Hổ Tế

Chương 1373: Chương 1373




Stephen vừa ra lệnh, gia tộc Robert không lồ không dám không theo.

“Trương Tử Hào, tập đoàn trang sức Bạch Thức không chào đón anh, anh hãy vê chol” Bạch Du Tĩnh không vui nói.

Bây giờ, Bạch Du Tĩnh nhìn thấy Trương Tử Hào trong lòng lập tức lạnh lễo.

Nghĩ đến lần trước trong buồi thầm định đá quý, Trương Tử Hào lại muốn dùng sức mạnh với mình, mỗi lần nghỀ tới chuyện đó Bạch Du Tĩnh lại ghét Trương Tử Hào.

Bị Bạch Du Tĩnh nhắm vào, Trương Tử Hào xấu hồ, anh ta nhanh chóng nói: “Du Tĩnh, anh tới đây giúp eml”

“Không cần, Trương Tử Hào mời!”

Bạch Du Tĩnh lạnh lùng nói.

Nhìn thấy Bạch Du Tĩnh tuyệt tình như Vậy, khuôn mặt của Trương Tử Hào lúc trắng lúc xanh.

Dương Tiêu chế nhạo: “Sao vậy cậu Trương, cô Bạch đã bảo anh về, còn không đi? Chẳng lẽ anh định như chó ghẻ không chịu đi à?”

Nghe đến đây, Trương Tử Hào tức đên mức mũi suýt bôc khói.

Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng ghét

Vốn dĩ lần này anh ta đến đây là để lây lòng Bạch Du Tĩnh, ai dè Bạch Du Tĩnh không những không có cảm tình với anh ta, mà còn gặp phải linh hồn không tan Dương Tiêu này.

“Du Tĩnh, không lẽ em đang mong chờ tên phê vật này cứu tập đoàn trang sức Bạch Thức trong cơn khủng hoảng này sao?” Trương Tử Hào không cam lòng nhìn Bạch Du Tĩnh.

Bạch Du Tĩnh nghe nói cha của Trương Tử Hào có quan hệ với một người phụ nữ thuộc dòng chính của gia tộc Robert, nhưng người phụ nữ này không thể đại diện cho ý chí của gia tộc Robert.

Dương Tiêu đến đây, Bạch Du,lĩnh tin tật cả những điều này có thể được giải quyết dễ dàng.

Bạch Du Tĩnh nhìn Stephen đang quỳ một gồi: “Ông ơi!”

“CútIH”

Stephen đương nhiên biết ý của Bạch Du Tĩnh, ông nhìn Trương Tử Hào trâm giọng măng.

Nhìn Stephen đang tức giận, Trương Tử Hào TRU bị sét đánh trúng, cả người gần như sợ hãi.

Trước mặt Stephen, Trương Tử Hào không dám thô lô.

Anh ta biết rất rõ, trước mắt gia tộc Robert nhà tài phiệt đẳng cấp thê giới, nhà họ Trương chẳng là cái thá gì.

Nếu bị xúc phạm Stephen, một khi Stephen nổi giận thì hậu quả sẽ khó có thể tưởng tượng được.

“Ông Stephen!” Trương Tử Hào vội vàng nói.

Mặt Stephen như phủ băng trách măng: “Tôi bảo cậu cút không hiều hả?”

Cút? Bảo mình cút?

Nhìn thấy Stephen tuyệt tình như vậy, Trương Tử Hào hệt hôn, bị doạ sông lưng lạnh toát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.