Long Ngũ nhìn Dương Tiêu, vẻ mặt dần dần trịnh trọng: “Nếu cậu thật sự có thể bỏ ra một tỷ tệ thành lập tập đoàn y dược, tôi đoán cậu đang định nhắm vào tập đoàn y dược Đường Nhân đúng không?”
Long Vũ không phải kẻ ngốc, Dương Tiêu dùng nhiều tiền như vậy xây dựng tập đoàn y dược, chắc chắn là có mục đích.
“Đúng vậy, tôi muốn Long Ngũ đại ca kinh doanh y dược tiếp tục trần áp địa vị của tập đoàn dược phẩm Đường Nhân ở thành phố Trung Nguyên, cuối cùng kéo tập đoàn y dược Đường Nhân xuống cho tôi!” Dương Tiêu nói thẳng.
Đường Vận không ngờ Dương Tiêu lại có thù hận mạnh mẽ với nhà họ Đường như vậy, cô ta biết Dương Tiêu đã sống năm năm như chó ở nhà họ Đường, chịu rất nhiều ấm ức, dù sao cô ta cũng là người nhà họ Đường, dòng máu đang chảy là của họ Đường.
Cảm nhận được sự thù địch mạnh mẽ từ Dương Tiêu, vẻ mặt của Đường Vận không còn bình tĩnh được nữa.
Long Ngũ nghe xong mới biết Dương Tiêu đang định tiêu tiền hủy hoại hết gia sản nhà họ Đường!
Đối với nhà họ Đường, Long Ngũ không có ấn tượng tốt.
Khi anh ta và Đường Vận ở bên nhau, bà nội Đường đã phản đối, khiển trách anh ta là đồ vô học, thậm chí Đường Hạo còn chế nhạo anh ta.
Dương Tiêu sống năm năm ở nhà họ Đường như thế nào, Long Ngũ biết rất rõ.
Dựa vào năng lực của Dương Tiêu, có thể hạ bệ tập đoàn y dược Đường Nhân, thay vì đẩy mọi người trong nhà họ Đường đến bước đường cùng, đây đã là lòng tốt lớn nhát đối với nhà họ Đường rồi.
Long Ngũ hít sâu một hơi nhìn Dương Tiêu: “Anh bạn, cậu nghiêm túc? Nếu nghiêm túc, anh em sẽ đi theo cậu!”
Long Ngũ đã trướng mắt người nhà họ nhà Đường từ lâu, mấy năm nay cuộc sống của Đường Vận rất vất vả, mọi người trong nhà họ Đường chẳng quan tâm, thật sự đáng ghét.
Loại gia đình lừa dôi nhau, không có tình người này lẽ ra không nên tồn tại từ lâu rồi.
“Long Ngũ đại ca, tôi không nói đùa với anh, tôi rất nghiêm túc bàn bạc với anh!” Dương Tiêu nghiêm túc nói.
Sự việc lần này khiến Dương Tiêu hoàn toàn tức giận, chắc chắn là bà nội Đường đứng sau chuyện này, tiếp tay cho Đường Hạo và Đường Dĩnh hãm hại anh và Đường Mộc Tuyết.
Hiện tại, Đường lão thái thái cùng hai anh em Đường gia, ba người bọn họ đã triệt để đụng chạm đến giới hạn của Dương Tiêu.
Trùng hợp Long Ngũ xuất viện, chỉ dựa vào sự quyết đoán của Long Ngũ, cộng thêm sự hỗ trợ của bản thân, muốn thành lập một tập đoàn y dược tuyệt đối không phải là vần đề gì quá khó khăn.
Đường lão thái gia đối với mình có ân, bản thân không được làm những chuyện lấy ân báo oán.
Hắn không thể động đến Đường lão thái thái, còn trước khi động đến Đường Hạo cùng Đường Dĩnh phải suy nghĩ trước mới được hành động.
So với việc phải nhẫn nhịn, không bằng chủ động phản kích.
Đường Gia hiện tại có thể kiêu ngạo như vậy cũng vì tập đoàn y dược, một khi tập đoàn phá sản, vậy thì đám người Đường Gia so với chó nhà có tang có gì khác biệt.
Việc Dương Tiêu muốn làm chính là kéo tập đoàn Y Dược Đường Gia xuống nước, khiến cho cả đám người Đường Gia đều phải sống trong cơn ác mộng.
Đường Vận cắn răng nói: “Chuyện..chuyện này không được tốt lắm?”
Dương Tiêu biết rằng Đường Vận có ý gì, cô ấy chính là Sợ bản hắn sẽ đuỏi cùng giết tận cả nhà Đường Gia.
“Chị Đường Vận, chị hiểu lầm rồi, em chỉ muốn khiến tập đoàn Y Dược Đường Nhân sụp đổ, khiến cho đám người bà nội phải bán công ty, sau đó em sẽ thu mua lại, cuối cùng đem tập đoàn Y Dược Đường Nhân giao lại cho Mộc Tuyết quản lý!”
“Còn đối với đám người Đường Gia, nếu như vâng lệnh Đường Mộc Tuyết, vậy thì có thể tiếp tục ở lại công ty, nêu như tiếp tục muốn làm kẻ ăn bám, vậy thì có thể nói tạm biệt rồi! Công ty không nuôi kẻ nhàn rỗi!” Dương Tiêu trực tiếp nói ra ý mình.