Hổ Tế

Chương 1709: Chương 1709




Không lâu sau, Kim Đại Chung đã có được đoạn video.

Quan sát kỹ thì có thể thấy rõ từ trong đoạn video giám sát, Đường Long chưa đặt cốc cà phê vào tay Tôn Bằng đã có ý làm rơi cốc cả phê.

Xem video xong, Kim Đại Chung giận dữ đá vào người Đường Long: “Đường Long tên khôn kiệp, đây là Tôn Bằng làm vỡ cốc như lời cậu nói hả? Con bà nhà cậu, vu khống người khác lại mang tiếng vu khống như thế này hả?”

“Sếp Kim, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi!”

Mọi chuyện vỡ lở, Đường Long mặt mày tái xanh.

Lúc này, trong lòng Đường Long khó chịu vô vàn.

Mẹ kiếp, khó khăn lắm mới tìm được quả hồng mềm đề bắt nạt, sao lại lòi tên khốn Dương Tiêu này ra phá rồi tình hình.

Kim Đại Chung tức giận nói: “Cậu sai rồi? Cậu sai thì có ích lợi gì? Cậu biết Tôn Bằng là ai không?”

Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé cả nhà! “Là… là ai?” Đường Long rụt rè hỏi.

Kim Đại Chung thẹn quá hóa giận: “Nói cho lũ ngốc các người biệt, Tôn Bằng là nhân viên bộ phận phát triển và nghiên cứu mà tôi thuê với mức.

lương cao, rất có thể sau này cậu ây sẽ là cô đồng của tập đoàn Kim Thị.

Tôi không ngại nói cho các người biết, đơn thuốc đêm mãnh liệt là Tôn Bằng mang tới!”

Cái gì! Đơn thuốc đêm mãnh liệt là Tôn Băng mang tới?

Vãi.. vãi nồi!

Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đêu sững sờ, ánh mắt nhìn Tôn Bằng lập tức thay đổi.

Trong phút chốc, mọi người chợt hiểu ra.

Thảo nào công ty lại tuyên dụng một tên nhà quê đăng cập thập như Tôn Bằng, hóa ra cậu ta lại là chủ sở hữu của đêm mãnh liệt.

Đêm mãnh liệt là gì? Đó là một loại thuốc chăm sóc sức khỏe cấp cao!

Một khi nghiên cứu và phát triển đưa ra thị trường nó sẽ quét sạch đất nước, thậm chí bước ra sân khẩu thế giới, lợi nhuận không lồ đủ đề khiến bất cứ ai cũng phải chảy nước miêng.

Nghĩ đến bọn họ đã xúc phạm Tôn Bằng, mặt ai cũng tái xanh.

“Ngu dốt, một lũ ngu dốt!” Kim Đại Chung tức giận sắp bùng nô.

Tôn Băng là người Dương Tiêu đưa tới, mới vừa nhậm chức chưa tới một ngày đã bị làm nhục hai lần. Kim Đại Chung thực sự muốn giết tất cả những kẻ ngốc trước mặt này.

Dương Tiêu nhếch mép cười nói: “Anh Kim, không còn sớm nữa, để mây người này thu dọn đồ đạc: về nhà ăn tối đi thôi!”

“Hiểu mà người anh em Dương, lần này là do tôi sắp xếp không chu đáo!”

Kim Đại Chung tỏ ý xin lỗi.

Dương Tiêu cười nói: “Anh Kim, chuyện này không trách anh được, dù sao công ty nào mà chăng có hai con sâu?”

Kim Đại Chung gật đầu: “Cảm ơn người anh em Dương đã thông cảm!”

Nói xong, Kim Đại Chung nhìn màn hình trong tay rôi chỉ vào người phía sau Đường Long: “Cậu, cút khỏi đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.