Sau khi nhận được đáp án khẳng định từ Dương Tiêu, trên khuôn mặt Châu Hi tràn ngập nét âm trầm, ông nhìn sang phía nữ nhân viên kia không chút lưu tình thuyết giáo: “Viên Hàm, cô đang làm cái gì vậy? Như thế nào lại đối xử với Dương tiên sinh như vậy, quả thật quá đáng, còn không nhanh chóng xin lỗi Dương tiên sinh, nếu như.
Dương tiên sinh hôm nay không tha thứ cho cô, thì cô cứ: chuẩn bị cuốn xéo khỏi đây!”
“Vâng, vâng, vâng!” nữ nhân viên Viên Hàm kia sợ đến mức suýt bật khóc.
Điều đáng nhắc đến chính là, Viên Hàm chính là một sinh viên tốt nghiệp từ một trường đại học hạng hai, sau khi tốt nghiệp được gia đình nhờ vào quan hệ mới có thể được sắp xếp làm việc tại chỉ nhánh ngân hàng này.
Cô chỉ là một cô gái mới bước ra đời, có thể làm việc ở ngân hàng này cũng xem như có chút mặt mũi, không những có lợi trong khoản tiền lương, phúc lợi, hơn nữa tìm bạn trai cũng dễ dàng hơn.
Viên Hàm làm việc tại ngân hàng, cô đã gặp qua rất nhiều kẻ có tiền, cũng đã nhìn thấy những kẻ nghèo nàn, cho nên làm việc trong một thời gian dài tại ngân hàng đã nuôi dưỡng nên tính cách cao ngạo, tự kiêu tự đại của Viên Hàm.
Điều khiến Viên Hàm không ngờ đến nhất chính là, cô vậy mà lại đắc tội với vị khách VIP chí tôn duy nhất ở ngân hàng của mình.
Giây phút này, trên khuôn mặt Viên Hàm tràn ngập sự hồi hận sâu sắc, hối hận đến bằm gan tím ruột.
Nếu như vì việc đắc tội với Dương Tiêu dẫn đến mắt công việc ở ngân hàng này, trong vô hình chính là mắt đi một chén cơm sắt, cô ta vẫn còn hi vọng dựa vào chén cơm này mà gả được cho một người có tiền.
Viên Hàm nhìn sang phía Dương Tiêu: “Xin…xin lỗi Dương tiên sinh, xin ngài tha thứ cho sự vô lễ của tôi, xin lỗi, thật sự xin lỗi, là tôi sai rồi!”
Đứng đối diện với Dương Tiêu, Viên Hàm triệt để buông bỏ xuống sự kiêu ngạo của mình, bởi vì cô rằng nếu như hôm nay cô không xin lỗi nhận sai, thì cái chén cơm này nhất định sẽ biến mát.
“Tôi không có vấn đề gì, nhưng nhất định phải khiến cho Long Ngũ đại ca cùng chị Đường Vận của tôi nguôi giận!”
Dương Tiêu trầm giọng nói.
Dương Tiêu cũng không phải là người ưa thích so đo tính toán với người khác, có điều bản thân anh hôm nay dẫn theo Long Ngũ cùng Đường Vận đến đây chuyển khoản, gây ra chuyện không vui như vậy, vừa rồi không những làm mắt mặt mũi của bản thân, còn khiến cho Long Ngũ cùng Đường Vận không còn chút mặt mũi nào, càng khiến cho bọn họ phải nhận lấy sự chê cười của bao nhiêu nhân viên đang công tác tại đây.
Những chuyện này, trong lòng Dương Tiêu không cách nào bỏ qua được.
Viên Hàm lập tức xoay người sang Long Ngũ cùng Đường Vận nói: “Xin lỗi, Long tiên sinh, xin lỗi Đường tiểu thư!”
“Hừ! Như thế nào không hống hách như vừa rồi nữa? Cô vừa rồi không phải rất khinh thường chúng tôi hay sao?”
Long Ngũ cười lạnh một tiếng.
Vừa rồi khi bọn họ nói chuyện đàng hoàng thì nhận phải khinh thường cùng châm chọc, đổi thành người khác cũng sẽ tức giận.
Cảm nhận được ngọn lửa giận của Long Ngũ, Viên Hàm sợ hãi đến suýt bật khóc: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi đã biết sai rồi, xin các người hãy cho tôi một cơ hội làm lại từ đầu!”
“Bỏ đi!’ Đường Vận kéo tay Long Ngũ, Long Ngũ lúc này mới không tính toán với Viên Hàm.
Nhìn thấy tình cảnh này, Châu Hï bày ra khuôn mặt nịnh hót nói: “Thật sự xin lỗi Dương tiên sinh, đã mang đến bật tiện cho ngài, tôi đại diện cho toàn bộ chỉ nhánh xin lỗi ngài!”
“Không cần đâu, nhanh chóng chuyển khoản, hiện tại đã làm lỡ quá nhiều thời gian ở đây rồi, đợi lát nữa tôi còn có chuyện phải xử lý!” Dương Tiêu nói.
Châu Hỉ cung kính nói: “Được, Dương tiên sinh, xin ngài cùng tôi đến phòng tiếp đón VỊP!”
Tất cả mọi người cùng Châu Hỉ đến phòng tiếp đón VIP, thủ tục rất nhanh được hoàn tắt.