Thực tế Hạ Thiên đều không thích dùng thủ đoạn bình thường, hắn thấy sự việc quá phiền toái, nhưng Kiều Tiểu Kiều lại hy vọng sử dụng thủ đoạn kinh doanh bình thường để làm việc, vì vậy hắn đành phải để cho nàng làm. Nhưng bây giờ nàng đã nói thủ đoạn bình thường không làm gì được, như thế hắn cảm thấy cầu còn chưa được, hắn cảm thấy mình nên trực tiếp đến tìm vị bí thư huyện ủy kia, để đối phương bán Thanh Phong Sơn cho mình, nếu không đồng ý thì cho đối phương biết tay.
- Nhưng, chồng, nếu sự việc náo loạn quá lớn thì Tống Ngọc Mị sẽ hoài nghi.
Kiều Tiểu Kiều có chút lo lắng.
- Dù sao không náo loạn thì chị ta cũng đã nghi ngờ, điều này không sao, anh thấy tám phần là chị ta không thể làm gì được anh, nếu không đã sớm đến tìm anh rồi.
Hạ Thiên chẳng quan tâm, từ khi Ninh Khiết xuất hiện trước mặt hắn nhiều lần, hắn sinh ra một cảm giác, thương thế của Tống Ngọc Mị chắc chắn không nhẹ.
- Chồng, em thấy hay là thế này, trước tiên chúng ta cứ đứng xem một thời gian, những ngày tới em đã điều tra về các thành phần đầu tư, để xem nên thu mua thế nào, trước tiên làm chút chuẩn bị. Căn cứ vào những tin tức của em thì trước tết nguyên đán huyện Mộc Dương sẽ ký hiệp định sơ bộ về vấn đề đầu tư, vẫn còn hơn nửa tháng, vì vậy chúng ta không nên quá vội vàng.
Kiều Tiểu Kiều suy nghĩ một chút rồi nói:
- Em sẽ liên lạc với Diệp Mộng Oánh và Tiền Đa Đa, sẽ để bọn họ chuẩn bị chút tài chính, đến lúc đó nếu cần sử dụng thủ đoạn thu mua, chúng ta có thể ra mặt mua tất cả các công ty cạnh tranh.
- Nhưng Viên Thế Tài kia chắc chắn sẽ không bán công ty cho chúng ta.
Hạ Thiên mở miệng nói.
- Chồng, chẳng phải bây giờ chúng ta còn chưa thể xác định Viên Thế Tài có quan hệ với Tống Ngọc Mị hay không sao? Nếu khi đó hắn không chịu bán, như vậy rõ ràng có ý châm chích chúng ta, đến lúc đó cho anh dùng thủ đoạn khác cũng chẳng muộn.
Kiều Tiểu Kiều khẽ nói.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi gật đầu:
- Được rồi, cứ làm theo những gì em nói.
Hai người xem như đã quyết định sự việc, sau đó Kiều Tiểu Kiều bắt đầu làm việc, Hạ Thiên lại cảm thấy nhàm chán, vì vậy hắn quyết định đi tìm Vân Thanh. Tuy nói hắn có ba bà vợ ở huyện Mộc Dương, nhưng bây giờ Liễu Mộng đi chơi với người khác, Kiều Tiểu Kiều làm chuyện hắn nhìn vào không hiểu, cũng chỉ còn Vân Thanh có thể chơi đùa với hắn mà thôi.
Hạ Thiên rời khỏi phòng Kiều Tiểu Kiều, sau đó hắn lấy điện thoại ra gọi cho Vân Thanh, hắn muốn biết nàng ở đâu. Nhưng hắn còn chưa kịp điện thoại thì cảm giác có người đuổi theo phía sau, quay đầu nhìn lại, thì ra là Kiều Phượng Nhi.
- Này, anh chờ chút.
Kiều Phượng Nhi nhanh chóng đến trước mặt Hạ Thiên.
- Có gì vậy?
Hạ Thiên có chút kỳ quái:
- Tôi còn bận rộn, cần phải đi tìm vợ.
- Bận rộn cái đầu anh.
Kiều Phượng Nhi thầm mắng, lưu manh này suốt ngày không làm việc gì đàng hoàng, chính sự không làm, nếu nói hắn bận rộn nhiều việc thì rõ ràng là gặp quỷ.
Nhưng Kiều Phượng Nhi cũng chỉ biết mắng trong lòng, ngoài miệng lại dùng giọng năn nỉ nói:
- Anh có thể làm chỗ này của tôi nhỏ đi một chút sao?
- Tất nhiên là thật, tôi cũng không gạt cô.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Ngoài vấn đề mát xa, còn có biện pháp nào khác không?
Kiều Phượng Nhi cắn răng hỏi, đây là vấn đề mà nàng khúc mắc từ lâu, nàng muốn bộ ngực mình nhỏ đi, nếu cứ để thế này không những ảnh hưởng đến năng lực hoạt động, hơn nữa còn ảnh hưởng đến mỹ quan dáng người của nàng. Đặc biệt là vấn đề dáng người, đây chính là vấn đề mà nàng khó thể chịu đựng được, nàng vẫn còn là thiếu nữ mười tám, đừng tưởng nàng là một vệ sĩ mà coi thường, nàng vẫn còn là thiếu nữ thanh xuân.
- Thật ra còn một biện pháp khác.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi dùng giọng nghiêm trang nói.
- Biện pháp gì?
Kiều Phượng Nhi vội vàng nói.
- À, đơn giản thôi, chính là dùng dao gọt đi một chút, như vậy thì rất nhanh.
Hạ Thiên hời hợt nói.
- Cái gì?
Kiều Phượng Nhi lập tức choáng váng, nửa ngày sau nàng mới nói một câu:
- Anh điên rồi.
- Cô mới điên.
Hạ Thiên lập tức mất hứng:
- Nếu cô còn tiếp tục nói lung tung, tôi sẽ biến cô thành đàn ông.
- Anh...Anh...Anh...
Kiều Phượng Nhi vừa tức vừa giận, nàng thật sự bị Hạ Thiên hù dọa, nhưng nàng không dám mắng hắn, khốn nổi nàng vẫn còn tức giận:
- Chỉ có anh mới nghĩ ra biện pháp thái quá kia mà thôi.
- Là cô muốn tìm biện pháp khác, tất nhiên đây là biện pháp khác, tôi tuyệt đối có thể sử dụng biện pháp này làm ngực cô nhỏ đi, hơn nữa cô sẽ không việc gì. À, nhưng nếu như vậy thì chỗ đó của cô sẽ có chút khó xem, mà người khác sẽ không thấy được đâu, nhưng chồng cô sẽ rất đáng thương, buổi tối nhìn thấy sẽ gặp ác mộng.
Hạ Thiên vẫn không quan tâm.
Kiều Phượng Nhi cực kỳ bức bối, nàng ngây người, nàng có chút lo lắng hỏi:
- Còn nếu mát xa một tháng, như vậy chỗ này sẽ khôi phục lại như bình thường phải không?
- Không cần một tháng, chỉ cần bảy ngày là được, bảy ngày là có thể giống như trước, à, tôi thấy nhỏ hơn trước kia một chút thì tốt hơn.
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
- Chỉ cần bảy ngày là được sao?
Trong giọng nói của Kiều Phượng Nhi có hương vị vui sướng, thật ra điều này cũng là bình thường, nàng tưởng rằng sẽ bị lưu manh mát xa một tháng, đột nhiên biết được chỉ phải mát xa một tuần, sao nàng không vui cho được? Lúc này nàng giống như đã quên, dù là mát xa một tháng hay một tuần thì một người phụ nữ chưa từng bị đàn ông đụng vào, sẽ có nhiều chỗ bị Hạ Thiên sờ loạn.
- Đúng vậy, là bảy ngày, mỗi ngày mát xa mười phút.
Hạ Thiên tỏ ra rất tin tưởng.
- Vậy khi nào anh giúp tôi mát xa?
Kiều Phượng Nhi cố gắng nói ra những lời này, sau khi nàng nói xong thì cảm thấy cơ thể nóng lên. Đúng là gặp quỷ, thế đạo bây giờ là gì, Kiều Phượng Nhi nàng phải cầu xin lưu manh Hạ Thiên mát xa ngực sao?
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào bộ vị kia của Kiều Phượng Nhi, sau đó hắn nói:
- Bây giờ hoàn toàn có thể, bây giờ tôi vừa vặn không phải làm gì.
Kiều Phượng Nhi nghe nói như vậy thì chợt sinh ra xúc động muốn bóp chết Hạ Thiên, vừa rồi hắn mới nói mình bận rộn nhiều chuyện, bây giờ lại nói không có việc gì sao?
- Được, đến phòng của tôi.
Kiều Phượng Nhi tuy rất tức giận nhưng đã đưa ra quyết định, nàng cũng không do dự, thừa dịp Kiều Tiểu Kiều và Kiều Hoàng Nhi không có mặt, nàng vừa vặn có thời gian cho Hạ Thiên đến mát xa ngực. Nàng cũng không muốn cho Kiều Hoàng Nhi biết được chuyện này.
Mà điề này cũng làm cho Kiều Phượng Nhi rất khó hiểu, nàng làm sao vậy? Sao giống như yêu đương vụng trộm với lưu manh Hạ Thiên như thế? Có trời đất chứng giám, nàng thật sự không yêu đương vụng trộm gì với tên khốn này.
Hạ Thiên đang chuẩn bị đồng ý thì đúng lúc này điện thoại vang lên, hắn lấy điện thoại ra xem, số máy lạ. Hắn suy nghĩ một chút rồi nhận máy.
- Alo, ai vậy?
Hạ Thiên vừa gọi điện vừa nhìn bộ ngực Kiều Phượng Nhi, trong lòng thầm nghĩ không biết xúc cảm chỗ đó thế nào, nếu xúc cảm không tốt thì hắn sẽ lỗ vốn.