Hổ Tế

Chương 378: Chương 378: Cái gì!!!




Tham kiến điện hạ?

Bùm!

Lúc này, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh chỉ cảm thấy như có một đạo sắm sét bổ xuống đỉnh đầu của hai người bọn họ, đánh đến mức hai người bọn họ ngoài khét trong mền.

Con ngươi của hai người không ngừng co rút, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

Bọn họ chỉ cảm thấy khung cảnh trước mắt giống như một giấc mơ, hung hăng véo lên người mình một cái, nỗi đau truyền đến từ thân thể nói cho hai người bọn họ biết rằng, những chuyện xảy ra trước mát đều là sự thật, bọn họ không phải đang nằm mơ.

Trong lòng Đường Hạo cùng Đường Dĩnh giống như mặt hồ yên tĩnh đột nhiên không ngừng gợn sóng, ngây ngốc nhìn tình cảnh trước mặt.

Đường Dĩnh hoảng hốt lên tiếng trước: “Jereh, anh đang làm gì vậy Jereh? Đây rõ ràng chính là kẻ thù của chúng ta”

“Oh shit, mother fucker! Đồ tiện nhân nhà cô ngậm miệng lại cho tôi! Tôi không cho phép cô khinh nhờn uy nghiêm của điện hạ!” Jereh thành kính nói.

Ánh mắt Jereh khi nhìn Dương Tiêu giống như giáo đồ đang nhìn thấy vị thần minh tôn kính nhát.

Đường Dĩnh khó lòng tin tưởng được, cô vội vàng tiền lên phía trước có ý muôn nâng.Jereh đứng dậy, nhưng không ngờ được.Jereh lại vung tay đẩy ngã cô xuống nền đắt.

*Đem tiện nhân này bắt lại cho tôi!” Jereh vô tình ra lệnh.

“Vâng!” một đám vệ sĩ châu Âu lập tức đem Đường Dĩnh trói lại.

Nhận thấy tình hình không ổn, Đường Hạo xoay người muốn chạy nhưng lại bị đám vệ sỹ này chặn lại.

“Chuyện…chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” sắc mặt Đường Hạo trắng bệch, sợ đến toàn thân không ngừng run rẫy.

dereh quỳ trên mặt đất tôn kính nói: “Điện hạ, ngài tính xử lý hai tên dã man mạo phạm đến ngài? Có cần tiểu nhân tìm một nơi không người sau đó xử lý sạch sẽ hai người bọn họ?”

Xử lý sạch sẽ?

Nghe thấy lời nói này, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh hai người đều hoảng sợ không ngừng.

Jereh vậy mà lại vì Dương Tiêu muốn đem hai anh em bọn họ xử lý sạch sẽ, chuyện này cũng quá điên cuồng đi?

Ngay vào giây phút này, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh trong đầu không ngừng vang lên từng trận ong ong, trong đầu càng tràn đầy những dấu chấm hỏi.

Chẳng phải nói rõ rằng từ đầu Jereh sẽ giúp hai người bọn họ thu thập tên phé vật Dương Tiêu này hay sao? Như thế nào lại trở thành giúp Dương Tiêu đối phó với hai người bọn họ chứ?

“Đứng lên nói chuyện đi!” Dương Tiêu thấp giọng nói.

dereh nào dám phản kháng lại mệnh lệnh của Dương Tiêu, liền lập tức ngoan ngoãn từ dưới đất đứng lên.

Dương Tiêu cũng không ngờ rằng tên Jereh này vậy mà lại đột nhiên quỳ xuống trước mặt mình, cũng may mắn Đường Mộc Tuyết không có ở bên cạnh, nếu không chuyện này muốn giải thích cũng là một rắc rồi to.

Jereh cung kính nói: “Điện hạ, ngài dự tính xử lý hai tên này như thế nào?”

Jereh của ngày hôm nay đối với Dương Tiêu chính là như: Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó, hắn vô cùng rõ ràng, nếu như: không thể khiến cho Dương Tiêu hài lòng, thì hắn tuyệt đối tiêu tùng.

Nên xử lý Đường Hạo cùng Đường Dĩnh như thế nào, Dương Tiêu thật sự có chút khó nghĩ.

Hai anh em Đường Gia này hết lần này đến lần khác càng quá quất, điều này khiến cho Dương Tiêu đặc biệt bốc hỏa.

Chỉ dựa theo tính cách những năm trước đây của Dương Tiêu, nhất định sẽ diệt cỏ tận góc, tránh cho hậu họa sau này.

Nhưng Đường Dĩnh cùng Đường Hạo dù sao cũng là cháu nội ruột của Đường lão thái thái, trước khi đến đây nhất định đã có đánh tiếng trước với bà ta. . Truyện Full

Nếu như hai người này đột nhiên bốc hơi khỏi thế gian này, hoàn toàn có thể tưởng tượng được Đường lão thái thái sẽ phát điên như thế nào, chuyện này cũng không có lợi đối với địa vị của Đường Mộc Tuyết tại Đường Gia.

Hơn nữa, Dương Tiêu dù sao cũng là một người niệm tình cũ.

Đường lão gia lúc còn sống, đã không ít lần giúp đỡ bản thân hắn, nếu như không nhờ Đường lão gia, bản thân sẽ không có cách nào cưới được Đường Mộc Tuyết dung mạo như hoa, nếu như bản thân hắn giết chét hai anh em Đường Dĩnh, Đường Hạo, Đường lão gia có linh thiêng trên trời nhất định sẽ vô cùng đau lòng.

Dưới sự khiếp sợ của Đường Hạo cùng Đường Dĩnh, Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Cứ xử lý dựa theo những gì vừa rồi hai người bọn họ vừa nói đi.”

“Vâng!” Jereh vẫy tay ra hiệu.

Lúc này một người vệ sỹ trên mặt không chút nể tình tát liên hồi lên khuôn mặt của Đường Hạo cùng Đường Dĩnh.

Sau đó người vệ sỹ kia liền cưỡng ép Đường Hạo, Đường Dĩnh đều quỳ trên mặt đất, Đường Hạo vừa kinh ngạc vừa tức giận nhìn Dương Tiêu: “Dương Tiêu tên phế vật này muốn làm gì chứ? Nếu như bà nội biết được anh dám đối với tôi như vậy, bà nội nhất định sẽ không buông tha cho anh đâu.”

Sau khi bị tát liên tục mười bạt tai, cả khuôn mặt Đường Dĩnh lập tức sưng đỏ, cô ta vừa tức giận vừa xấu hồ nói: “Dương Tiêu, cái tên tạp nham này, tôi nhất định sẽ nói lại với bà nội, tôi sẽ kêu bà nội giệt chêt anh.”

Jereh phẫn nộ, nhanh như tên bắn chạy đến trước mặt hai người bọn họ hung hăng tát thêm một cái tát nữa.

Sau khi bị Jereh đánh, nước mắt ủy khuất của Đường Dĩnh không ngừng rơi: “Jereh, anh tại sao lại đối xử với em như vậy? Em có chỗ nào không đủ tốt hay sao?”

Jereh lạnh lùng nói: “Tôi nói cho hai người các người biết, nếu như các người dám khinh thường điện hạ, dù cho điện hạ không muốn mạng của cả hai người, thì tôi cũng sẽ đích thân lấy mạng của cả hail”

Cảm nhận được hàn ý đang tỏa ra từ người Jereh, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh triệt để ngậm miệng lại.

Bọn họ xuất thân từ Đường Gia – gia tộc hạng hai tại thành phố Trung Nguyên, căn bản không phải là đối thủ của gia tộc cấp bậc thế giới như gia tộc Chris.

Nếu như Jereh thật sự đem hai người bọn họ trừ khử, vậy thì không khác gì giết chết một con kiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.