Khi Mộc Hàm từ trong nhà tắm đi ra thì phát hiện Isabella đang ngồi trên người Hạ Thiên và làm việc dữ dội, tất nhiên Isabella cũng phát hiện ra Mộc Hàm.
- Chồng nhỏ, bữa tiệc lớn đến rồi.
Isabella nói, sau đó nàng vẫy tay với Mộc Hàm:
- Lên đây.
Mộc Hàm có chút chần chừ, nhưng cuối cùng nàng vẫn bỏ khăn tắm và trườn lên giường.
Lúc này Hạ Thiên cuối cùng cũng hiểu bữa tiệc lớn mà Isabella nói có ý nghĩa là gì, tất nhiên bữa tiệc này làm hắn cực kỳ hưng phấn, hắn phản khách vi chủ, liên tục cắn nuốt những gì tươi đẹp trên bàn ăn, nhấm nháp những bộ vị ngon miệng nhất, làm việc không biết mệt.
Một nữ sát thủ đỉnh cấp, một nữ đặc công đỉnh cấp, hai bên đạt thành ăn ý khó thể có được, cả hai dùng thân thể trưởng thành mềm mại để lấy lòng người đàn ông của mình.
Trận vui vẻ cuồng hoan này mãi đến trưa mới chất dứt, sau đó ba người ôm nhau ngủ.
Hạ Thiên nằm với hai thân thể mềm mại, hắn ngủ rất ngon, mãi đến khi nghe thấy tiếng điện thoại mới tỉnh lại.
Hạ Thiên mở to mắt và phát hiện Mộc Hàm vẫn còn nằm trong lòng mình, nàng vừa đặt điện thoại xuống, xem ra vừa rồi nàng nhận được điện thoại, còn Isabella thì không thấy bóng dáng.
- Chị Isabella lại chạy đi đâu rồi?
Hạ Thiên bất mãn nói một câu.
Mộc Hàm không nói gì, nàng không biết đang suy nghĩ điều gì.
- Vợ, sao vậy?
Lúc này Hạ Thiên quay đầu nhìn Mộc Hàm:
- Tim của chị hình như đập nhanh hơn, có gì xảy ra sao?
- Chồng, Mị Nhi vừa điện thoại đến.
Vẻ mặt Mộc Hàm có chút mất tự nhiên:
- Bộ trưởng quốc phòng đang ở thăm New York, nghe nói những phần tử cấp tiến đưa ra lời uy hiếp. Tuy phía nước Mỹ nói sẽ hết sức bảo vệ an toàn cho bộ trưởng nhưng quân đội trong nước vẫn không yên tâm, vì vậy bọn họ hy vọng người của Ám tổ có thể ra tay, bọn họ tin tưởng năng lực của thành viên Ám tổ.
Mộc Hàm dừng lại một chút rồi bổ sung:
- Thật ra đã có người bảo vệ nhưng bọn họ hy vọng tôi qua, trước kia tôi công tác ở Long Tổ, thường xuyên ra nước ngoài chấp hành nhiệm vụ, vì vậy rất có kinh nghiệm.
Mộc Hàm sở dĩ thường xuyên ra nước ngoài làm nhiệm vụ vì mái tóc vàng và làn da trắng tuyết, người ta dễ nghĩ rằng nàng là người nước ngoài, vì vậy dễ che giấu thân phận. Cũng vì thế mà Mộc Hàm thường xuyên xuất ngoại, dù là Mỹ hay Canada, nàng cũng rất quen thuộc.
- À, tên bộ trưởng kia khi nào mới về nước?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi:
- Nếu ông ta không ở lại quá lâu, chúng ta đi làm một chuyến cũng không sao, đến lúc đó chúng ta theo ông ta quay về cũng được...
- Có lẽ hai ngày nữa ông ta sẽ về nước, vấn đề là, chồng, cậu không thể cùng đi theo tôi.
Tâm tình của Mộc Hàm có hơi hạ thấp.
Hạ Thiên có chút mơ hồ:
- Vì sao không thể đi?
- Vì cảnh sát nước Mỹ đang truy nã cậu.
Mộc Hàm có chút bất đắc dĩ:
- Chồng, không biết vì nguyên nhân gì mà sự việc cậu xử lý Ngụy Gia Hoa ở Toronto bị cảnh sát Canada tra xét ra được, hơn nữa bây giờ cậu được định vị là phần tử khủng bố, cảnh sát Mỹ và FBI đang truy nã cậu, vì vậy cậu căn bản không thể theo tôi đi gặp bộ trưởng...
- Không đi thì không đi, tự chúng ta quay về là được.
Hạ Thiên cũng không quan tâm đến vấn đề này.
- Chồng, bây giờ cậu muốn về cũng không dễ dàng gì, cậu không thể bắt máy bay quay về, cậu đến sân bay sẽ bị phát hiện ra ngay, như vậy chúng ta chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi.
Mộc Hàm lắc đầu:
- Mị Nhi đang tìm một đường khác để về nước, lát nữa sẽ có tin tức.
Mộc Hàm đang nói thì điện thoại vang lên, nhưng không phải là Mị Nhi điện thoại đến, là đại sứ quán thúc giục nàng sang tụ hợp với bộ trưởng.
Mộc Hàm không khỏi có chút lo lắng, chuyện bảo vệ bộ trưởng nàng phải làm, nhưng nàng cũng không thể ném Hạ Thiên ở đây, vì vậy nàng khá lo lắng.
Mộc Hàm suy nghĩ rồi nhớ đến một người, là Isabella.
- Chồng, cậu biết số điện thoại của Isabella chứ?
Mộc Hàm vội hỏi.
- Biết.
Hạ Thiên trả lời.
Mộc Hàm hỏi số, sau đó nàng gọi cho Isabella, nàng đi thẳng vào vấn đề:
- Chồng bây giờ đang bị truy nã, không thể bình thường quay về nước, co có biện pháp nào sao?
- Cô mau đưa chồng đến cảnh New York.
Isabella vội vàng nói:
- Bây giờ trên cảng New York có neo một du thuyền xa hoa tên là công chúa Sama, với năng lực của chồng thì muốn lên thuyền đó cũng không khó, chiếc thuyền đó sẽ đi đến HongKong, nhưng thời gian hơi dài, sợ rằng sẽ mất một tháng.
- Cô xác định sao?
Mộc Hàm vội hỏi, chỉ cần quay về HongKong, như vậy về nước là rất dễ.
- Tất nhiên là xác định, nhưng các người phải nhanh lên, nửa giờ sau du thuyền sẽ lên đường.
Isabella thúc giục trong điện thoại.
- Được, chúng tôi sẽ đến ngay.
Mộc Hàm không suy nghĩ nhiều, nếu đã không thể ngồi máy bay thì đi đường biển cũng xem là một lựa chọn tốt. Quan trọng là sau khi lên du thuyền sẽ chẳng ai đến thăm dò thân phận, với năng lực của chồng, lên đó là không khó.
Mộc Hàm vội vàng thu thập hành lý, nàng kéo Hạ Thiên rời khỏi khách sạn. Vì không muốn cho ngươi khác chú ý, nàng đội cho hắn một bộ kính râm.
Khi Mộc Hàm đưa Hạ Thiên đến cảng New York thì nhanh chóng tìm được du thuyền công chúa Sama, lúc này nàng biết Isabella nói không sai.
- Chồng, cậu có biện pháp nào tiến lên du thuyền mà người ta không phát hiện ra không?
Mộc Hàm chỉ vào du thuyền rồi hỏi Hạ Thiên.
- Vợ, phải lên con tàu kia đi một tháng sao?
Hạ Thiên có chút không tình nguyện.
- Chồng, tôi rất muốn đi cùng cậu, nhưng bây giờ có nhiệm vụ, không đi được.
Mộc Hàm cũng rất bất đắc dĩ, nàng lập tức an ủi Hạ Thiên một câu:
- Nhưng chồng yên tâm, thật ra du thuyền rất thú vị, thứ gì cũng có, coi như cậu đi du lịch.
- Thú vị thật sao?
Hạ Thiên cuối cùng cũng có hứng thú.
- Chồng, tôi sẽ không gạt cậu.
Mộc Hàm khẽ nói:
- Du thuyền sắp đi, cậu mau đi lên, thứ này chỉ có thể ngộ mà khó cầu, nếu bỏ lỡ thì càng phiền toái.
- Được rồi.
Hạ Thiên cũng không muốn chờ đợi ở nước ngoài, trong nước còn nhiều vợ đang chờ.
Hạ Thiên biến mất trước mắt Mộc Hàm, chưa đến một phút sau thì điện thoại của Mộc Hàm đã vang lên, là Hạ Thiên điện thoại đến.
- Vợ, tôi đã lên thuyền.
Hạ Thiên nói với Mộc Hàm trong điện thoại, đến lúc này nàng mới khẽ thở ra.
Mộc Hàm đứng yên tại chỗ mãi đến khi du thuyền lên đường, sau đó nàng xoay người bỏ đi.