Hổ Tế

Chương 1250: Chương 1250




Hai người cực kỳ khao khát mạnh mẽ, chỉ muôn giâm lên Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết ngay lập tức.

“Như này là đúng rồi!” Thấy hai người lên xe, Dương Bân Hàn nói đùa.

Dẫn hai người họ đi, Dương Bân Hàn đến ngân hàng lớn nhất ở thành phố Trung Nguyên.

Tingl Đột nhiên, điện thoại trong tay Đường Hạo nhắc nhở có tin nhăn.

“Anh Đường Hạo thân mến: Anh đã nhận được chuyền khoản, số tiền là 100000000001”

“Mười… mười tỷ?” Nhìn thấy tin nhắn, Đường Hạo lập tức há to miệng.

“Mười tỷ?”Đường Dĩnh cũng sửng sốt, cực kỳ hoảng sợ.

Chuyên khoản xong, Dương Bân Hàn võ vai Đường Hạo: “Tôi đã cho anh em hai người cơ hội rồi, nêu hai người làm tôi thất vọng, tôi sẽ khiến hai người biên mắt khỏi thế giới này, hiểu không?”

“Vâng, cậu Dương!” Thân thể Đường Hạo và Đường Dĩnh kích động run lên.

Mười tỷ, là mười tỷ tròn chấn! Từ nhỏ bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiên như vậy, hai người kích động đến mức suýt ngất xỉu.

Với số tiền này, việc bọn họ nghiền nát Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết có khác gì chơi với quả hông mêm đâu?

Nhìn hai anh em Đường Hạo và Đường Dĩnh phần khích, Dương Bân Hàn cười nói với tài xê: “Sắp đên giờ rôi, ra sân bay đi!”

“Vâng, cậu chủ lớn!” Tài xế cung kính đáp.

Nhìn Dương Bân Hàn rời đi, Đường Hạo và Đường Dĩnh chỉ cảm thây tất cả chuyện này giống như một giấc mộng.

Đường Hạo còn đặc biệt tự nhéo mình, cảm giác đau nhói nói cho anh ta biết mọi thứ trước mắt đều là thật.

Đường Dĩnh kích động nói: “Anh, cậu Dương, Dương Bân Hàn thật sự đã chuyển mười tỷ cho chúng tai”

“Đúng vậy! Với số tiền này, chúng ta có thể trở lại ngày xưa, có thể xây dựng một nhà họ Đường mới, có thể khiên Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết quỳ gồi trước mặt chúng ta sám hồi!”

Vẻ mặt Đường Hạo đầy ý cười, như thể Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết đã quỳ xuông trước mặt anh ta vậy đuôi như chỏ mừng chủ.

Lúc này, Lý Thân Chiên còn chưa tra ra được vị trí của Dương Bân Hàn, ngược lại là Hoa Mộ Tranh đã gọi điện thoại đến trước.

“Dương Tiêu, người anh muốn tìm đang trên. đường ra sân bay!” Hoa Mộ Tránh nhắc nhở.

Dương Tiêu vừa nghe thấy vậy lập tức trả lời: “Cảm ơn!”

Cúp máy, Dương Tiêu lập tức đạp ga lao về phía sân bay.

“Dương Bân Hàn, anh gây sóng gió giờ còn muốn chạy, đâu sẽ dễ dàng như vậy?”

Trong xe, tài xế rất khó hiểu.

“Cậu chủ lớn, đưa mười tỷ cho anh em nhà họ Đường, đây có phải là hơi nhiều không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.