Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 807: Chương 807: Thật sự là đánh không được sướng cho lắm.






Lần đầu tiên Hạ Thiên nhìn thấy Tống Hùng, hắn cảm thấy người này có chút quen mắt, nhưng khi hắn nhìn sang ba người còn lại, hắn lập tức nghĩ ra thân phận của đối phương.

Trước đó Hạ Thiên về thủ đô và lần đầu tiên trong đời được nếm trải cảm giác thất bại, cũng là lần đầu tiên không thể không bỏ chạy. Khi đó hắn gặp một Tống Ngọc Mị có thực lực so sánh được với thần tiên tỷ tỷ, dù Tống Ngọc Mị cũng bị hắn dạy cho một bài học, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Tống Ngọc Mị đánh cho bị thương, cuối cùng còn bị hơn chục người nam nữ trẻ tuổi vây công. Đám nam nữ nà thực lực không tầm thường, hơn nữa lại phối hợp ăn ý, dưới tình huống như vậy Hạ Thiên căn bản không thể đánh bại bọn họ, cuối cùng phải lựa chọn phương án bỏ chạy.

Không thể nghi ngờ kinh nghiệm lần đó thật sự khắc sâu trong lòng Hạ Thiên, vì vậy dù hắn chỉ gặp mặt đám nam nữ kia một lần duy nhất nhưng rất ấn tượng với bọn họ. Đến bây giờ hắn lập tức nhận ra hai nam hai nữa kia chính là bốn kẻ trong số đám người trước đó vây công mình.

Thật ra với tính cách của Hạ Thiên thì rất khó chạy trốn, nhưng lần đó thật sự là không còn cách nào khác, hắn không thể không trốn. Vì vậy mà sau này hắn luôn cố gắng nghĩ cách lấy lại mặt mũi, nhưng ở thủ đô lâu ngày mà hắn vẫn không thể tìm ra biện pháp đối phó với Tống Ngọc Mị kia, vì vậy hắn không thể cứu vãn được mặt mũi. Nhưng bây giờ hắn thấy bốn con bò lạc, bọn họ tự đưa đến trước mặt hắn, tất nhiên hắn sẽ chẳng bỏ qua.

Hạ Thiên nói sẽ xử lý những người này cũng chẳng phải là nói đùa, hắn còn chưa dứt lời đã dùng tốc độ cực nhanh phát động thế tấn công với Tống Hùng.

Dù đây chỉ là lần gặp mặt thứ hai nhưng dù với Tống Hùng hay Tống Kiệt, Tống Mai và Tống Lan ở bên cạnh, ai cũng nhớ rõ Hạ Thiên. Từ nhỏ đến lớn bọn họ là cao thủ Tống gia, thật ra trong lòng bọn họ chỉ bội phục một mình đại tiểu thư thần bí và hùng mạnh, tất nhiên sẽ chẳng coi người khác ra gì.

Dù bọn họ đã từng xem qua nhiều tài liệu về hạ thiên, biết rõ Hạ Thiên có năng lực rất mạnh, nhưng bọn họ càng tin vào những gì mình được nhìn thấy. Trước đó Hạ Thiên dưới đòn tấn công của bọn họ cũng chỉ có cách hoảng sợ bỏ chạy, vì vậy bọn họ vẫn luôn khinh thường Hạ Thiên. Bọn họ cảm thấy Hạ Thiên chỉ là một kẻ bị đám người không mấy hiểu biết khuếch trương trình độ, thậm chí bọn họ nghĩ rằng chỉ cần một trong số đám người bọn họ chỉ cần ra ngoài cũng sẽ tạo nên những truyền kỳ như chính Hạ Thiên.

- Ai xử lý ai còn chưa xác định.

Tống Hùng cười lạnh một tiếng, tuy hắn không hiểu quan hệ giữa Hạ Thiên và đại tiểu thư, nhưng hắn biết tiểu thư rất hận kẻ này. Nhưng không hiểu vì sao tiểu thư không cho bọn họ xung đột chính diện với Hạ Thiên, nếu không bọn họ đã sớm tìm Hạ Thiên tính sổ.

Nhưng bây giờ Hạ Thiên chủ động tìm phiền toái, Tống Hùng cảm thấy dù bây giờ có giết Hạ Thiên thì tiểu thư cũng sẽ không trách bọn họ, bây giờ hắn muốn lợi dụng cơ hội khó có được để ra sức cho tiểu thư.

Dù động tác của Hạ Thiên là rất nhanh nhưng Tống Hùng vẫn có thể nắm chắc quỹ tích, khi hắn phát hiện Hạ Thiên chỉ tùy ý đánh đến một đấm, không có bất kỳ kỹ xảo nào thì càng thêm khinh thường. Hắn thấy kẻ nổi tiếng cũng chỉ là như vậy mà thôi, Hạ Thiên căn bản cũng chỉ như vậy mà thôi.

Khi thấy Hạ Thiên đấm về phía ngực mình thì Tống Hùng nở nụ cười mỉa mai, thân thể lóe lên, sau đó đột nhiên đấm về phía Hạ Thiên.

Nhưng khi Tống Hùng vừa đấm được một nửa thì phát hiện trước ngực truyền đến cảm giác đau đớn, một luồng lực lượng khổng lồ kéo đến. Tống Hùng cúi đầu khó thể tin, hắn phát hiện nắm đấm của Hạ Thiên đang ở trên ngực mình.

- Á...Phụt!

Tống Hùng phát ra một tiếng rên ngắn ngủi, cơ thể bay đi và phun ra một ngụm máu trên không. Hắn dù thế nào cũng không nghĩ ra, chẳng phải mình đã tránh khỏi một đấm kia rồi à? Sao Hạ Thiên vẫn đánh trúng hắn?

Tống Kiệt lách người lên chuẩn bị đỡ Tống Hùng sắp ngã lên mặt đất, nhưng đúng lúc này hắn cảm nhận được một lực lượng khổng lồ từ trên người Tống Hùng truyền đến. Vì không đề phòng mà hắn cảm thấy cánh tay cực kỳ đau đớn, đồng thời còn nghe thấy tiếng xương gãy, tay phải lập tức mất hết sức lực, Tống Hùng rơi xuống mặt đất.

- Các người cũng không có gì hơn, đúng là không sướng.

Hạ Thiên có chút khinh thường, sau đó hắn nhìn Tống Mai và Tống Lan:

- Này, hai người cùng lên đi, xử lý một lượt cho xong việc.

Tống Mai và Tống Lan nhìn nhau, thân thể khêu gợi chợt căng thẳng, bộ dạng có thể tấn công bất kỳ lúc nào.

- Mau bảo vệ Ninh tiểu thư chạy đi.

Tống Hùng vội vàng quát lớn"

- Chúng ta không phải là đối thủ của hắn, hắn đã mạnh hơn trước kia rất nhiều.

Tống Hùng lúc này cuối cùng cũng phán đoán đúng, bây giờ Hạ Thiên quả thật mạnh hơn rất nhiều so với lần gặp mặt trước đó. Nguyên nhân rất đơn giản, sau thời điểm đó Hạ Thiên đã dung nhập được cương khí của Mị Nhi và âm hỏa của Tống Ngọc Mị để thực lực tiến mạnh, có thể đến mức độ thi triển được nghịch thiên đệ tứ châm. Quan trọng là khi Hạ Thiên có thể thi triển được nghịch thiên đệ tứ châm thì tẩy tủy cho hơn mười người, mỗi lần tẩy tủy cũng làm cho thực lực của hắn tăng lên. Hạ Thiên bây giờ khó thể nào so sánh với trước đó, hơn nữa trước kia hắn bị đám người Tống Hùng vây công, khi đó hắn bị thương, bây giờ hắn hoàn toàn khỏe mạnh, với thực lực của Tống Hùng thì sao có thể là đối thủ của Hạ Thiên?

- Muốn chạy sao? Không dễ như vậy đâu, đừng hòng chạy thoát.

Hạ Thiên dùng ánh mắt lười biếng nhìn Tống Lan và Tống Mai:

- Này, hai người chuẩn bị xong chưa? Nếu chưa ra tay thì tôi ra tay trước.

Tống Hùng đột nhiên nhảy dựng lên, hắn đánh về phía Hạ Thiên, trong miệng quát lớn:

- Các người chạy mau, tôi cản hắn.

Tống Hùng tuy bị thương nhưng còn chưa đến mức không thể chiến đấu, Tống Kiệt thì gãy tay phải, bây giờ cũng lao về phía Hạ Thiên.

Nhưng bọn họ còn chưa chạy đến trước mặt thì Hạ Thiên đã ra tay trước, hắn lóe người lên rồi cho ra hai đấm như chớp. Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, Tống Hùng và Tống Kiệt bị đánh bay, lại phun máu tươi trên không.

Lần này Tống Mai và Tống Lan cũng không tiến lên đỡ hai người kia, thực tế bọn họ cũng không thể nào tiến lên, vì lúc này Hạ Thiên đã phóng về phía bọn họ. Dù hai nàng không cảm giác được khí thế nào trên người Hạ Thiên, nhưng các nàng vẫn cảm nhận được áp lực cực lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.