Cô ấy thích Dương Tiêu, nếu Dương Tiêu cũng thích cô ấy, cô ấy sẵn sàng làm ra những chuyện yêu thương xấu hổ, nếu là chuyện kia cũng không phải là không thẻ.
Đường Đường là một cô gái tương đối cởi mở, trước khi yêu Dương Tiêu cô ấy đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Nghĩ đến Dương Tiêu muốn động tay động chân với mình, Đường Đường cảm thấy rất hồi hận, biết thế vừa rồi cô ấy sẽ không trêu chọc Dương Tiêu.
Nếu thực sự vì yêu mà tán thưởng, bị người khác phát hiện, điều đó thực sự đáng xấu hỗ!
Dương Tiêu đã rất bói rối khi nghe thấy điều này.
Không nhịn được? Cho mình? Chuyện này là sao?
Anh gõ trán Đường Đường: “Đâu có sốt đâu! Nói nhảm cái gì vậy hả?”
“Hả? Nói nhảm? Anh rẻ, anh… anh không định làm vậy với em sao?” Đường Đường sững sờ khi thấy vẻ mặt tôn trọng của Dương Tiêu.
Không lẽ là do cô nghĩ nhiều?
Dương Tiêu không hiểu nhiều về phương diện này, nhưng anh cũng không phải kẻ ngu ngốc, vươn tay phải gõ lên đầu Đường Đường, kích động nói: “Đang suy nghĩ gì vậy?
Con thỏ cũng không ăn cỏ gần hang, em cho rằng anh rẻ của em không bằng cầm thú như vậy?”
Đường Đường hoàn hồn, còn muốn quanh co, tại sao Dương Tiêu lại đột nhiên xông vào?
Vừa rồi cô đang nghĩ cách dụ dỗ Dương Tiêu, nên quên khoá cửa phòng thử đồ, cho nên Dương Tiêu trực tiếp mở cửa.
“Vậy… anh vào đây làm gì? Chắc chắn anh không đơn thuần, muốn nhìn trộm thân thể ngọc bích hoàn mỹ của em!” Đường Đường rụt rè nói.
Nghe vậy, Dương Tiêu lại đập cho Đường Đường một cái, Đường Đường suýt nữa đã khóc.
Dương Tiêu không khách khí nói: “Phòng thử đồ này nhất định có mánh khoé!”“
“Không phải chứ? Có mánh khóe gì? Không lẽ em đã bị lộ?” Đường Đường nghe đến đây thì kinh hãi.
Trước đây trong kí túc xá nữ sinh, có một số người suy nghĩ bẩn thường theo dõi một số trang mạng nhỏ nơi người đẹp đăng bài, có chuyên mục dành riêng cho video quay trộm, video cô gái tắm, đi vệ sinh… còn có những video không đứng đắn như thay quần áo.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Đường tái nhợt một lúc, nêu đoạn video cô thay quần áo bị tung lên mạng, nhà bà nội biết thì thật sự rất xấu hồ.
Đường Đường kinh hãi nhìn Dương Tiêu nói: “Anh.. anh rễ, vậy… em phải làm sao?”
“Đừng sợ! Chỉ cần thu lại chứng cứ là được rồi!” Dương Tiêu an ủi Đường Đường.
Sau khi nói xong, Dương Tiêu liếc nhìn cách trang trí của phòng thử đồ, thấy phòng thử đồ tương đối rộng rãi, trong đó có một số hộp lớn.
Dương Tiêu híp mắt, ánh mắt khóa chặt trên một cái hộp, một cái hộp cấp cao.
Khi hộp được mở ra, thì nhìn thấy bên trong hộp có một cái camera thu nhỏ.
Nhìn camera thu nhỏ trong hộp, Đường Đường ngắn ra, nói: “Trời ạ! Thật sự có! Vậy vừa rồi em thật sự bị lộ?”
“Nhỏ tiếng chút!” Dương Tiêu thấp giọng nói.
Đường Đường biết chuyện này hẳn là do ông chủ mập mạp cài vào, mục đích là quay trộm phụ nữ thay quần áo.
Nếu để ông chủ mập mạp biết giờ kế hoạch hèn hạ của mình đã bị phát hiện ra, có thể ông chủ mập mờ sẽ nồi cơn thịnh nộ, đánh chết cả hai.