Hồ Sơ Cuối

Chương 8: Chương 8: Luyện quỷ




- Thủ Sinh Quỷ?

Tôi ngạc nhiên nhìn ông bác già rồi thắc mắc hỏi, ổng lạnh lùng lấy tập ảnh chụp tử thi gần đó rồi trải từng cái ra bàn, vừa làm ổng vừa nói:

- “Thủ Sinh Quỷ” là một loài quỷ không tự nhiên xuất hiện mà là do con người luyện mà thành! Mọi người hãy nhìn bức ảnh nạn nhân Nguyễn Thị Mai có thấy điểm gì khác biệt không? Tại sao hung thủ lại chặt đầu và tứ chi của nạn nhân?

Nam xồm mỉm cười ra vẻ uyên thâm:

- Đương nhiên là để cảnh sát không tìm được danh tính nạn nhân rồi...!

Ổng bác già cười mỉm nhìn hắn lên tiếng:

- Good! Nhưng đó chỉ là lý do nhỏ thôi! Mục đích thực sự của hung thủ khi chặt đi đầu và tứ chi của nạn nhân là để luyện quỷ! “Thủ Sinh Quỷ” là loại quỷ có hình dáng là một cái đầu người! Cách luyện là lấy đầu một cô gái còn trinh ngâm vào một cái hũ chứa dung dịch ngải chú và tứ chi của cô gái đó 7 ngày mà luyện! Trong 7 ngày đó thì đêm nào cũng phải bỏ vào hũ một con gà trống thiến! Nếu làm sai dù chỉ một bước thì không thể luyện thành công!

Tôi nhìn vào tấm ảnh rồi ngạc nhiên hỏi:

- Sao ông biết là hung thủ đang luyện “ Thủ Sinh Quỷ “?

Ông bác già chỉ thẳng vào tấm ảnh nạn nhân bị gặm não rồi nói:

- Tôi dựa vào tấm ảnh này! Cậu nhìn kĩ vết thương của nạn nhân đi, ở đầu nạn nhân lộ rõ vết răng nhọn cắn vào chứng tỏ... không phải do hung khí gây ra! Không phải người làm thì chỉ có thể do ma quỷ gây ra mà thôi...!

Ẻm Quỳnh sợ sệt giọng run run hỏi:

- Kẻ nào mà ác độc quá vậy...? Chặt xác, luyện quỷ giết người...!

Ổng bác già lạnh lùng nhìn chúng tôi nói:

- Đúng thật là hung thủ là kẻ vô cùng ác độc! Không những thế... hắn chấp nhận biến thành quỷ để luyện “ Thủ Sinh Quỷ” vậy điều đó chứng tỏ...

Ông bác già im lặng có ý đợi chúng tôi tiếp lời, tôi nhìn lại các bức ảnh rồi buột miệng nói:

- Chứng tỏ hung thủ có mối thâm thù đại hận với dòng họ của người chết! Vì 2 nạn nhân có mối quan hệ chú cháu! Nghĩa là hắn sẽ không dừng lại cho đến khi giết hết cả dòng họ nhà này!

Ổng bác già chống tay lên bàn nhìn tôi mỉm cười:

- Cậu rất thông minh! Phải tìm ra hung thủ càng nhanh càng tốt nếu không sẽ có thêm người chết! Giờ cậu tính sao?

Ổng bác già đột ngột hỏi tôi làm miệng tôi bỗng nhiên cứng lại, tôi quay lại nhìn lão Phong, Nam xồm và em Quỳnh. Bọn họ nhìn tôi mỉm cười tỏ ý tin tưởng, tôi mỉm cười lên tiếng:

- Theo tôi nghĩ lúc này nên chia làm 2 đội, một đội sẽ bảo vệ dòng họ nạn nhân còn đội thứ 2 sẽ điều tra dòng họ nạn nhân có thù hận với ai không!

Ổng bác già trầm tư lạnh lùng lên tiếng:

- Việc điều tra tôi miễn có ý kiến nhưng việc bảo vê cả dòng họ thì... Cậu nhìn xem nhân số ở đây có mấy người mà đòi bảo vệ cả dòng họ nạn nhân!

Ổng bác già bắt lỗi quá chính xác... Đếm toàn bộ trong căn phòng gộp cả ông bác già vỏn vẹn cũng chỉ có 5 người, mà còn chia làm 2 đội thì việc đòi bảo vệ cả dòng họ đúng là hơi ảo tưởng sức mạnh. Tôi ngồi xuống im lặng không biết làm gì ngoài việc gãi đầu.

Ổng bác già mỉm cười lạnh lùng nhìn chúng tôi rồi nhấn từng chữ một:

- Nếu không bảo vệ được thì đến tận hang quỷ tìm nó mà giết thôi...!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.