Hổ Tế

Chương 1380: Chương 1380




Nghe thấy lời này, khuôn mặt già nua của Louise đầy kinh hoàng.

Ông ta đã hiểu cặn kẽ lý do tại sao người của Tuyệt Thế Long. Môn lại đột nhập vào phòng họp của gia tộc Jackson.

Hóa ra là họ đã xúc phạm người xung quanh Long chủ.

Lúc này, Louis đã đưa ra quyết định.

Không thể trêu vào gia tộc Robertl Tuyệt đối không thể xâm phạm tập đoàn trang sức Bạch Thức!

“Chúng ta đi!” Giải thích xong, người mặc đồ đen cầm đầu cất Long Thần lệnh, biến mất khỏi gia tộc đã 0IN

Lúc này, trong phòng khách quý của tập đoàn trang sức Bạch Thức.

Thời gian trôi qua từng chút một, Bạch Du Tĩnh bất an do dự nhìn Dương Tiêu: “Dương Tiêu, anh nắm chắc chứ?”

“Yên tâm, đều là chuyện nhỏ!” Dương Tiêu nhấp một ngụm trà, cười nhẹ nói.

Chuyện… chuyện nhỏ?

Nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhàng của Dương Tiêu, cơ thê Bạch Du Tĩnh cứng lại, vẻ mặt nghi ngờ.

Làm ơn đó anh giai à, đó là nhà tài phiệt hạng mười thế giới tiền hành đàn áp chúng tôi đó, vậy mà anh lại nói là chuyện nhỏ?

Chẳng lẽ anh không biết gia tộc Jackson quyên lực như thê nào trên thế giới này à?

Nếu không biết Dương Tiêu là thần chết điện hạ, lưỡi dao sắc bén của đất nước mạnh nhất Thiên Phủ Chi Quốc, cô ta sẽ thật sự cho rằng Dương Tiêu đang nói nhảm.

Ông già Stephen tuổi cao cũng lo lắng trong lòng.

Ông biết Dương Tiêu có kỹ năng phi thường, nhưng nêu Dương Tiêu không đích thân ra mặt, e rằng thiên này sẽ hoàn toàn không giải quyêt được!

Họ chỉ biết Dương Tiêu là thần chết, nhưng họ không biết Dương Tiêu còn có một thân phận khác, đó là chủ của Long Môn, tô chức bí ấn lớn nhất thế giới.

Đúng lúc này, phía bên châu Âu gọi cho Stephen.

Stephen nhanh chóng kết nồi, nghe báo cáo từ người nhà, Stephen kinh hãi nói: “What?2 Gia tộc Jackson đã hủy áp lực? Nguy cơ của chúng ta được giải trừ?”

“Cái gì? Nguy cơ được giải trừ”?

Chủ ST này… làm sao có thê?”

Nghe vậy, vẻ mặt của Bạch Du Tĩnh đột nhiên trở nên kinh ngạc, giống như đang nhìn một con quái vật, đưa mắt nhìn về phía Dương Tiêu đang uông ngụm trà.

Cúp điện thoại, ông già Stephen như trút [dước gánh nặng, trên gương mặt tang thương xuất hiện nụ cười đã mắt từ lâu.

“Thưa ông, nguy cơ đã được giải trừ?

Chuyện này… có thật không?” Bạch Du Tĩnh kinh ngạc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.