Hổ Tế

Chương 814: Chương 814




“Mẹ kiêp! Bà điên dám lừa tôi, đánh, đánh mạnh cho tôi!” Người thanh niên tức giận hét lên.

“Đừng… đừng!” Triệu Cầm vội vàng hét lên.

Đáng tiếc đám người này không quan tâm đến sống chết của Triệu Cầm, tay chân của bọn chúng như hạt mưa rơi xuống một cách điên cuồng.

Không lâu sau, Triệu Cầm nằm liệt trên mặt đất như chó chết.

Sau khi dạy dỗ Triệu Cầm xong, thanh niên nhìn chằm chằm Triệu Cầm với ánh mắt chán ghét: “Phil” Nam thanh niên nhổ nước bọt vào Triệu Cầm bức xúc nói: “Không có tiền mà dám giả làm vợ giàu có. Tao thấy là bà không muốn sống nữa, đợi con gái của bà không trả được tiền, con mẹ nó tôi lấy dao đâm chết bà!” Nghe vậy, Triệu Cầm sợ hãi toàn thân run lên.

Giờ phút này, ruột gan của Triệu Cầm đều hối hận, nếu cho bà ta một cơ hội, có đánh chết bà ta cũng sẽ không bài bạc nữa.

Cờ bạc hại người, Triệu Cầm thật sự rất hối hận, nghĩ đến nếu Đường Mộc Tuyết không có tiền chuộc mình thì sẽ bị nhóm xã hội hỗn loạn này đâm chết, trong lòng Triệu Cầm tràn ngập tuyệt vọng.

“Đối phương ở đâu?” Dương Tiêu nhanh chóng lái xe tới tập đoàn Y dược Đường Nhân.

Đường Mộc Tuyết nhanh chóng bước. lên ghế lái phụ: “Ở ngoại ô phía tây!” “Thắt dây an toàn!” Dương Tiêu đạp ga, lập tức đi về hướng ngoại ô phía tây.

Địa điểm này có tên là Đại Phú Hào, là một trong những địa điểm vui chơi giải trí tốt nhất ở thành phố Trung Nguyên, nhiều người giàu thích đến đây chơi hai ván nếu không có việc gì làm.

Chưa đầy hai mươi phút Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết đã đến nơi.

“Các người là ai?” Có người chặn ở cửa.

Suy cho cùng, việc làm ăn của bọn họ không thể gặp người, mỗi người nhà giàu đến đây chơi đều được tra hỏi.

Dương Tiêu lạnh giọng nói: “Chuộc người!” “Đi theo tôi!” Biết được Dương Tiêu đến chuộc người, người mặc đồ đen lập tức đưa Dương Tiêu đến căn phòng bí mật nơi giam giữ Triệu Cầm.

Nhìn thấy Đường Mộc Tuyết đi tới, Triệu Cầm vô cùng chật vật như nắm được ngọn cỏ cứu mạng, vội vàng nói: “Mộc… Mộc Tuyết, mau, mau cứu mẹ, mẹ sắp bị bọn họ đánh chết!” “Mẹ, con đã nói với mẹ đừng đánh bạc nữa, mẹ lại không nghe, bây giờ thì hay rồi chứ?” Nhìn thấy trên người Triệu Cầm đây vết bằm tím Đường Mộc Tuyết đau xót nói.

Nhìn chằm chằm Triệu Cầm bị đánh nằm liệt trên mặt đắt, mặt mũi sưng tím, Dương Tiêu cũng không hề thương hại.

Kiểu phụ nữ như Triệu Cầm nhất định phải được dạy dỗ nghiêm khắc, anh và Đường Mộc Tuyết là hậu bối, cho dù nói gì thì Triệu Cầm cũng sẽ không coi trọng.

Dương Tiêu có dự cảm nhát định Triệu Cầm sẽ gặp rắc rồi lớn, không ngờ chuyện này lại xảy ra sớm như vậy.

Dương Tiêu thật sự không hề thông cảm cho Triệu Cầm.

Phải biết rằng, may mà anh có đủ sức chuộc Triệu Cầm ra ngoài, nếu không có tiền, e rằng bọn họ sẽ cửa tan nhà nát.

Suy cho cùng, nếu đã dám cờ bạc, chuyện cửa tan nhà nát này chẳng có gì là lạ, cũng là chuyện thường tình.

“Anh Cường, người tới rồi!” Với sự xuất hiện của Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết, người đàn ông trung niên mặc vest lập tức nhận được tin tức.

Người đàn ông mặc vest trung niên phát tay hô to: “Tốt lắm, mang theo các anh em giỏi đi theo tôi đòi tiền!” “Vâng!” Một nhóm đàn em đồng thanh đáp lại.

Cộp cộp cộp! Ngay sau đó, một nhóm người mặc đồ đen cầm dao xông vào căn phòng bí mật bao vây Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.

Như thẻ, chỉ cần hôm nay Dương Tiêu không trả ba triệu tệ tiền chuộc, thì cả ba người Dương Tiêu sẽ bị xẻ thịt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.