Long Ngũ khuôn mặt ngơ ngác nhìn sang Dương Tiêu nói: “Anh bạn, cậu đây chính là tạo nghiệt ở bên ngoài sao?”
Dương Tiêu cũng hoảng hốt không kém, hắn liên tục giải thích: “Long Ngũ đại ca, em thật sự không phải loại đàn ông đó!”
Giây phút này, ánh mắt Long Ngũ khi nhìn Dương Tiêu cũng đã thay đổi, tràn ngập sự hoài nghi nhìn hắn.
Dù sao người vừa xuất hiện cũng là một tiểu cô nương xinh đẹp, vừa đến liền muốn cùng Dương Tiêu thỏi tiêu, còn nói cái gì mà âm luật, những chuyện này khiến người khác không nghĩ lệch lạc cũng khó!
Dương Tiêu cười khổ một tiếng, con nhóc này từ đâu chạy đến đây, ăn nói như thế nào lại ngang tàng như vậy?
“Tôi nghi ngờ cô đang nói chuyện 18+, nhưng tôi không có bằng chứng!” Dương Tiêu nhìn cô gái xinh đẹp đeo kính mát trầm giọng nói.
May mắn Đường Mộc Tuyết không có mặt ở đây, nếu không e rằng sẽ hiểu lầm lớn rồi.
Cung Linh Nhi lúc này cũng nhận thức được những lời mình vừa nói dễ khiến người khác hiểu lầm ra sao, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn lập tức ửng đỏ, hừ giọng nói: “Hai kẻ lão làng nhà các người, là do các người nghĩ lệch đi có đúng không?
Tôi nói thổi tiêu chính là muốn cùng Dương Tiêu thi tài trên lĩnh vực thôi ngọc tiêu, còn nói âm luật chính là chỉ tài năng âm nhạc của cả hai!”
Long Ngũ lúc này mới vỡ lẽ, cũng nhận ra bản thân đã hiểu sai.
“Cô em này, lần sau nói chuyện ngàn vạn lần đứng nói những lời như vậy, nếu như gặp phải những kẻ đầu óc không được tốt thật sự rất dễ gây ra hiểu lầm!” Long Ngũ có ý tốt nhắc nhở nói.
Cung Linh Nhi tháo mắt kiếng xuống, kiêu ngạo nói: “Hừ! Cung Linh Nhi muốn nói như thế nào thì nói như thế đó, kẻ nào dám châm chọc, bổn cô nương sẽ đánh hắn đến cha mẹ cũng không nhận ra!”
Cái gì! Người thiếu nữ đang đứng trước mặt bọn họ chính là Cung Linh Nhi!
Nghe thấy những lời này, lúc này trong tiệm thuốc lá, sắc mặt Dương Tiêu cùng Long Ngũ đồng loạt thay đổi. Cung Linh Nhi — cái tên này hai người bọn họ đều đã từng nghe qua, thiên kim đại tiểu thư của Cung gia – gia tộc lớn mạnh bậc nhất của Trung Nguyên; Từ nhỏ đã có đam mê với nhạc cụ, tuổi còn trẻ nhưng thành tích âm nhạc sớm đã vượt qua số số lão tiền bối có thâm niên, được xưng tụng là thiên tài âm nhạc, đệ nhất âm nhạc gia Trung Nguyên.
Dương Tiêu đưa mắt đánh giá Cung Linh Nhi hai lượt, thật sự không nghĩ đến một thiên tài có tiếng tăm lừng lẫy như Cung Linh Nhi vậy mà lại muốn thách đấu với hắn.
Long Ngũ nhìn Dương Tiêu nói: “Anh bạn, xem tình hình này cậu đã gặp phải đối thủ rồi!”
Long Ngũ vô cùng rõ ràng tài năng bắt phàm của Cung Linh: Nhi, trong đám người trẻ tuổi trong nước, e rằng không có ai có đủ khả năng để so bì với cô.
Cung Linh Nhi vẫn chăm chú nhìn về phía Dương Tiêu, trên khuôn mặt tràn trè ý chiến đấu, cô ta châm chọc nói: “Đến đến danh tiếng của bổn tiểu thư đã biết sợ hay chưa? Yên tâm, bổn tiểu thư nhất định sẽ thủ hạ lưu tình với người.
Nhìn dáng vẻ tự tin của Cung Linh Nhi đang đứng trước mặt, Dương Tiêu thật sự có chút vui mừng. Dù sao trước đây hắn cũng đã từng nghe qua danh tiếng của Cung Linh Nhi, nếu như không phải vì hôm nay không mang theo ngọc tiêu, hắn quả thật muốn cùng cô tranh tài cao thấp một phen, xem thử năng lực của Cung Linh Nhi thâm sâu đến đâu, có đủ sức để hắn dốc sức lực để tranh tài hay không!
Nếu nói đến người biết chơi ngọc tiêu trong nước mà năng lực lại không tệ, quả thật quá ít; bản thân Dương Tiêu hắn cũng khát vọng có thể gặp được một cao thủ tài năng vượt qua bản thân.
“Ngày khác đi! Tôi nhất định sẽ đến tìm cô; hôm nay thì không được; tôi không mang ngọc tiêu theo bên mình!” Dương Tiêu thành thật trả lời.
Cung Linh Nhi khiêu khích nói: “Không mang ngọc tiêu? Tôi có thể ở đây đợi anh quay về nhà lấy mang đến đây!”
Nghe những lời nghiêm túc này của Cung Linh Nhi, Dương Tiêu khó xử, dở khóc dở cười; hắn vốn dĩ dự tính lát nữa sẽ đến khảo sát biệt thự trên tiểu đảo ven hồ Nhạn Minh, xem xét tiến độ xây dựng như thế nào.
: Hiện tại thời tiết cũng đã dần vào mùa về, nhiệt độ càng ngày càng nóng bức, trong nhà hiện tại không khác gì một cái lò hấp, hắn hiện tại hi vọng nhất chính là căn biệt thự có thể nhanh chóng hoàn công để bản thân xách hành lý dọn vào ở.
“Không được, lát nữa tôi còn có chuyện cần phải giải quyết, đổi sang ngày khác vậy!” Dương Tiêu tiếp tục từ chối nói.
Cung Linh Nhi nghe những lời này, khuôn mặt khinh thường châm chọc nói: “Anh không phải đã sợ rồi chứ? Dù sao đi chăng nữa thì anh cũng là tiểu hoàng tử thổi tiêu, như thế nào lại không có chút cốt khí nào? Đến cả lời mời khiêu chiến của một cô gái nhỏ mà anh cũng không dám tiếp nhận hay sao?”
Nhìn dáng vẻ không đạt được mục đích tuyệt không từ bỏ của Cung Linh Nhi, Dương Tiêu lúc này triệt để cảm thấy e dè rồi.
“Được! Được! Được! Tôi sợ cô rồi, tôi nhận thua được chưa?
Cung Linh Nhi có phải không? Tôi thật sự có việc gấp phải giải quyết; hiện giò tôi phải rời khỏi đây rồi!” Dương Tiêu căng thẳng cả đầu óc nói, sau đó hướng về phía bên ngoài tiệm thuốc lá rời khỏi.
Cung Linh Nhân tức giận không thôi, cô đường đường là thiên kim Cung gia, từ trước đến nay chưa từng có kẻ nào dám từ chối bất cứ yêu cầu nào của cô.
Nếu như hôm nay không thể thăm dò ra được năng lực thật sự của Dương Tiêu lợi hại đến đâu, cô tuyệt đối sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy.