Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa từ trảm yêu trừ ma tìm tin tức Lệ Nhi, Lâm Vân Phàm biến thành tìm Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng. Thời gian trôi qua, yêu quái mà phu thê hai người giết ngày càng nhiều, kỉ lục này được giới tu tiên và thế tục nhớ kĩ.
Hạ Lăng Vân không công khai thân phận thiên hồ của Tuyết Hoa, Thiên Linh Môn cũng không, cho nên người thế tục chỉ biết phu nhân của Lăng Vân tiên quân là nữ tiên thất phẩm, giới tu tiên chỉ biết Hạ phu nhân đeo pháp khi dịch dung.
Các tu sĩ trảm yêu trừ ma khắp nơi nổi hiếu kì, không hiểu dung mạo của nữ tiên này thế nào? Khẳng định nàng rất đẹp, đẹp đến nỗi Lăng Vân tiên quân không muốn người khác thấy mặt nàng.
Tu sĩ trong thế tục rất ít, cho dù giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên toàn lực xuất động cũng không cách nào bảo vệ tất cả thôn trang nơi rừng sâu núi thẳm, đầm lầy hoang dã. Thôn dân vì bảo vệ tính mạng bỏ nhà cửa thôn trang ngày càng nhiều, đi tới nơi được bảo vệ.
Từ lúc xuất hiện vụ án yêu quái ăn thịt người đã hơn hai năm, tinh linh tập kích yêu quái ngày càng nhiều, phẩm giai càng ngày càng cao, hơn nữa còn rất hung ác, tu sĩ đối mặt với bọn chúng còn bị thương tổn. Mặc dù tu sĩ hỗ trợ quân triều đình tiêu diệt yêu quái, nhưng những thôn trang xa xôi đồng ruộng bỏ không, dù mưa thuận gió hòa nhưng cũng xuất hiện tình trạng thiếu đồ ăn.
Triều đình gặp phải tình huống như vậy, đành cởi bỏ tranh chấp cùng nhau đối phó với kẻ thù của nhân loại. Có nhiều chỗ quan phủ chen chúc với bách tính, phải cố gắng điều chỉnh vật tư, vận dụng lương thực dự trữ những năm bội thu cất trong túi càn khôn.
yêu quái còn muốn công kích nhân loại bao lâu? Người bình thương không có cách nào đối đầu với yêuquái, quân đội dùng chiến thuật biển người cũng khó tiêu diệt được yêu quái có cấp bậc cao, huống chi yêu quái có linh trí còn am hiểu ẩn nấp và ám toán?
Người bình thường đành đem kì vọng tiêu diệt yêu quái lên người các vị tu sĩ, mà những tu sĩ cấp thấp lại kí thác lên ngươi các vị tu sĩ phẩm “Tiên“.
Tu sĩ giai “Tiên” ở các quốc gia lập tức hiện thân, căn cứ vào thống kê của giới tu tiên, đại lục Ngũ Nguyên đã có một vị bát phẩm, mười hai vị thất phẩm tiên quân (tính cả Hạ phu nhân), một linh sủng bậc “Tiên“.
một số linh sủng các vị tổ tiên để lại thông qua chưởng môn các phái kierm kê, có một bát phẩm (Lục mẫu đơn tiên tử), thất phẩm có bốn (gồm Thủy Ngọc của Thiên Linh Môn).
Thất phẩm tiên quân là truyền thuyết, trước đó thi thoảng còn có bảy vị ngẫu nhiên xuất hiện trước mặt mọi người. Giới tu tiên đã hơn ba nghìn năm chưa có vị bát phẩm tiên quân, lần này, mọi người rốt cuộc cũng biết bát phẩm tiên quân mạnh đến mức nào.
Lúc bát phẩm tiên quân đối diện với Lang vương dẫn đầu đàn sói ngàn con vây công, ngón tay nhẹnhàng chỉ xuống đất, cỏ xanh mau chóng biến thành cát, vô thanh vô tức nhấn chìm đàn sói.
Bát phẩm tiên Lục Mẫu Đơn dùng toàn lực khống chế khu vực đông nam Thiên Trụ Sơn, khiến tinh linh yêu quái hoang dại quanh đó một con cũng không thể rời khỏi Thiên Trụ Sơn gây hại cho thôn dân trăm dặm chân núi.
Đội hình mạnh mẽ như vậy, liệu có thể giúp nhân loại vượt qua khó khăn?
Rừng rậm biên thành Tây Bắc, bởi vì thôn trang nhỏ liên tiếp bị tập kích, rất nhiều nông dân từ bỏ nhà cửa vào thành kiếm sống, trong thành tướng lĩnh quan viên của ba nước cũng bắt đầu phát gạo.
Biên thành Tây Bắc, bởi vì các thôn trang nhỏ liên tiếp gặp yêu quái tập kích, rất nhiều nông dân bỏ nhà cửa vào thành kiếm sống, các quan viên tướng lãnh đang đánh nhau ở biên cảnh cũng gặp phải tình trạng bị tập tích, không cách nào khai chiến nữa bắt đầu lấy lương thực giúp dân.
Vào mùa thu hoạch lương thực được cất trữ trong túi càn khôn, nhưng người cần lương thực...rất nhiều, rất nhiều, vì vậy tu sĩ và quân đội cùng ở một chỗ tuần tra, quan phủ thì huy động nông dân ra ngoài trồng trọt, thu hoạch hoa màu.
Bên cánh đồng cách biên thành hai mươi dặm, Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa sóng vai ngồi trên gốc cây bị chặt bỏ để nghỉ ngơi. Hai người bọn họ thường xuyên bay tới bay lui, phóng thần thức ra bên ngoài cảm ứng tình huống xung quanh, cứu giúp mọi người. Bọn họ muốn tìm Lệ Quân Hoa, nhưng hiện tại khôngbiết hành tung của nàng ta, lại không muốn rời khỏi nước Kim Phượng sang nước Tây Lĩnh tìm kiếm.
Đột nhiên, một viên đá màu xám tròn bay tới trước mặt bọn họ. Đây là thiên lý truyền âm thạch, Tuyết Hoa chưa làm thiên lý truyền âm thạch cho nên lần này vẫn là Hạ Lăng Vân đưa tay tiếp nhận, thuần thục dùng linh lực nghe tin tức.
“Lão đệ Lăng Vân, ta là Huyền Vũ. Có công trời không phụ, ta tìm được Lệ Nhi rồi. Nàng và vị hôn phu Lâm vân Phàm vừa mới xuất quan, biết được hai người đang đi tìm, quyết định ở tại núi Phượng Hoàng gần thôn Đỗ Gia Tập chờ hai người.” Thanh âm trên tảng đá nói ra.
Tuyết Hoa vui mừng nói: “Lăng Vân, chúng ta đi.” Núi Phượng Hoàng kia ở chỗ nào?
“Núi Phượng Hoàng?” Hạ Lăng Vân kinh ngạc nói. Núi Phượng Hoàng là một tòa núi cao cách kinh thành Vĩnh Yên hơn tám mươi dặm về phía Bắc, cũng không phải núi lửa, cho nên tuy hắn và Tuyết Hoa đãqua chỗ đó, nhưng không nghĩ tới đó tìm một phen.
“Núi Phượng Hoàng ở chỗ nào, chúng ta đi ngày đêm thì bao lâu đến?” Tuyết Hoa vội vàng nói. Nếu Lệ Nhi nôn nóng muốn đi chơi, nãng sẽ lại một lần nữa phải đi tìm kiếm người rồi.
“Núi Phượng Hoàng cách thành Vĩnh Yên hơn tám mươi dặm, nếu bây giờ chúng ta xuất phát, nhanh nhất hai ngày sau đến nơi.” Hạ Lăng Vân nói, đứng dậy phóng thần thức cảm ứng xung quanh. hắn và Tuyết Hoa phải rời khỏi khu vực này rồi, hi vọng ở đây không xuất hiện yêu quái gì nữa, tu sĩ và quân đội nơi này chắc cũng có thể ứng phó.
Tuyết Hoa đứng dậy vỗ vỗ bụi trên người nói: “Chúng ta đi.” nói xong, nàng bay lên không trung.
Hạ Lăng Vân lập tức đuổi kịp, hai người bay về hướng Đông Nam.
Bọn họ rất muốn bay một mạch, nhưng trên đường vô tình thấy yêu quái tập kích nhân loại đành hạ xuống đánh giết. Lần này yêu quái công kích nhân loại rất nhiều, bọn họ cũng gặp phải yêu quái giai “Tiên“. Nhưng yêu quái phẩm cấp thấp cũng khá nhiều, trung phẩm khá ít, chỉ có phượng mao lân giác giai “Tiên” cho nên tính đe dọa không quá lớn.
Năm ngày sau, Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa bay đến núi Phượng Hoàng, bắt đầu tìm kiếm vị trí của thôn Đỗ Gia Tập.
Phàm là nơi có cây cối xanh tốt, linh khí thiên địa sẽ nồng đậm, nơi linh khí thiên địa nồng đậm sẽ dễ dàng xuất hiện sinh vật có thể tu luyện. Núi Phượng Hoàng cây cối xanh tốt, vì vậy thôn trang ở đây không thể an bình rồi. Tu sĩ phối hợp với quân đội tuần tra xung quanh núi Hoàng sơn, cam đoan dưới chân núi an toàn, ruộng tốt không bị bỏ hoang, giảm bớt việc tiêu hao lương thực trong túi càn khôn.
Thấy hai người bay trên không, binh sĩ lập tức biết là tu sĩ giai “Tiên” đến, nhiệt tình chào đón hai vị Tiên Quân này hi vọng họ trú đóng ở đây, bảo hộ một phương an bình.
Đáp xuống thôn Đỗ gia tập, Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa dùng thần thức quét qua, rồi tiến thằng vào khách điếm.
Lúc bọn họ đến thì trong khách điếm cũng có một thiếu nữ mặc y phục xanh đeo mũ sa chạy tới.
Nàng ta thấy được Hạ Lăng Vân, đồng thời thấy gương mặt thanh tú của thiếu nữ bên người Hạ Lăng Vân.
“Tuyết Hoa, trên đầu muôi đeo cái gì?” Nàng kinh ngạc nói, trên đầu Tuyết Hoa đeo pháp khí mà nàng chưa thấy qua.
“Lệ Nhi, rốt cuộc ta cũng tìm thấy muội rồi.” Tuyết Hoa chạy nhanh tới, hai tay nắm chặt tay Lệ Nhi kích động nói. Từ khi tỷ muội các nàng từ biệt bên bờ biển, đảo mắt đã hơn hai mươi năm.
“Rốt cuộc ta lại được nhìn thấy muội rồi.” Lệ Nhi cười hì hì nói, đưa tay muốn tháo trang sức trên đầu Tuyết Hoa mà nàng không biết kia.
Tuyết Hoa vội ngăn lại nói, “Vào trong nói chuyện.”
“Được.” Lệ Nhi gật đầu đưa mắt nhìn Hạ Lăng Vân, “Hạ Lăng Vân, có phải huynh nên cho ta đại lễ, gọi ta một tiếng tỷ tỷ.” Nàng vẫn luôn tranh giành thứ bậc với Tuyết Hoa.
Huyền Vũ Tiên Quân cũng đi ra chắp tay nói, “Lăng Vân lão đệ, chúng ta lại gặp mặt.”
hắn có chút khiếp sợ, hơn bốn năm không gặp Hạ Lăng Vân, tu vi Hạ Lăng Vân đã vượt hơn hắn rồi. Nếu như hắn cảm giác không sai, trước mắt tu vi của Hạ Lăng Vân đã đến giai đoạn đỉnh phong của thất phẩm Tiên Quân, chỉ kém một ít là tiến giai thành bát phẩm Tiên Quân rồi. Bát phẩm tiên quân giai nhất, thực lực cũng cao hơn mấy phần, tuổi thọ cũng kéo dài năm sáu ngàn năm, thậm chí tám ngàn năm.
Đúng là tu sĩ đã trải qua quá trình rèn luyện lịch lãm trong Thái Hư Huyễn Cảnh!
hắn hơi hâm mộ Hạ Lăng Vân một chút, rồi nhớ lại Hạ phu nhân Tuyết Hoa: “Phu nhân, chúc mừng tỷ muội hai người gặp được nhau.” hắn nhìn ra được pháp khí song điệp trên đầu Tuyết Hoa là pháp khí dịch dung. Nếu Lệ Nhi sớm che dấu gương mặt như Hạ phu nhân thì tiên hoàng nước Kim Phượng cũng không chết sớm, cục diện chính trị nước Kim Phượng cũng không loạn đến tình trạng này.
Tuyết Hoa gật đầu chào hỏi Huyền Vũ Tiên Quân, sau đó nói với Lệ Nhi: “Lệ Nhi muội muội, ta sinh ra sớm hơn muội, hơn nữa tu vi linh lực của ta lúc này cũng không thấp hơn muội.”
Bên này, Hạ Lăng Vân nói chuyện với Lâm Vân Phàm, “Ta là phu quân của Tuyết Hóa, ngươi là phu quân Lệ Nhi, ta và ngươi là anh em rể, ngươi không cần thi lễ lớn với ta.” hắn lại nói với Huyền Vũ Tiên Quân, “Tiểu đệ ta Huyền Vũ huynh hỗ trợ tìm kiếm tung tích muội muội Lệ Nhi.”
Gương mặt Lâm Vân Phàm xấu hổ, đứng dậy nói: “Tiên Quân nói có đạo lí, kính xin thứ cho ta về sau thất lễ.” hắn mặc dù chưa tổ chức hôn lễ với Lệ Nhi nhưng đã là phu thê song tu, chỉ chờ loạn thế chấm dứt sẽ về đảo Hỏa Vân bổ sung hôn lễ.
Hạ Lăng Vân thoáng cảm ứng tu vi Lâm Vân Phàm vui mừng nói: “Vân Phàm, ngươi cũng tiến vào giai “Tiên” rồi, giới tu tiên lại thêm một thất phẩm tiên quân.” Lâm Vân Phàm bế quan bảy năm, từ lục phẩm chân quân tiến giai thành thất phẩm tiên quân.
Huyền Vũ Tiên Quân cười nói: “Vân Phàm năm nay mới 450 tuổi, đệ là thất phẩm Tiên Quân trẻ nhất mà ta biết.”
Bởi vì hắn nói rõ mình đã gặp được phu thê Hạ Lăng Vân, còn lấy ra thiên lý truyền âm thạch tìm kiếm Hạ Lăng Vân, Lâm Vân Phàm mới tin tưởng, sau đó khi Lâm Vân Phàm cũng nói mình đã tiến vào huyễn cảnh. Những người ra khỏi huyễn cảnh đều trở thành cửu phẩm tiên tôn là việc giới tu tiên đều rõ, cho nên dù khiếp sợ tốc độ tu luyện của Lâm Vân Phàm nhưng cũng không thấy ngoài ý muốn.
Lệ Nhi nghe vậy kiêu ngạo nói: “Người ta nhìn chúng há lại là người bình thường?” Lâm Vân Phàm căn cơ vững chắc, thêm cơ duyên và sự trợ giúp của nàng, tất nhiên có thể nhanh chóng tấn cấp.
“Phương Tiên Quân quá khen.” Lâm Vân Phàm khiêm tốn nói. Qua trò truyện hắn biết Huyền Vũ Tiên Quân họ Phương.
“Lâm Vân Phàm, đừng Tiên Quân này Tiên Quân nọ, gọi tỷ phu.” Tuyết Hoa cười nói, “Lăng Vân, Lệ Nhi, Vân Phàm, Huyền Vũ Tiên Quân, chúng ta vào ngồi rồi từ từ nói chuyện.”
nói xong, nàng kéo Lệ Nhi vào khách sạn. Nàng có rất nhiều lời muốn hỏi Lệ Nhi, hiện tại Huyền Vũ Tiên Quân ở đây, hắn có thể làm chứng cho Lệ Nhi.