- Vẫn là Mỹ nữ tỷ tỷ tốt nhất, không giống như vợ Mị Nhi và vợ Mị Mị.
Hạ Thiên cười hì hì, hắn thuận tay kéo Diệp Mộng Oánh vào trong lòng rồi bế nàng đặt ngang lên giường:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, trước tiên tôi giúp chị thi châm.
- Ừ.
Diệp Mộng Oánh gật đầu:
- Cậu muốn làm gì cũng được.
Thật ra Diệp Mộng Oánh đã sớm quyết định, nàng là người phụ nữ của Hạ Thiên, nàng cũng đã sớm tuyên bố công khai Hạ Thiên là hôn phu của mình, bọn họ cùng nhau làm chuyện tình yêu cũng là bình thường. Thật ra đây là chuyện đương nhiên, nàng sở dĩ có chút căng thẳng và không thích ứng, chẳng qua vì nàng chưa từng có kinh nghiệm, lần đầu tiên rơi vào tình cảnh này, vì vậy khó tránh khỏi vài chỗ mất tự nhiên.
Trong lòng Hạ Thiên có chút khí nóng, tư thái hoàn mỹ của mỹ nữ tỷ tỷ làm lửa nóng bùng lên. Nhưng hắn nhanh chóng trừ bỏ những tạp niệm này, hắn lấy ra hai cây châm rồi chậm rãi thở ra một hơi, sau đó hai cây châm đồng thời đâm lên người Diệp Mộng Oánh.
Nghịch thiên đệ tứ châm, tẩy tủy lại được tái hiện.
Đây là lần thứ tư Hạ Thiên thi triển nghịch thiên đệ tứ châm, có thể nói là quen việc dễ làm, toàn bộ quá trình cũng tự nhiên thuận lợi. Khoảng chừng một giờ sau thì quá trình thi châm đã kết thúc. Tất nhiên công lực của Hạ Thiên lại tăng lên, da thịt Diệp Mộng Oánh trắng nõn nà lại được phủ lên một lớp chất nhầy đen sì.
Hạ Thiên thu hồi ngân châm, sau đó hắn nói với Diệp Mộng Oánh:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, nên tắm rửa thôi.
- Xong chưa? Hạ Thiên, tôi...Tôi có chút không thoải mái, trên người dính dính, mắt như không mở ra được... ....
Diệp Mộng Oánh có chút bất an.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chị đừng sợ, đợi khi tôi giúp chị tắm rửa xong thì sẽ chẳng còn việc gì đáng lo.
Hạ Thiên cười hì hì, hắn bế Diệp Mộng Oánh lên, sau đó đi vào phòng tắm.
Hạ Thiên giúp Diệp Mộng Oánh tắm rửa không nhanh không chậm, khi da thịt của nàng được cọ rửa sạch sẽ thì hai bàn tay mang theo lửa nóng lên tục xoa bóp những bộ phận mẫn cảm trên người. Sau khi làn da đen sì của Diệp Mộng Oánh trở nên trắng muốt thì bắt đầu có chút phấn hồng, cặp mắt đẹp cũng long lanh nước, nhẹ nhàng kiều mỵ, cảm giác quyến rũ làm đàn ông đối diện khó thể nuốt nước miếng.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, đã xong, chúng ta lên giường thôi.
Hạ Thiên cười hì hì bên tai Diệp Mộng Oánh.
- Ừ!
Diệp Mộng Oánh đã nhắm mắt, gương mặt sớm đỏ rực.
Hạ Thiên ôm Diệp Mộng Oánh đi đến bên giường, hắn khẽ đặt nàng lên giường, tất cả thuận lợi như nước chảy thành sông. Khi Diệp Mộng Oánh khẽ kêu lên một tiếng đau đớn thì hai người tan ra thành một thể, lúc này tỷ phú thành phố Giang Hải, chủ tịch tập đoàn Thiên Nam đã bước qua thời gian quá độ và trở thành phụ nữ sau một đêm.
Vô tình đã đến khuya.
- Chồng, nghỉ ngơi một chút được không?
Diệp Mộng Oánh khẽ năn nỉ, nàng đã sớm thay đổi cách xưng hô, vì nàng thấy bây giờ Hạ Thiên đã là đàn ông của mình, xưng hô thế này mới phù hợp.
Hạ Thiên không nói gì, vì lúc này hắn đang bận rộn, hai bàn tay xoa bóp thân núi, miệng ngậm hòn bồ đào trên đỉnh núi.
Cảm giác khủng bố liên tục đánh úp lại, Diệp Mộng Oánh nhanh chóng co giật. Thân thể nàng tương đối mẫn cảm, vì vậy một buổi tối không biết lên đến đỉnh cao bao nhiêu lần.
- Chồng, thật sự không thể.
Sau đó Diệp Mộng Oánh lại năn nỉ, người phụ nữ có vẻ như khối băng trước mặt người ngoài bắt đầu làm nũng với Hạ Thiên.
Hạ Thiên cuối cùng cũng dừng vận động trên người Diệp Mộng Oánh, cũng không phải vì nàng năn nỉ có hiệu quả, mà lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
- Muộn thế này rồi, là ai vậy?
Diệp Mộng Oánh khẽ phàn nàn.
- Đừng quan tâm đến người ta.
Hạ Thiên lầm bầm một câu, sau đó bắt đầu cày cấy trên người Diệp Mộng Oánh.
- Đùng, đùng, đùng... ....
Âm thanh gõ cửa chẳng những không ngừng mà còn mạnh hơn.
- Ai vậy?
Hạ Thiên cuối cùng cũng không nhịn được.
- Đưa vợ đến đây.
Ngoài cửa truyền đến một âm thanh trêu tức, Hạ Thiên chợt nhận ra, người này là Isabella.
Hạ Thiên nghe nói như vậy thì nhanh chóng kéo cửa, sau đó hắn kéo Isabella vào trong, hắn đóng cửa và nhanh chóng ôm nàng phóng lên giường.
- Chị Isabella, chị không phải đưa vợ sư tỷ xinh đẹp đến sao? Vì sao chỉ có một người?
Hạ Thiên đặt thân thể nở nang lồi lõm của Isabella xuống bên dưới mình, sau đó dùng giọng bất mãn nói.
Isabella nở nụ cười quyến rũ:
- Chồng, tôi nào có nói như vậy, tôi chỉ nói mang vợ đến cho cậu, cậu xem, đây không phải vợ ngon sao?
- Chị Isabella, lừa gạt chồng là không tốt, tôi sẽ trừng phạt chị.
Hạ Thiên càng bất mãn.
Nụ cười của Isabella càng thêm quyến rũ:
- Chồng, người ta đến cho cậu trừng phạt mà.
Diệp Mộng Oánh lúc này đã nhận ra Isabella chính là người đẹp tóc vàng lúc trưa ở nhà hàng, nàng cuối cùng cũng hiểu, người đẹp ngoại quốc này cũng là phụ nữ của Hạ Thiên.
- Cũng không biết chồng có bao nhiêu phụ nữ của mình.
Trong đầu Diệp Mộng Oánh có chút suy nghĩ bất đắc dĩ, đúng lúc này cảm giác cực kỳ mệt mỏi truyền đến, dù bên cạnh có một người phụ nữ nằm đấy nhưng nàng vẫn ngủ đi say sưa.
Khi Diệp Mộng Oánh tỉnh lại thì đã là sáng sớm, nàng phát hiện mình đang nằm trong lòng Hạ Thiên, mà hai bộ vị cao ngất trước ngược đang được hắn xoa nắn, một cảm giác khác thường từ nơi nào đó truyền đến, sau đó lan tỏa khắp toàn thân.
Diệp Mộng Oánh vô thức liếc qua bên cạnh, nơi đó trống không, người đẹp ngoại quốc Isabella đã không còn ở đây, điều này làm nàng cảm thấy có chút kỳ quái.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chị tỉnh rồi à?
Hạ Thiên cười hì hì, nhưng Diệp Mộng Oánh không biết cả đêm hắn thức hay ngủ.
- Cô ấy đâu?
Diệp Mộng Oánh không nhịn được phải hỏi.
- Chị nói Isabella sao?
Hạ Thiên mở lớn mắt:
- Chị ấy đi xử lý ai đó rồi, ở đây sẽ thêm phiền, vì vậy mới đi trước.
- Sao?
Diệp Mộng Oánh lắp bắp kinh hãi:
- Cô ấy...Cô ấy đi giết người à?
- Đúng vậy, chị Isabella vốn là sát thủ, giết người cũng là bình thường.
Hạ Thiên có vẻ lơ đễnh.
Diệp Mộng Oánh chợt ngẩn ngơ, Isabella là sát thủ sao? Tối qua nàng ngủ ở bên cạnh sát thủ à?
Diệp Mộng Oánh nghĩ đến giết người mới nhớ đến vấn đề trong lòng, nàng trở mình ghé sát lên người Hạ Thiên, sau đó nhìn chằm chằm vào hắn:
- Chồng, tôi hỏi cậu một chuyện, cậu nhất định phải nói cho tôi biết.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, có chuyện gì?
Hạ Thiên có chút buồn bực.
- Diệp Thiếu Kiệt và Diệp Mộng Vân, hai người bọn họ chết đi có liên quan đến cậu không?
Diệp Mộng Oánh khẽ hỏi, thật ra khi gặp mặt Hạ Thiên thì nàng đã muốn hỏi vấn đề này, nhưng nàng không tìm được cơ hội.