Bất kỳ bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia nào cũng có giá cao ngất trời, có thê tùy tiện mua một căn nhà ở thành phó Trung Nguyên.
Bây giờ bà ta nghèo rớt mùng tơi, sao có khả năng mua được trang sức phỉ thúy hoàng gia được?
Trong chốc lát mọi người đều nhìn chằm chằm Triệu Câm, bọn họ thường, thầy Triệu Cầm khoe khoang trong vòng bạn bè.
Triệu Thiết Căn cũng nói: “Cầm Cầm, bây giờ toàn bộ nhà họ Triệu có nhà con Ìà phát triển tốt nhất, bây giờ mẹ con đã mắt, chẳng lẽ con không định hiếu kính mẹ con lần cuối sao?”
Vẻ mặt Triệu Cầm cay đắng, không phải bà ta không muốn mà là bà ta không có tiên!
“Đều tại thằng phề vật nhà cậu, ai bảo cậu nói chuyện?” Triệu Cầm bắn ánh mắt hung ác về phía Dương Tiêu.
Dương Tiêu lắc đầu, không hề bận tâm.
“Giả vờ?” Dương Tiêu cười khầy.
Nếu không phải Dương Tiêu không muốn làm phiên trong buổi tang lễ, anh đã đè Triệu Văn Triết đánh một trận rồi.
Dựa vào khứu giác nhạy bén của Dương Tiêu, nêu cái chêt của bà cụ Triệu không liên quan gì đến Triệu Văn Triết, thì anh đã gặp quỷ.
Triệu Cầm tức giận mắng: “Phế vật nhà cậu câm miệng lại, chỗ này có phần cho cậu nói hả?”
Ngày thường bà ta và Đường Kiên Quốc thường xuyên khoe mẽ không ít, mục đích là khiên bọn họ coi trọng nhà bọn họ.
Bây giờ thì hay rồi, Dương Tiêu nhắc tới tâm nguyện cuỗi cùng, không nói thì cũng thôi, vừa nói đã là một bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia.
Một bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia có giá ít nhật cũng phải một hai triệu tệ, bọn họ lấy ở đâu?
“Chẳng lẽ không phải giả vờ à? Nêu không phải, các người là con của bác gái cả nên hoàn thành tâm nguyện của bác ấy!” Triệu Văn Triết lạnh lùng nói.
Trong lòng anh ta vui vẻ như hoa nở, vốn anh ta còn không biết tìm cớ gì đề Dương Tiêu không xuông đài được.
Bây giò Dương Tiêu nhắc tới, Triệu Văn Triệt vội năm lây cơ hội làm cho nhà Dương Tiêu khó xử.
Một bộ trang sức phỉ thúy hoàng gia có giá ít nhât cũng phải một hai triệu tệ, xem nhà bọn họ lấy ra như thế nào.
Lần trước Triệu Văn Triết không tin gia đình Triệu Cầm suôn sẻ ở thành phố Trung Nguyên, lần này anh ta sẽ vạch trân hành vi âm mưu đạo đức giả của Dương Tiêu và Triệu Cầm.
Đặc biệt là khi nghĩ tới lần trước muôn ám sát Dương Tiêu nhưng không thành công, ngược lại anh ta còn bị xe tông, Triệu Văn Triết càng nghĩ càng tức giận.
Bây giờ anh ta ước gì muồn giết Dương Tiêu, ước gì gia đình Triệu Cầm lộ hết chuyện xâu.
Triệu Liên lạnh lùng nói: “Chị cả, mỗi tháng nhà chị bỏ ra hàng triệu tệ mua nguyên liệu ăn uống, bây giờ có một hai triệu tệ cũng không lây ra được hả?”
“Đúng vậy, theo tôi thấy, tất cả đều là bọn họ khoe khoang, tật cả cuộc sống tốt đẹp của bọn họ đều là giả!” Tôn Phú Quý chế nhạo.
Hồ Khoan Quảng vừa rời đi, Tôn Phú Quý đã không còn sợ, tính cách kiêu ngạo của ông ta lại lộ ra.