho nên mới nói là ma quái đi? Nhưng y đã đáp ứng dẫn Bách Bách tới gặp Hoàng Thượng, không thể nói những chuyện này do Bách Bách làm, trong hoàng cung làm loạn chính là tội chết, hơn nữa còn gây ra nhiều chuyện như vậy.

“Bách Bách, lúc tiến cung, không thể nói những xương cốt này do ngươi nhặt ra.”

“Nhưng mà, là do Bách Bách nhặt.”

“Ngoan, nghe lời ta nói, bằng không sẽ bị Hoàng Thượng đánh mông đó!”

“Á… Bách Bách không muốn bị đánh mông, Bách Bách sẽ không nói.” Bách Bách che miệng, cử chỉ vô cùng buồn cười.

“Bách Bách, lúc ngươi ở trong hoàng cung, có nhìn thấy yêu quái không?”

“Các đại ca ca tỷ tỷ bọn họ không phải yêu quái, bọn họ còn bồi Bách Bách chơi, cùng Bách Bách nói chuyện xưa.”

Quả nhiên, chuyện ma quái trong hoàng cung, là do oán khí quá nặng. Dân gian đều nói, hoàng cung là nơi ăn tươi nuốt sống, tuy rằng nông cạn, nhưng hình dung vô cùng chuẩn xác.

“Kia… Bởi vì bọn họ đã chết, không thể ở lại trong hoàng cung, Bách Bách phải khuyên bọn họ rời đi đó!”

“Nhưng mà… Đại ca ca tỷ tỷ, nói muốn tìm hoàng đế lấy cái gì đó. Hoàng đế có phải đem giấu gì đó của bọn họ? Hoàng đế xấu xa như thế, sao lại đi giấu đồ của người khác?”

Hoàng Thượng quả nhiên cũng có phần, Quỷ Hồn nói muốn lấy gì đó của gã, có lẽ chính là ‘lấy mạng’ đi!

“Ngươi có thể nói bọn họ đi ‘Địa phủ’ tìm Diêm Vương, Diêm Vương sẽ giúp bọn họ lấy lại ‘vật nào đó’.”

“Á, được, Bách Bách sẽ nói với bọn họ.” Bách Bách gật đầu.

Như vậy… Hoàng cung tạm thời sẽ không có chuyện ma quái gì xảy ra đi? Cũng hy vọng Hoàng Thượng cùng phi tần chịu qua lần giáo huấn này, bớt phóng túng lại một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.