Bây giờ thì tốt rồi, Đường Long không được nâng đỡ, mình cũng phải cút, thật đen đủi.
Dương Tiêu nhẹ nhàng nói: “Nhóc con, làm việc chăm chỉ, sau này có chuyện gì thì trực tiếp tìm Lý Minh Hiên!”
“Vâng vâng!” Đường Đường vội vàng gật đầu.
Giải quyết Đường Long xong, Dương Tiêu đi theo Lý Minh Hiên đến phòng làm việc.
Nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Tiêu, đôi mắt đẹp của Đường Đường lóe lên gợn sóng.
Anh rẻ, anh tốt với em như vậy, nếu một ngày em không thể sống thiếu anh thì sao?
Anh ta đã không vừa mắt nhà họ Đường từ lâu rồi, Dương Tiêu ở nhà họ Đường năm năm đã phải chịu năm năm tủi nhục, khi biết chuyện Lý Minh Hiên cảm thấy xót xa.
Người nhà họ Đường này khinh người quá đáng, nếu không phải Dương Tiêu chậm chạp chưa ra lệnh, Lý Minh Hiên đã chuẩn bị tắn công nhà họ Đường từ lâu rồi.
“Điện hạ yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực giúp điện hạ dọn sạch nhà họ Đường!” Lý Minh Hiên nghiêm nghị nói.
Dương Tiêu gật đầu đứng dậy rời đi, vừa xuống lầu thì nhận được một cuộc gọi lạ.
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói lo lắng của Đường Vận truyền đến: “Dương Tiêu, cậu ở đâu? Long Ngũ bị thương nặng phải nhập viện!”
“Cái gì? Long Ngũ bị thương?” Nghe thây giọng điệu lo lắng của Đường Vận, sắc mặt Dương Tiêu đột nhiên thay đổi.
Giờ phút này, trong lòng Dương Tiêu có dự cảm không thể giải thích được, anh đã chuyển ba tỷ tệ cho Long Ngũ thành lập tập đoàn mới thanh lý nhà họ Đường.
Ai có thể ngờ rằng Long Ngũ lại nhập viện vào lúc nguy cấp này, chẳng lẽ nhà họ Đường biết tin đã ra tay với Long Ngữ? Không lẽ nhà họ Đường chuẩn bị bóp chết kế hoạch thanh lý còn trong trứng nước của mình?
Trong giọng nói của Đường Vận có tiếng khóc nức nở: “Đúng vậy, bây giờ chúng tôi đang ở bệnh viện Nhân dân số bai”
“Chị Đường Vận, chị đừng lo lắng, tôi tới ngay!” Dương Tiêu lập tức bình tĩnh lại.
Sau khi cúp máy, Dương Tiêu không chẩn chừ lái xe đi về phía bệnh viện Nhân dân số ba.
Đến bệnh viện, Dương Tiêu nhanh chóng đi tới trước cửa phòng cấp cứu: “Chị Đường Vận.”
“Dương Tiêu, cuối cùng cậu cũng tới!” Nhìn thấy Dương Tiêu, Đường Vận như đã tóm được cọng rơm cứu mạng.
Dương Tiêu vội vàng hỏi: “Chị Đường Vận, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Long Ngũ là người bạn duy nhất của anh ở thành phố Trung Nguyên, trải qua trận chiến ở phố cũ, anh và Long Ngũ không kém gì anh em vào sinh ra tử.