Hồ Ly Truyền Kỳ

Chương 67: Chương 67: Sao Thái Bạch (H)




Bạch Tinh không dám tin tưởng điều mà mình vừa nghe, người này còn là cô nhóc mà mình biết không, vì sao trong chớp mắt đã thành người khác rồi.

“Ý, ý của em là gì?” Bạch Tinh ấp úng nói.

Kiến Nguyệt liếc nàng, lập tức hướng đến cổ nàng cắn mạnh, dấu vết rất nhanh đã xuất hiện. Nàng vuốt ve xương quai xanh của đối phương, lại trượt xuống lồng ngực gồ ghề xương, kính cẩn hôn nhẹ lên các vết sẹo.

Kiến Nguyệt ngẩng đầu nhìn nàng, thấy đối phương không rõ là cảm xúc gì, đồng tử xám mang theo sự kinh ngạc, sợ hãi lẫn động tình mà nhìn mình, Kiến Nguyệt đan ngón tay lại với nàng, tha thiết nhẹ nhàng nói, “Cho em được không?”

Bạch Tinh dần hiểu ra nàng muốn nói đến cái gì, thấy bộ dạng cầu xin của nàng, tâm nhũn xuống, gật nhẹ đầu, ôn tồn nói, “Sớm muộn ta cũng sẽ trở thành phò mã của em, việc này là đương nhiên.”

“Thật sao? Người thực sự sẽ trở thành phò mã của em?” Kiến Nguyệt híp mắt cười, đôi mắt trong đều phản chiếu bóng hình đối phương.

“Thật.”

“Người sẽ đến Cửu Vĩ thành, đứng trước mặt phụ vương hỏi cưới em chứ? Cho dù phụ vương có làm khó người, thử thách người những thứ vô lý? Thậm chí là phản đối bởi vì chúng ta là nữ tử” Kiến Nguyệt một bên nói, một bên đưa tay trượt dần xuống vùng đất bí hiểm đang chờ được khám phá kia, lo sợ nàng sẽ căng thẳng mà đánh lạc hướng.

“Chắc chắn, em nghĩ xem đã chung giường với ta rồi, ta sẽ để em chạy đi đâu?” Bạch Tinh đòi nàng chịu trách nhiệm, tay không tự chủ mà vuốt ve bờ eo thon gọn của nàng, những ngày nay một mực luyện tập, bụng đều đã xuất hiện cơ rồi.

Kiến Nguyệt tay vừa mới chạm đến khu rừng ẩm ướt kia, tim liền đập thình thịch như tiếng trống hội, bây giờ đến lượt nàng căng thẳng, thời khắc nàng chạm đến đoá hoa đẫm sương, môi liền mím lại, ngẩng đầu lo lắng nhìn đối phương, thấy nàng ấy đang mỉm cười, đôi mắt tràn đầy ôn nhu cùng mê tình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.