Hồ Duyệt

Chương 3: Chương 3: Ngoan bao nhiêu dâm đãng bấy nhiêu




Lớp học bùng nổ giống như nổ tung, sôi sùng sục trong nồi.

Ầm ĩ không chịu được.

Chung Ứng lại lấy điện thoại ra chơi điện tử, anh đeo tai nghe rồi mà vẫn còn nghe thấy đủ loại âm hưởng, rất phiền.

Hơn nửa tiếng rồi mà cô giáo vẫn chưa có tới, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

- Ha, tôi vừa phát hiện ra một em gái siêu xinh, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.

- Thật hay giả thế, cô ấy trông như thế nào?

Một đám nam sinh tụ lại một chỗ, liếc mắt trao đổi.

- Bộ ngực to, mong cong, chắc là 34D.

Nam sinh kia đẩy mắt kính, anh ta chỉ cần nhìn qua một cái liền biết ngực phụ nữ bao nhiêu.

Đối phương lộ ra nụ cười bỉ ổi:

- Ha ha, chắc chắn lúc ở trên giường rất tuyệt.

Tay Chung Ứng đang chạm vào màn hình dừng lại.

Nghĩ tới thân hình người phụ nữ đêm qua.

Còn dâm đãng hơn cả nhân viên cửa hàng bán đồ ăn sáng.

- Các học sinh im lặng!

Cô giáo đi lên bục giảng, dùng sách giáo khoa gõ lên trên bàn:

- Ngại quá, cô vừa đi đón bạn học mới trong lớp chúng ta.

Cô giáo vẫy tay về phía cửa, mặt mũi hiền lành nói:

- Đến đây chào hỏi mọi người nào.

Hồ Duyệt đi lên trên đài, chậm rãi cúi đầu, trên mặt là nụ cười ngọt ngào:

- Chào mọi người, mình là Hồ Duyệt, mong mọi người chỉ giáo nhiều hơn.

Thiếu chút nữa toàn bộ nam sinh chào phía dưới, tiếng hoan hô rất lớn vang lên.

Chung Ứng càng bực, tầm mắt dời từ màn hình nhìn cô gái trên bục giảng.

Tim đập lỡ một nhịp.

Đường cong lắc lư đêm qua trở thành dây quấn quanh ý nghĩ không an phận của anh.

- Hồ Duyệt, em muốn ngồi chỗ nào đây?

- Chỗ nào cũng được ạ.

Trong phòng học có ba chỗ ngồi trống, cô giáo suy nghĩ một lát, ngón tay chỉ Ngô Phi người thứ ba hàng thứ nhất.

- Nghe nói ở trường cũ em có thành tích không tệ, em có rảnh giúp cô quan tâm em ấy.

- Dạ.

Hồ Nguyệt đi xuống bục giảng, đồng phục của cô tôn lên đường cong vô cùng rõ ràng, váy dài chỉnh tề, theo cô đi lại làn váy khẽ bay.

Các nam sinh nhìn chằm chằm ngực và mông cô, so sánh, các nữ sinh khác lộ ra vẻ mặt chán nản.

Chung Ứng lại cúi đầu nghịch di động, hình ảnh trò chơi đã biểu hiện game over.

Rời khỏi trò chơi.

Anh ngồi ở vị trí thứ ba hàng thứ sáu.

Không hiểu sao lại cảm thấy có sai lầm gì đó, khi cô giảo hỏi muốn ngồi chỗ nào, dường như học sinh chuyển trường nhìn về phía chỗ trống không có ai ngồi bên cạnh anh.

Sau đó cô chậm rãi dời mắt đi, đối mắt với Chung Ứng ba giây, lộ ra nụ cười trêu đùa.

Ban ngày theo lẽ thường Hồ Duyệt và Chung Ứng nước sông không phạm nước giếng, chỗ ngồi của hai người cách khá xa, lại không có quá nhiều chuyện có thể trao đổi.

Ban đêm Hồ Duyệt lại trở thành người thân mật nhất của Chung Ứng, anh quan sát cô hàng đêm, đã trở thành việc làm hàng ngày.

Sau đó Chung Ứng đưa ra được một kết luận. Cô không chỉ có khuynh hướng M, còn có thiếu hụt về cách nghĩ.

Tính tình Hồ Duyệt rất tố làm cô ở lớp như cá gặp nước, nhận được nhiều lời khen ngợi.

Ngô Phi ngồi bên cạnh cô nghe theo lời cô giáo nói, thường hỏi cô đủ loại vấn đề, cô sẽ kiên nhẫn giải từng đề một, phân tích mỗi cách giải khác nhau.

Vì thế cô càng ngày càng có nhiều bạn, nam sinh nữ sinh đều có, hơn nữa mỗi lần kiểm tra cô đều đứng thứ nhất.

Ban đêm, đôi khi cô không có động tĩnh, chỉ ngoan ngoãn bật đèn, lấy sách ra học bài.

Đôi khi sẽ xem phim hạ lưu hơn trước, đợi đến cao trào cực hạn mới đi vào giấc mộng.

Tần suất Chung Ứng tự an ủi dựa theo Hồ Duyệt.

Ở lớp cô là nữ sinh ngoan, tan học hòa mình với nữ sinh, bộ dạng xinh đẹp nhưng không bị ghen tị xa lánh, trái lại ở chung rất hòa hợp.

Nam sinh giống như ong mật hút mật, vây quanh xung quanh cô bất cứ lúc nào.

Ban ngày mỉm cười ngọt ngào xinh đẹp.

Ban đêm nở rộ thành bông hồng có gai xinh đẹp.

Chung Ứng sáng tỏ thông suốt.

Ở lớp Hồ Duyệt ngoan bao nhiêu, ở trên giường dâm đãng bấy nhiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.