Hổ Lang Truyền Thuyết

Chương 162: Chương 162




Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Lôi Hồng Phi dùng cách thức sét đánh không kịp bưng tai mà lấy được giấy chứng nhận kết hôn cùng Lâm Tĩnh, sau đó lập tức gióng trống khua chiêng mà chuẩn bị hôn lễ, Lâm Tĩnh căn bản là ngăn không được.

Tuy rằng hắn thích trầm lặng, bình thường giản dị, không thích làm hoàng tráng, nhưng nghĩ tới đây là lần đầu Lôi Hồng Phi kết hôn, muốn có một buổi hôn lễ náo nhiệt vui mừng cũng là chuyện hợp lý, nên cũng không cản nữa, để mặc cho y giày vò.

Lôi Hồng Phi khác Lâm Tĩnh, đơn vị làm việc tương đối nhiều. Y là đi ra từ học viện hàng không, sau đó đi làm không quân, tiếp theo được vào đội đột kích Thiểm Điện, rồi được điều tới bộ hành động đặc biệt bộ quốc phòng, rồi khi bộ tư lệnh tổ kiến bộ đội đặc chủng cũng được thêm vào, hiện nay lại đang làm việc tại bộ tác chiến tổng tham, bởi vậy có rất nhiều thượng cấp, chiến hữu, thuộc hạ cần mời, nhất là việc y cùng Lâm Tĩnh đều là người đứng đầu bộ đội đặc chủng hiện tại, nên hầu như toàn bộ các quan quân bộ đội đặc chủng toàn quốc đều sẵn sàng bỏ tiền để tham gia hôn lễ này. Lôi Hồng Phi tính toán nhân số, lại phát hiện lấy biệt thự của cả hai ra đãi khách cũng không đủ chỗ chứa.

Y gãi đầu, chỉ đành đi tìm Lâm Tĩnh thương lượng: “Lấy lễ đường của bộ tư lệnh chúng ta dùng được không?”

Lâm Tĩnh liếc nhìn y chỉnh sửa danh sách khách mời, cũng cảm thấy đau đầu, vì vậy đi tìm tham mưu trưởng “Hắc Lang” Lạc Thiên Thu, nhờ hắn chuẩn bị hôn lễ giùm: “Anh cứ đi làm dự toán đi, tôi sẽ đưa tiền cho anh.”

Lôi Hồng Phi lập tức nói: “Anh có tiền, anh sẽ trả. Anh cứ thoải mái mà dự toán đi, tiền không phải là vấn đề.”

“Gì mà là tiền không là vấn đề? Anh cũng không phải tỷ phú, dựa vào tiền lương mà ăn, khẩu khí cũng không nhỏ ha?” Lâm Tĩnh cực kỳ bất mãn với tác phong tiêu tiền như nước của y. “Anh có tiền nhiều lắm hả? Vậy chuyển hết vào tài khoản của em đi.”

Lôi Hồng Phi đại hỉ, lập tức lên online làm thủ tục chuyển khoản, vui tươi hớn hở mà nói: “Trước đây anh độc thân, một mình ăn no, toàn gia không đói, cho nên mới có thói quen tiêu bậy, hiện tại đã lập gia đình, cần phải sống chung, cũng là để em quản tiền thì tốt hơn, cứ mỗi tháng phát tiền tiêu vặt cho anh là được.”

Lâm Tĩnh rất thoả mãn với thái độ của y, sắc mặt cũng tốt hơn.

Lạc Thiên Thu ổn trọng cười tủm tỉm đứng bên cạnh, tựa như chẳng nhìn thấy gì cả, rất kiên định nói với Lâm Tĩnh: “Vậy hôm nay tôi sẽ đưa phương án cùng dự toán hôn lễ cho anh.”

Lâm Tĩnh gật đầu: “Phải chú ý, khách hai thế hệ phải tách khu vực ra, tiếp đãi trưởng bối và thanh niên khác nhau, yến hội cũng không nên để cùng 1 chỗ. Lễ nghi phiền phức thì không cần, dựa theo tiệc rượu kiểu dáng Âu Tây đi, chỉ cần có cái bánh gato, khui champagne gì đó là được. Với lại, bảo vệ muốn nghiêm mật, không thể ra bất luận cái gì bất ngờ.”

“Yes, sir.” Lạc Thiên Thu cao hứng đi tới cửa, bỗng nhiên nhớ tới cái gì. “Lôi tướng quân, lúc trước khi anh còn ở Tân Cương, đã từng ở trước mặt chúng tôi đánh Lâm tư lệnh, món nợ này anh định khi nào thì trả vậy?”

Lôi Hồng Phi vẻ mặt mờ mịt: “Có sao?”

Lâm Tĩnh buồn cười: “Chuyện này y sẽ luôn không chịu nhận đâu.”

Lạc Thiên Thu ha ha cười, khoái trá mà rời đi.

Lôi Hồng Phi tất nhiên không có khả năng đem chuyện hôn lễ ra mà giản lược, nhưng không dám ở trước mặt Lâm Tĩnh phản đối, cho nên sau đó tính cách đi tìm Lạc Thiên Thu, đem nghi thức hôn lễ an bài long trọng náo nhiệt, nói chung không thể có tiếc nuối gì. “Hắc Lang” Lạc Thiên Thu dù không không cầm quyền đại đội Dã Lang thì cũng là viên điại tướng hạng nhất của Lâm Tĩnh, nổi danh túc trí đa mưu, bất động thanh sắc mà dậy sóng, công lực cực kỳ thâm hậu, nên hắn nhất định phải giúp cho Lâm Tĩnh đòi nợ, Lôi Hồng Phi suy nghĩ nửa ngày, nhưng cũng chỉ đành nhịn xuống. Nếu không nắm chặt phần thắng, thì y không dám đánh bừa. Nói chung, trước tiên cứ lo chuyện hôn lễ cho xong trước đã.

Lạc Thiên Thu quả nhiên rất có oán niệm với việc Lôi Hồng Phi bức hôn Lâm Tĩnh, quả nhiên thiết kế một buổi hôn lễ hoàn toàn mới lạ, lấy lại thanh thế. Toàn bộ hôn lễ chia làm hai phần, mang đầy màu sắc của bộ đội đặc chủng. Hắn cùng phó tư lệnh thông đồng, hạ lệnh cho toàn bộ bộ đội đặc chủng toàn quốc, điều binh khiển tướng, kêu bọn họ tuyển chọn quân tinh nhuệ nhất bí mật tới Bắc Kinh. Toàn bộ quá trình này đều giữ bí mật với đôi tân phu phu kia, để cho hai người đó cứ đúng giờ có mặt là được.

Hôn lễ của Lăng Tử Hàn cùng Vệ Thiên Vũ yên ắng, cho nên Trương Hải Dương ở tận Hải Nam, lúc nghe được tin thì đã không kịp chạy về, còn hôn lễ Lôi Hồng Phi cùng Lâm Tĩnh thì lại chuẩn bị thong dong đến thế, lại sớm thông báo cho bạn bè khắp nơi từ sớm, nên Trương Hải Dương tất nhiên cũng sắp xếp thời gian, tối thứ sáu đã chạy về, dùng hai ngày cuối tuần để tham gia hôn lễ. Y cùng Long Tiềm đều trở thành rể phụ của Lôi Hồng Phi, còn “Bạch lang” Chu Khải Minh cùng “Hồng lang” Lô Thiểu Hoa thì trở thành rể phụ của Lâm Tĩnh.

Sáng 9h thứ bảy, đôi tân phu phu cùng rể phụ của họ đúng giờ xuất phát, còn toàn bộ tân khách đều lục tục đi tới sân huấn luyện vùng ngoại ô. Tất cả mọi người ai cũng mang theo nụ cười vui vẻ, cùng nhau bàn tán nghi thức của hôn lễ lần này.

Đây là sân huấn luyện chuyên dùng cho đối kháng thực chiến, Long Tiềm cùng Trương Hải Dương và Lôi Hồng Phi qua hướng Đông, Chu Khải Minh cùng Lô Thiểu Hoa và Lâm Tĩnh qua hướng Tây, đều đến phòng nghỉ của mình.

Đợi khi các khách mời theo từng thân phận đẳng cấp lần lượt tới phòng của mình ngồi xuống, thì Lạc Thiên Thu là người chủ trì, thông qua hệ thống phát thanh xuất hiện trước mắt mọi người, các khách nhân đang bàn tán nhiệt liệt việc Lôi Hồng Phi bức hôn đều ngừng nói, an tĩnh nhìn về phía màn hình lớn.

Lạc Thiên Thu mặc quân phục đại tá, cẩn thận tỉ mỉ, trước tiên chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn, sau đó mỉm cười nói: “Hôm nay, là ngày vui của Lôi Hồng Phi tướng quân cùng Lâm Tĩnh tướng quân. Đầu tiên, tôi xin đại diện cho hai người họ cám ơn sự xuất hiện của tất cả mọi người hôm nay.”

Toàn bộ các khách nhân trong các phòng quan sát đều mỉm cười vỗ tay, khắp chốn một mảnh vui mừng.

Lạc Thiên Thu nói tiếp: “Lâm tướng quân công tác tại bộ tư lệnh bộ đội đặc chủng, còn đơn vị công tác của Lôi tướng quân lại ở tổng tham, để kỷ niệm ngày vui hôm nay, chúng tôi đã cùng tổng tham hiệp thương, quyết định dùng hình thức thi đấu đối kháng để mở màn hôn lễ. Tiết mục sáng nay sẽ được gọi là “Cướp dâu”.”

Toàn bộ quan quân còn trẻ chỉ e thiên hạ bất loạn ở các phòng quan sát mà lớn tiếng hét hò.

Nụ cười của Lạc Thiên Thu cực kỳ hòa ái dễ gần: “Lâm tướng quân là quan tư lệnh của bộ đội đặc chủng, toàn bộ bộ đội đặc chủng đều phái ra một tiểu đội đến đây góp vui. Thủ trưởng tổng tham có nói, Lôi tướng quân là địch vạn nhân, chính là trên dưới tổng cộng 100 người, còn không hạ gục được y, cho nên sẽ không cử thêm bất kì một ai khác hỗ trợ nữa, vì vậy, một mình Lôi tướng quân đại diện cho tổng tham xuất chiến.”

Toàn bộ khách nhân đều cười ha ha, trầm trồ khen ngợi, vỗ tay không thôi.

Long Tiềm vừa vỗ tay vừa nói với Lôi Hồng Phi: “Chuyện này, dù cho tao là anh mày cũng không giúp được rồi, mà mày cũng không thể xuất động máy bay, quân hạm rồi, đành dựa vào chính bản thân mày thôi đó.”

Trương Hải Dương cười đến ngửa tới ngửa lui: “Anh em, tục ngữ nói quả đúng, hai tay khó địch bốn tay, mãnh hổ không chịu nổi đàn lang, trận này cũng không dễ đánh đâu nha, mày cố lên đi. Tao vượt đường xa ngàn dặm chạy về đây làm rể phụ cho mày, mày đừng có đến lúc này lại không cướp được vợ vào tay, làm mất mặt tao nha.”

Lôi Hồng Phi nhìn Lạc Thiên Thu trên màn hình âm thầm cắn răng: “Xem như anh lợi hại.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.