Hổ Tế

Chương 1008: Chương 1008




Diệp Trường Hà nghe xong, hai mắt tối sầm, suýt nữa ngắt xỉu.

Suy sụp! Diệp Trường Hà thực sự đầy ắp sự suy sụp.

Dù là bậc thầy nội lực số một ở Trung Nguyên, nhưng đối mặt với Phác Tu Hiền, ông ta đã bị Phác Tu Hiền dùng ba chiêu đánh ngã lăn quay ra đât.

Lúc đầu, Diệp Trường Hà còn đang băn khoăn không biết cao thủ nào dùng một chiêu có thể đánh bại được một người mạnh mẽ đáng sợ như Phác Tu Hiền. Điều khiến ông ta nằm mơ cũng không thể ngờ tới là người đánh bại Phác Tu Hiền lại là Dương Tiêu.

“Hoá ra là cậu ta, chẳng trách có thể phé Diệp Trường Hà dễ như trở bàn tay!” Một võ sĩ kinh ngạc nói.

“Đúng vậy! Quá mạnh, chẳng phải ác ma Phác Tu Hiền cũng bị bậc thầy Dương dùng một chiêu đánh bại còn gì.

Làm sao một bậc thầy như vậy có thể phá rối trật tự của hội giao lưu võ thuật?”

“Đúng vậy, bậc thầy Dương là một cao thủ của thiên hạ, đầy lùi chủng tộc nước ngoài, cứu toàn bộ thế võ thuật Trung Nguyên. Là con cưng của trời độc nhất vô nhị chân chính, là nhân tài xuất chúng!”

Đám người đều kinh ngạc, thân phận của Dương Tiêu bại lộ, không ít võ sĩ bị thực lực của Dương Tiêu chinh phục, trên mặt cũng không còn lộ ra một chút bắt kính nào.

Một võ sĩ với vẻ mặt đầy xấu hỗ bước tới, chắp tay nói: “Bậc thầy Dương, là tôi có mắt không tròng, vừa nãy suýt chút nữa đã xúc phạm cậu, mong cậu hãy tha thứ cho tôi!”

“Bậc thầy Dương, tôi có mắt không biết Thái Sơn, vừa nãy khiến cậu chê cười rồi!” Một người khác tiến lên, xấu hỗ nói.

“Bậc thầy Dương…”

Trong chốc lát, không ít võ sĩ vừa nãy sắp ra tay đều bước lên xin lỗi, vẻ mặt đều từ tức giận chuyển thành kính trọng.

Nghĩ đến mình xúc phạm Dương Tiêu mặt mày Diệp Trường Hà tái xanh, ông ta rất hối hận nhưng đáng tiếc đã quá muộn.

Vốn Trương Tử Hào muốn mượn tay nhiều võ sĩ dạy dỗ Dương Tiêu, giờ phút này giống như hứng chịu một triệu điểm sát thương, cả người ngơ ngác đến cực điểm.

Đánh chết Trương Tử Hào cũng không thể ngờ được Dương Tiêu đã trở thành bậc thày Dương hàng nghìn người kính trọng ngưỡng mộ.

Vừa nãy rất nhiều võ sĩ đều tức giận, một mặt vì thể diện của Diệp Trường Hà, mặt khác lại muốn kết bạn với Trương Tử Hào.

Xét cho cùng, Trương Tử Hào xuất thân từ một trong tứ đại gia tộc ở thành phó Trung Nguyên. Nếu leo lên được cành cây cao Trương Tử Hào này, thì họ sẽ thực sự được phát triển.

Bây giò thân phận của Dương Tiêu đã bị lộ, tất cả mọi người trong đám võ vĩ này đều rùng mình, bọn họ chẳng còn tâm trạng quan tâm đến Trương Tử Hào.

Phác Tu Hiền kỳ tài võ thuật hiếm thấy trong ba nghìn năm đã bị hạ gục bởi một chiêu, Hàn Đại Chung Taekwondo cổ Hàn Quốc có đai đen chín cũng quỳ xuống tại chỗ, điều này gây sốc đến mức nào?

Nếu bây giờ không xin lỗi khiến Dương Tiêu hài lòng, Dương Tiêu tìm họ tính sổ, thì ai có thể chịu đựng được!

Dương Tiêu xua tay: “Không sao!”

Anh biết vừa rồi những người này đã bị Trương Tử Hào giật dây, có rất nhiều người muốn lôi kéo làm quen với Trương Tử Hào để trục lợi.

Chẳng ai là hoàn hảo, con người thì không hoàn toàn được cả mọi chuyện.

Dương Tiêu không muốn so đo quá nhiều với những võ sĩ này.

“Bậc thầy Dương thật tuyệt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.