Người phụ nữ đang chuẩn bị hầu hạ Đường Hạo nhìn thấy có rất nhiều người xông vào, cô ta hoảng sợ nói: “Các…
các người là ai?”
“Bang Răng Cá Mập giải quyết việc, cút!” Sắc mặt Lý Thần Chiến u ám kêu lên.
Khi nghe thấy ba chữ bang Cá Mập, người phụ nữ nhanh chóng bỏ trốn khỏi hiện trường.
Những người làm công việc như họ đặc biệt quan tâm đến vùng đất xám. Bang Cá Mập là thế lực của sát thần Lý Thần Chiến. Cô ta không dám nói những điều vô nghĩa, sợ nhóm người ở hiện trường tức giận.
Sắc mặt Dương Tiêu vô cùng ảm đạm, lần đầu tiên sau năm năm, Dương Tiêu tức giận nổi trận lôi đình đúng nghĩa.
Dương Tiêu tha thứ cho những việc đáng xấu hổ mà Đường Hạo đã làm trước đây, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được việc phá hỏng mối quan hệ giữa anh và Đường Mộc Tuyết.
Lý Thần Chiến thấp giọng nói: “Điện hạ, cần các anh em giết anh ta không?”
“Cái gì? Giết?” Đường Hạo sợ chết khiếp.
Anh ta loạng choạng lùi lại, đẩy vào góc tường, sợ bị Lý Thần Chiến dùng dao giết chết trong phòng bao.
Dương Tiêu chưa từng muốn chém chết Đường Hạo, nhưng nếu Đường Hạo chết, sẽ chỉ làm tăng thêm mâu thuẫn giữa anh và Đường Mộc Tuyết.
Nếu Đường Hạo xảy ra chuyện, mặc dù có thể trút giận nhưng cũng không thể giải quyết mồi hiểu lầm quan trọng.
Đường Hạo kinh hãi nhìn chằm chằm Dương Tiêu: “Dương Tiêu, mày muốn làm gì? Tao nói cho mày biết, nếu mày dám làm tổn thương tới một sợi tóc của tao, bà nội tuyệt đối sẽ không tha cho mày!”
“Đường Hạo, anh còn dám lấy bà nội ra áp chế tôi? Đúng, không sai, anh là cháu đích tôn của bà nội, vậy thì sao?
Bây giờ bà ta còn có thể cứu anh?” Nghe thấy Đường Hạo còn dám uy hiếp mình, ánh mắt Dương Tiếu tràn đầy ngọn lửa cuồng nộ.
Đường Hạo rụt cổ sợ hãi nói: “Mày… mày muốn làm gì?
Muốn tiền? Tao có thể đưa cho mày! Nếu muốn phụ nữ, hôm nay tao mời, mày có thể tùy tiện chọn địa điểm mình muốn!”
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Đường Hạo, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, ngay sau đó, Dương Tiêu hung hăng đạp vào bụng Đường Hạo.
Đường Hạo giống như con chim sợ hãi, cộng thêm có Lý Thần Chiến ngồi điều khiển, anh ta hoàn toàn không dám phản kháng.
Khi Dương Tiêu đá vào bụng anh ta, Đường Hạo hét lên một tiếng.
Nhìn thấy chai bia bên cạnh, Dương Tiêu tức giận cầm chai bia đập vào trán Đường Hạo.
Một tiêng bốp, chai bia vỡ tung toé trên trán Đường Hạo, Đường Hạo đau đớn ngắt xỉu tại chỗ.
Dương Tiêu nói với Lý Thần Chiến: “Tạt nước lạnh cho anh ta tỉnh lại!”
Xối một chậu nước lạnh lên người Đường Hạo, Đường Hạo giật mình tỉnh lại.
Lúc này Đường Hạo vô cùng hoảng sợ, đầu đau đón kinh khủng, có thể cảm giác được trán và da đầu đều vỡ nát.
“Dương… Dương Tiêu, mày… Đừng có quá đáng!”
Đường Hạo hoảng sợ.
Đường Hạo không ngờ Dương Tiêu lại nổi điên như vậy, làm anh ta kinh hãi.
Theo quan điểm của Đường Hạo, sở dĩ Dương Tiêu thay đổi nhiều như vậy là do Đường Mộc Tuyết hướng dẫn cho anh.