Hổ Tế

Chương 907: Chương 907




Anh ta nghĩ vỡ đầu cũng không thể hình dung được chuyện gì đang xảy ra, làm sao một lời giới thiệu sản phẩm hay lại có thể trở thành máy hình ảnh khiếm nhã của nhóm khách hàng này?

Sắc mặt bà cụ Đường run lên, bà ta biết nếu không ra tay ngăn cản, thì e rằng Đường Hạo sẽ bị nhóm người này đánh chết.

Dù sao Đường Hạo cũng là cháu của bà ta, bà cụ Đường không kịp nghĩ nhiều, lập tức gượng cười bước đến trước mặt Đường Hạo: “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm. Các vị hãy bình tĩnh, hãy bình tĩnh đi. Tôi sẽ lập tức điều tra ngay, nhất định sẽ cho các vị một lời giải thích.”

“Giải thích? Chuyện đã như thế này, bà lấy cái gì giải thích? Bà già hôi thối, chắc chắn là các người cấu kết làm nhục chúng tôi, đánh, đánh chết bọn rác rưởi này!” Một người đàn ông bị vợ đánh lập tức xông lên hét to.

Bà cụ Đường nhận thấy sự việc ngày càng nghiêm trọng, bà ta lại nói: “Hiểu lầm, đây thật sự là hiểu lầm!”

“Hiểu làm? Hiểu làm ông nội bài”

Người đàn ông tức giận như phát điên, ông ta vung tay tát rất mạnh vào gương mặt già nua của bà cụ Đường.

Chát!!!

Trong tích tắc, một cái tát cực kỳ thô bạo rơi xuống mặt của bà cụ Đường.

Bà cụ Đường tuổi cao sức yếu, dù thường xuyên chú ý giữ gìn sức khỏe nhưng dù có trở lại thời kỳ đỉnh cao cũng không thể chịu được cái tát của người đàn ông trung niên.

Chịu đựng một cái tát, đầu óc bà cụ Đường ong ong, hai mắt nỗ đom đóm, bà ta loạng choạng ngã xuống đắt.

Thấy bà cụ Đường ngã xuống đất, người đàn ông trung niên tức giận nói: “Bà già còn muốn giả chết hả? Đám chó rác rưởi chúng mày, muốn hại chúng tôi, được, xem hôm nay ai sẽ chết trước!”

Nhóm đối tác có mặt tại hiện trường đều vô cùng tức giận, họ biết rằng một khi sự việc lan rộng, không chỉ khiến họ mắt mặt mà sân sau của nhà bọn họ sẽ xảy ra hỏa hoạn.

“Bà nội!” Đường Hạo kêu lên khi nhìn bà cụ Đường ngã xuống đắt.

Vương tổng bụng phệ hét lên: “Mọi người, lên, giết đám khốn khiếp nhà họ Đường này!”

Cảm nhận được lửa giận đang hoành hành trên người bọn họ, Đường Hạo không quan tâm đến sống chết của bà cụ Đường vội chạy trồn ra ngoài phòng họp.

Đáng tiếc, hiện trường có nhiều người như vậy, Đường Hạo không thể chạy thoát!

“Các ông chủ, mọi chuyện thực sự không phải như những gì các ông nhìn thấy. Bản ppt tôi làm đều là giới thiệu sản phẩm!” Đường Hạo hoảng sợ nói.

“Đánh, đánh chết Đường Hạo!” Một đám người xắn tay áo, hung hăng đánh Đường Hạo.

Ở vị trí cao, nhiều người đoán rằng Đường Hạo đã bị hãm hại.

Nhưng hiện tại bọn họ cũng không tìm được người đứng sau hậu trường, vốn chuyện này là do Đường Hạo gây ra, trong cơn tức giận bọn họ đều trút giận lên Đường Hạo.

“Không! Đừng! Đừng!” Nhìn thấy tay chân của bọn họ nhao nhao tới Đường Hạo ôm đầu ngồi xổm trên mặt đắt.

Bốp bóp bốp bóp bốp!

Trong phút chốc, một đám người nhào lên người Đường Hạo đánh tới tấp, toàn bộ phòng họp tràn ngập tiếng gào thét thảm thiết của Đường Hạo.

Đường Dĩnh sợ hãi, cô ta đứng dậy muốn nhanh chóng rời đi.

Không ngờ có một người để ý thấy Đường Dĩnh muốn chạy đã trực tiếp túm tóc Đường Dĩnh, Đường Dĩnh ăn đau không thể thoát ra được.

Cô ta quay đầu nhìn người đàn ông trung niên với vẻ mặt thất thần, sợ hãi nói: “Đại… đại ca, chuyện này không liên quan đến tôi! Thả tôi đi đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.