Dương Tiêu vẫn từ chối, nhưng Vạn Tứ Hải đã hạ quyết tâm, Dương Tiêu dở khóc dở cười đành miễn cưỡng nhận.
Trở lại phòng đế vương trong Tử Hiên Các, đơn giản gọi mấy món. Trước khi rời đi, Vạn Tứ Hải cầm một phần quà lớn đưa cho Dương Tiêu: “Ân nhân, đây là hai cây nhân sâm rừng trăm năm tuổi, sau khi nấu thành canh cho người bệnh uống sẽ bổ, mong ân nhân nhận cho!”
“Cảm ơn!” Lần này Dương Tiêu không từ chối.
Nhân sâm rừng trăm năm hiếm thấy, cây nào cũng là báu vật quý hiếm, có tác dụng chữa bệnh ngoài sức tưởng tượng.
Bà Triệu bệnh nặng, Dương Tiêu không thể không cho gì, hai cây sâm rừng trăm tuổi này vừa hay phù hợp.
Sau khi rời khỏi Tử Hiên Các, Vạn Thiền nhát quyết muốn đưa Dương Tiêu đi, Dương Tiêu có thể nhận ra Vạn Thiên muốn bù đắp lỗi lầm của mình, anh chỉ có thể đồng ý.
Đưa Dương Tiêu đến bệnh viện nhân dân số một của huyện Thiên Sơn, gương mặt của Vạn Thiến đỏ bừng, ngượng ngùng nhìn Dương Tiêu: “Ân nhân, thực xin lỗi, hôm nay tôi quá thô lỗ!”
“Không sao, cô về đi, tôi cũng không muốn quá phách lồi!”
Dương Tiêu cười nhẹ nói.
Nếu không để Vạn Thiền rời đi, có lẽ Vạn Thiến sẽ thực sự trở thành tài xế của mình hai ngày này.
Vạn Thiền biết thân phận của Dương Tiêu, cô ta chỉ có thể bắt đắc dĩ nói: “Vậy thì… ân nhân, tôi về trước, có chuyện gì thì liên hệ với tôi!”
“Đi đi!” Dương Tiêu xuống xe mang theo hộp quà.
Chiếc Porsche 918 trị giá một nghìn năm trăm vạn xuất hiện tại Bệnh viện Nhân dân số một của huyện Thiên Sơn, ngay lập tức đã gây xôn xao dư luận.
“Ôi đệch! Porsche 918? Chiếc này ít nhất cũng hơn một nghìn vạn nhỉ? Thần thánh ở phương nào đến bệnh viện nhân dân số một vậy?”
“Người anh em, từ vùng khác đến phải không? Đây là xe chuyên dụng của Vạn Thiến, con gái của người giàu nhất huyện Thiên Sơn!”
“Cái gì? Cô Thiền đến bệnh viện? Không phải chứ?”
Những người nhìn thấy chiếc Porsche 918 đã bắt đầu bàn tán về nó, dù sao thì tên tuổi của Vạn Thiến đã rất nổi tiếng ở huyện Thiên Sơn.
Trước tiên Dương Tiêu đi mua cháo dinh dưỡng ở gần đó, sau đó quay trở lại phòng chăm sóc đặc biệt, nhóm người nhà họ Triệu nhìn Triệu Văn Triết với ánh mắt vô cùng nóng bỏng.
“Văn Triết thực sự có triển vọng, cùng cô Thiến có quan hệ tốt như vậy!”
“Đúng vậy! Có lẽ cô Thiến đã thích Văn Triết, sau này chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió!”
Triệu Văn Triết đắc ý nói: “Đó là đương nhiên! Cô Thiền có chút ngại ngùng, nếu không thì vừa nãy tôi đã mang cô Thiến qua cho mọi người xem!”
Vừa rồi Vạn Thiến chở Dương Tiêu đến cửa bệnh viện, nhưng lại khiến cho nhóm người nhà họ Triệu bị sóc.
Người đầu tiên mà ai nghĩ đến cũng là Triệu Văn Triết, dù sao thì Triệu Văn Triết quen biết Vạn Tứ Hải người giàu nhất huyện Thiên Sơn. Hơn nữa riệu Văn Triết cũng được Vạn Tứ Hải đánh giá cao, kiểu thiên kim cành vàng lá ngọc như Vạn Thiến sẽ không tự dưng đến bệnh viện.
Chắc chắn là vì một lý do nào đó hay là vì một người.
Vì vậy, nhóm người nhà họ Triệu đã đoán có lẽ Vạn Thiến đến tìm Triệu Văn Triết, người có triển vọng nhất trong nhà họ Triệu bọn họ.
Được mọi người thổi phòng, Triệu Văn Triết không biết xấu hỗ thừa nhận rằng Vạn Thiền đến tìm anh ta.
Theo cái nhìn của Triệu Văn Triết, Vạn Tứ Hải ra mặt chuyển bà Triệu đến phòng chăm sóc đặc biệt, chắc chắn là nhìn trúng anh ta.
Vì vậy, việc Vạn Thiến xuất hiện ở cổng bệnh viện càng khẳng định suy đoán này.