Nhìn thấy đường quyền đang giáng xuống, Đường Mộc Tuyết gấp gáp hét lên: “Dương Tiêu, mau tránh ra!”
Ngay giây phút cú đấm gần chạm đến mũi của Dương Tiêu, tay trái của hắn liền nhanh như chớp cản lại nắm đấm của Đường Hạo, đột nhiên dùng lực, Đường Hạo ngay lập tức ngã liễng xiểng.
Vấp ngã cả mặt mũi đầu bụi, Đường Hạo kinh ngạc không thôi, thân thủ của tên phê vật này càng lúc càng lợi hại rồi.
Ngay giây phút Đường Hạo chuẩn bị nhắc thân đứng lên, một lần nữa hướng về phía Dương Tiêu, thì Dương Tiêu đã tung mình ra chiêu trước, một chân đạp thẳng lên ngực Đường Hạo.
Bị Dương Tiêu đạp thẳng lên người, thân thể Đường Hạo giống như con diều đứt dây, lại một lần nữa té ngã trên nền đất.
Lần đầu tiên, Dương Tiêu còn có thể nương tay, nhưng sang lần thứ hai thì hắn tuyệt đối không nễể nang.
“Mẹ nó! Tên phé vật nhà anh lại dám đánh tôi, có tin tôi lầy đi cái mạng chó của anh không?” ôm chặt lấy lồng ngực, cả khuôn mặt Đường Hạo cực kỳ thống khổ.
Giây phút vừa rồi khi bị Dương Tiêu hạ thủ, Đường Hạo chỉ cảm thấy như có một chiếc xe tải hung hăng cán qua người mình, suýt chút nữa đập nát xương sườn của hắn.
Dương Tiêu nhìn Đường Hạo lạnh lùng nói: “Có tin hay không nếu anh còn dám ra tay, tôi sẽ giết chết anh!”
Một cỗ khí thề lạnh lẽo khóa chặt người Đường Hạo, khiến hắn sợ hãi run rầy từ đầu ngón chân đến thiên linh cái.
Những lời đe dọa muốn lấy tính mạng Dương Tiêu vừa rồi chỉ là những lời cố làm ra vẻ mà thôi, còn lời Dương Tiêu nói muốn giết hắn thì phải nói rằng tên Dương Tiêu này quả thật có năng lực đó.
Trước đây hắn đã không ít lần ăn trái đắng trong tay Dương Tiêu, lần trước Dương Tiêu cũng dám lái xe đụng chiếc xe Ferrari của hắn, khiến cho Đường Hạo sợ hãi, hắn triệt để sợ hãi, hắn chính là e sợ một khi kích động Dương Tiêu, liền sẽ bị người này hạ thủ.
Sắc mặt Đường Dĩnh cực kỳ âm hiểm, cô chỉ về phía Dương Tiêu hét lên: “Jereh, nhanh, Jereh, mau giúp em hung hăng giáo huấn hắn!”
Cảm nhận được hàn ý không ngừng tỏa ra từ người Dương Tiêu, Jereh rụt cổ liên tục nói: “Đánh nhau chính là hành động của mãng phu; lịch thiệp, chúng ta phải lịch thiệp!”
Jereh vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy thân thủ của Dương Tiêu, vô cùng dũng mãnh, hơn nữa ra tay nhanh gọn, đây tuyệt đối không phải năng lực của người bình thường.
Hắn bình thường cũng luyện thể hình, mặc dù có tám khối cơ bắp, nhưng cơ bắp trước mặt người có thực lực căng bản không đáng nhắc đến!
Lại nói, hắn cũng chỉ là vui chơi qua đường với Đường Dĩnh mà thôi, nhưng ai lại ngờ rằng Đường Dĩnh này lại nghiêm túc như vậy.
Từ trong xương cốt của Đường Dĩnh vô cùng lẳng lơ, trên phương diện kia cũng rất hoang dã, dù sao cũng có thể thỏa mãn được khẩu vị của hắn.
Chơi bời chính là chơi bời, hồ nháo chính là hồ nháo, nhưng cũng không thể lấy cái mạng nhỏ này ra làm trò đùa được.
Jereh mới không ra mặt cho Đường Dĩnh, hắn cùng lắm chỉ cùng Dương Tiêu nói vài câu nặng lời mà thôi.
Dương Tiêu liếc mắt nhìn Jereh, sau đó châm chọc Đường Dĩnh: “Đây chính là người đàn ông có tiền đồ mà cô nói hay sao? Tôi xem thì cũng chỉ được như vậy mà thôi, cô cũng đã bị người khác đánh rồi, nhưng hắn ngược lại không dám đứng ra bảo vệ cô, tôi xem tình cảm của hai người cũng như một tờ giấy mỏng mà thôi, chỉ cần vừa đâm liền hỏng!”
“Thả rắm!” Đường Dĩnh giống như sư tử cái nổi giận hét lên: “Lịch thiệp, anh không nghe Jereh nói lịch thiệp hay Sao? Anh chính là đồ mãng phuI”
Dù sao Jereh không ra tay, thì Đường Dĩnh cũng sẽ không có ý trách cứ Jereh; trong mắt của cô ta, Jereh chính là một người đàn ông lịch thiệp vẹn toàn, còn Dương Tiêu chính là thứ đồ thô lỗ không đáng nhắc đến.
Đường Hạo hận đến mức ngứa răng, nhưng đáng tiếc hắn không phải là đối thủ của Dương Tiêu.
“Em gái, hiện tại nên làm sao đây?” Đường Hạo căm hận nói.
Đường Dĩnh tức giận đến mức toàn thân run rầy, cô thật sự không ngờ đến Dương Tiêu vậy mà lại ra tay đánh cô.
“Jereh, anh nói chúng ta phải làm như thê nào đây?”
Đường Dĩnh nhìn sang Jereh.
Jereh nhất định sẽ không cứng rắn chống chọi lại với Dương Tiêu, hắn liền thấp giọng nói: “Đợi lát nữa anh sẽ cho gọi vệ sĩ tư nhân của mình đến đây, nhất định sẽ đánh cho tên này răng rơi đầy đất!”
“Được, tất cả đều nghe anh Jereh!” Đường Dĩnh hận không thể ngay lập tức giết chết Dương Tiêu.
Còn Đường Hạo đồng dạng hận đến mức không thể trừ khử được Dương Tiêu, nhưng hai người bọn họ lại không phải là đối thủ của Dương Tiêu, chỉ có thể lựa chọn chờ đợi vệ sĩ của Jereh đến đây!”
Jereh xuất thân dù sao cũng từ gia tộc Chris đến từ nước Anh, vệ sĩ thân cận toàn bộ đều là cao thủ cấp cao, trong mắt hai anh em Đường Hạo cùng Đường Dĩnh, tùy tiện một người vệ sĩ của Jereh cũng có thể đánh Dương Tiêu nát tan.
Đường Dĩnh hung hãn hét lớn về phía Dương Tiêu nói: “Tên phế vật kia, anh đừng đắc ý vội, đợi lát nữa sẽ có người đến thu thập anh!”