Hạ Lăng Vân chú tâm đào nhân sâm, Tuyết Hoa đứng xem bên cạnh. Bộ dáng làm việc chăm chỉ của nam thần thực có mị lực nha, tuy rằng tư thế không lịch sự, tóc thường xuyên rơi xuống, dính vào bùn đất cùng cỏ dại, ống tay áo rộng lớn đã xắn lên nhưng vẫn dính bùn đất, trở nên dơ bẩn.
Đào nhân sâm là một công việc cẩn thận, không thể lúc nào Hạ Lăng Vân cũng chú ý Tuyết Hoa, thấy nó ngơ ngác ở một bên chơi với cái đuôi của chính mình, có đôi khi chạy đi kiếm ăn, ăn no thì vệ sinh sạch rồi lại trở lại bên người mình thì mặc kệ nó. Ở trong bán kính mười dặm đều ở trong thần thức của hắn, khu vực xung quanh không có linh thú lợi hại hơn tiểu linh hồ, nó sẽ không gặp nguy hiểm tới tánh mạng.
Lại một ngày nữa trôi qua, Tuyết Hoa vừa cảm thấy nhàm chán vừa sợ hắn bỏ mặc mình, nàng không dám rời đi hắn quá xa. Tuyết Hoa bắt đầu suy nghĩ về sự tình trong mộng. Ở trong mộng, có một thanh âm nói cho nàng biết, phải ngăn cản Hạ Lăng Vân thành hậu cung của Lệ Quân Hoa cũng chuẩn bị cho nàng một thần khí giả, giấu được trong thần thức, có thể lấy ra dùng bất cứ lúc nào.
Ta là người xuyên không nha, tại sao bàn tay vàng chỉ cho nàng đồ giả? Lệ Quân Hoa rốt cuộc là ai? Là người xuyên việt hay trùng sinh? Mà cũng không quan trọng là thật hay giả, phải đem thần khí xuất hiện rồi hãy nói chứ!
Trốn dưới một cái tàng cây tránh đi tầm mắt của tiên quân. Trong lòng nàng không ngừng đọc
Đi ra, đi ra, đi ra...
Trước mắt không có cái gì phát sinh, quả nhiên mộng vẫn là mộng, không phải là sự thật.
Chán đến chết nàng kêu lên một tiếng Lừa đảo, oa ô, ngao ô ~~ lừa đảo, lăn ra đây cho ta!
Đột nhiên xó một pháp khí hình mai hoa trong suốt như thủy tinh trôi lơ lửng ở trước mặt nàng.
Oa, thần khí xuất hiện! Nó có thật kìa!
Chẳng lẽ đó không phải là mộng, là ký ức của thân thể nguyên chủ, cần dùng hồ ly gọi tiếng mới có thể kêu lên.
Ngao ô. Đi vào.
Thần khí biến mất.
Ngao ô đi ra.
Thần khí xuất hiện.
Hóa ra thần khí này phải dùng tiếng của hồ ly gọi mới xuất hiện nha. Chẳng lẽ là món thần khí đặc biệt dành cho hồ ly thôi?
Tuyết Hoa cảm khái một chút sau đó thận trọng rình coi Hạ Lăng Vân. Hạ Lăng Vân hoàn toàn chú ý vào việc đào nhân sâm, có vẻ không để ý nàng rời đi, giống như hắn biết nàng nhất định sẽ trở lại bên cạnh.
Tuyết Hoa đến một phụ cận gần đó quan sát thần khí. Hình như thần khí được làm từ thủy tinh nhưng mặt ngoài tràn đầy ngũ thải tân phân tinh quang, một cây xích vàng mặc liên rơi Thức Thần khí, thoạt nhìn chính là một cái phi thường tinh xảo thủy tinh mai khoản chi tiêu liên.
Xem ra âm thanh trong mộng nói đúng, thần khí này linh lực dao động rất nhỏ, có tính ẩn nấp rất mạnh.
Nàng cẩn thận chạm vào thần khí mĩ lệ đang lơ lửng trước mắt, thấy không có chuyện gì mới đưa thần khí Ngũ Hành thủy tinh mai hoa khấu vào bên trong móng vuốt.
Thần khí này giúp ngưng tụ linh khí thiên địa, chuyển hóa khí, có thể tự động hấp thu linh khí thiên địa, chuyển hoán trực tiếp cho người sở hữu.
Ngẹo đầu nhỏ nghĩ nghĩ, Tuyết Hoa đem xích vàng vò thành một cục, giấu dưới móng vuốt, chắc tiên quân không nghĩ ra là nàng giấu đồ dưới vuốt đâu nhỉ.
Không biết thần khí này dùng thế nào, cái âm thanh kia không hề nói nha.
Nàng dựa theo cách cũ bắt đầu tu luyện. Tâm tùy ý chuyển, nàng mới bắt đầu thu khí, liền phát hiện linh khí bốn phía chủ động tụ tập bên người mình, giống như sắt gặp nam châm.
Nàng giật mình, lập tức dừng lại đến. Nàng vừa dừng lại, linh khí bắt đầu tản ra; nàng lại tu luyện, linh khí lại tụ tập quanh người, giống như thân thể có khả năng hấp thụ khí vậy.
Âm thanh đã giao nhiệm vụ cho nàng nhất định không hại nàng!
Tuyết Hoa lấy lại bình tĩnh, bắt đầu tu luyện theo Thái Cực tâm pháp. Linh khí bên người nàng càng ngày càng đậm, linh khí thuộc các thuộc tính khác nhau đều tập trung lại rồi biến đổi về hỏa/thủy linh khí thuần chất. Thuần thúy hỏa linh khí cùng thủy linh theo dòng khí nhập trong người Tuyết Hoa, nhanh chóng lưu động theo linh lực trong cơ thể, trở thành linh lực của nàng.
Bàn tay vàng, tuyệt đối là bàn tay vàng!
Tuyết Hoa vui mừng, to gan tu luyện, nhiệt tình hấp thu linh khí, linh lực trong cơ thể giống như sóng gió nổi lên, Hạ Lăng Vân lập tức phát hiện. Hắn ngừng tay nhìn về chỗ Tuyết Hoa, phát hiện linh khí tự do bốn phía giống như bị hấp dẫn, nhưng lại không phân thuộc tính.
Mọi người trong giới tu luyện đều biết, trong cơ thể tu luyện giả độ tinh khiết của linh căn càng cao thì hấp dẫn linh khí cùng thuộc tính đến càng nhiều, hơn nữa lúc tu luyện hắn hấp thu chỉ linh khí cùng thuộc tính, linh khí khác sẽ không hấp thu, tình huống hiện tại linh khí ở mọi hướng đều tụ quanh Tuyết Hoa.
Tuyết Hoa là thủy hỏa, hai loại linh căn có thuộc tính tương khắc, nếu nó đồng thời tu luyện 2 loại linh lực, dần dần sẽ hỗn loạn, thất khiếu chảy hết máu mà chết, trừ khi nó luyện công tâm pháp giải quyết được sự tương khắc của linh lực, bằng không, nó không thể tu luyện như vậy nữa!
Nghĩ đến đây, hắn nhổm dậy bước nhanh đi đến vị trí của Tuyết Hoa, điều đang xảy ra làm cho hắn kinh ngạc : Toàn thân Tuyết Hoa bao phủ linh khí nồng nặc, màu sắc rực rỡ, gần sát thân thể vẫn là màu đỏ hỏa linh khí cùng màu xanh biếc thủy linh khí, hai loại linh khí này tựa như hơi nước bình thường, tiến vào trong cơ thể nàng. Hắn có thể cảm giác linh khí tiến vào trong cơ thể nàng rồi trực tiếp dung nhập trong thân mình thong thả di chuyển song sắc linh lực.
Phương pháp tu luyện bây giờ của nó khác hẳn với đêm qua, đây mới là phương thức tu luyện thật sự sao?
Hạ Lăng Vân ngưng thần cảm ứng, hi vọng cảm ứng được cách tiểu linh hồ luyện công, dẫn dắt chính mình.
Kỳ thật, Tuyết Hoa coi thân thể hồ ly như thân thể con người, đem màu đỏ hỏa linh lực như dương, màu xanh thủy linh lực như âm, tu luyện dựa theo Thái Cực Âm Dương, dụng ý niệm vận hành hai loại linh lực tương khắc. Một vòng lại một vòng, hai loại linh lực mỗi lần chảy vào đan điền lại sẽ giống như hai đầu con cá chép thật to, xoay thành vòng tròn. Bên trong vòng xoay đó trở nên rất ôn hòa, sau đó từ đan điền chảy ra, tiến vào trong kinh mạch quanh thân.
Vô cực mà Thái Cực. Thái Cực động mà sinh dương, cực động sẽ sinh tĩnh, tĩnh sẽ sinh âm, cực tĩnh sẽ chế phục động...
Trong dương chứa âm, trong âm chứa dương, bao quanh lấy nhau....
Nàng đưa linh lực vào đan điền, hoàn thành tu luyện.
Thời điểm hấp thu linh khí tốc độ nhanh kinh người, tốc độ linh lực chuyển hoán trong cơ thể cũng rất nhanh, so bình thường bớt hai mươi bảy vòng tuần hoàn.
Tuyết Hoa ngạc nhiên, không hổ là bàn tay vàng, đồ giả có thể làm đến như vậy, Lệ Quân Hoa có được chính phẩm thì còn thần kỳ cỡ nào?
Nàng cười híp mắt, nhìn thấy khuôn mặt nam thần tuấn mĩ. Chỉ là thần sắc hắn ngưng trọng, hai mắt nghiêm túc, làm cho nàng sợ hãi. Vừa rồi lúc tu luyện nàng không phát hiện hắn đến gần đâu? Ngao, không đúng, hắn so với nàng lợi hại gấp mấy trăm mấy ngàn, nàng sao có thể nhận ra hắn đến gần, trừ phi hắn muốn cho nàng biết.
Tâm tình của nàng rất khẩn trương, ý niệm muốn thần khí thu vô cùng mạnh mẽ vì thế nàng lập tức cảm giác thần khí ở móng vuốt đột nhiên biến mất. Gọi là tới, thu là đi, còn an toàn hơn so với vật dự trữ đặt trong không gian!
Ngao ô... Nàng kêu lên lần nữa, trong lòng rất vui vẻ. Vẫn là nàng có dự kiến trước, lúc tu luyện đem Ngũ Hành thủy tinh mai hoa khấu cùng xích vàng giấu dưới vuốt. Hắn không bao giờ nhìn tới chỗ lá,cỏ dưới đất,càng không nhìn tới vuốt nàng.
Ngươi muốn nói cái gì? Hạ Lăng Vân bất đắc dĩ điểm vào mũi tiểu linh hồ. Hắn và nó ký khế ước thất bại nên hắn không thể cùng nó trao đổi ý niệm lý giải điều nó muốn biểu đạt.
Tuyết Hoa ta hỏi ngươi, ngươi từng có chủ nhân sao? Hắn dò hỏi. Tuyết Hoa nghe hiểu được lời của hắn, chỉ cần hắn hỏi vấn đề đơn giản, Tuyết Hoa có thể trả lời.
Thân thể nguyên chủ có hay không ta không biết nha, ta không kế thừa ký ức.
Tuyết Hoa do dự một chút, không kêu, không gật đầu, không lắc đầu.
Hạ Lăng Vân ngẫm nghĩ, cho rằng nó không tiện trả lời, cho nên thử dò xét nói: Không thể nói?
Oa ô. Nàng lắc đầu, không phải không thể nói.
Ngươi không muốn nói? Nàng lại lắc đầu.
Không phải không thể nói cũng không phải không thể nói, như vậy là không biết. Hạ Lăng Vân liền dò hỏi: Chính ngươi cũng không biết?
Oa ô! Tuyết Hoa nặng nề mà gật đầu.
Hạ Lăng Vân nhất thời không biết nên khóc hay cười, ký ức linh thú có kém như vậy sao? Khi trở về hắn phải tìm kiếm ít sách liên quan đến linh thú. Nếu Tuyết Hoa ngay cả việc có chủ nhân còn không nhớ rõ, hỏi nó tâm pháp tu luyện có khi cũng nó cũng không biết. Thú, phần lớn là dựa vào bản năng để tu luyện linh lực.
Sờ bộ lông xù của Tuyết Hoa, hắn nói: Tuyết Hoa, mỗi lần tu luyện ngươi đều dựa theo tâm pháp bây giờ, tốc độ trưởng thành của ngươi sẽ nhanh kinh người.
Ngao ô ~~ Tuyết Hoa cười rất vui vẻ.
Hạ Lăng Vân tiếp tục nói: Chỉ là thân hình ngươi quá nhỏ, ta lo lắng thân thể của ngươi không dung nạp được nhiều linh lực như vậy. Ngươi cần rèn luyện thân thể sau đó chịu tẩy gân thay tủy, sớm ngày biến hóa. Dùng hình người, kinh mạch trong thân thể ngươi khuếch trương rất nhiều, có thể tiến vào một cảnh giới tu luyện khác.
Ác ác. Tuyết Hoa liên tục gật đầu, nàng ghê tởm làm hồ ly, nàng phải nhanh trở về làm người!
○○○
Lại hai ngày một đêm, cuối cùng Hạ Lăng Vân cũng đào được rễ chính lên, nó to tầm cánh tay của một đứa trẻ hai tuổi, rễ chùm rậm rạp, rễ dài nhất tầm bốn năm thước.
So với thời gian đào nhân sâm, dược thảo khác thu thập đơn giản rất nhiều. Hắn trực tiếp đem linh thảo cùng bùn đất chung quanh đào lên rồi cất vào không gian trữ vật - vòng tay màu trắng bạc.
Ngồi bên dòng suối rửa tay Hạ Lăng Vân thầm nghĩ. Hắn tu vi cao thâm, vài ngày không ăn không uống, mấy ngày mấy đêm không ngủ sẽ không đặc biệt mệt mỏi.
Tuyết Hoa đứng ở chỗ nước nông, từ từ thanh tẩy chính mình rồi lợi dụng dòng nước rửa cái mông lại trở về. Nàng là cô gái thích sạch sẻ, cho dù là biến thành hồ ly. Nam thần cao khiết thần thánh như thế, nàng không thể để người khác nói hắn dưỡng một hồ ly bẩn thỉu.