“Xin chào, tôi tới tìm Tô Thiên Lung, tôi là bạn của cô ấy!”
Dương Tiêu nói thẳng.
Năm năm trước anh xuất ngũ Tô Thiên Lung mới mười ba tuổi, Dương Tiêu không có thông tin liên lạc cụ thể của Tô Thiên Lung.
Nghe tháy vậy, nhân viên an ninh dẫn đầu chế nhạo.
Ngay sau đó, anh ta cầm dùi cui điện tới chỗ Dương Tiêu, khinh khỉnh nói: “Bạn của cô Thiên Lung? Thôi đi mát Nhóc à, mỗi ngày có ít nhất mấy trăm người tự xưng là bạn của cô Thiên Lung, nhân lúc tôi còn chưa nỗi giận thì nhanh chóng rời khỏi đây ngay, nếu không tôi sẽ khiến nửa đời sau của cậu không thẻ tự lo được.”
Bị nhân viên an ninh dẫn đầu khinh thường Dương Tiêu cũng không tức giận.
Dù gì thì bây giờ Tô Thiên Lung cũng là thiên hậu châu Á trẻ tuổi, fan hâm mộ tràn lan khắp cả nước, rất nhiều fan hâm mộ cuồng cũng đang vắt óc muốn gặp Tô Thiên Lung.
Dương Tiêu tiếp tục: “Tôi không nói dối, anh có thể liên hệ với Thiên Lung, nói bạn cũ xuất ngũ ở Đề Đô đến thăm, cô ấy sẽ biết là ai.”
Dương Tiêu không muốn nói quá trực tiếp, hiện trường có rất nhiều người ánh mắt hỗn loạn, néu quá trực tiếp, chỉ cần người có ý đồ xấu nghe được thì sẽ càng phiền phức hơn.
“Nhóc, lỗ tai của cậu nhét đầy lông lừa hả? Không hiểu ý tôi sao? Mau cút đi, cái loại người cố tỏ ra huyền bí như cậu tôi gặp nhiều rồi, nếu còn không cút thì tôi sẽ để anh em của mình đánh cậu răng rụng đầy đất.” Nhân viên an ninh dẫn đầu tức giận mắng.
Nhìn thấy đối phương hoàn toàn không có thái độ thân thiện, Dương Tiêu cau mày nói: “Tôi nhắc lại, tôi không nói dôi!”
“Cậu cút hay không?” Nhân viên an ninh dẫn đầu trực tiếp ấn nút dùi cui điện, dùi cui điện truyền đến một luồng điện chói tai.
Đây không phải là dòng điện bình thường, nếu chạm vào người bình thường, có lẽ sẽ bị choáng ngay tại chỗ.
Đối mặt với nhân viên an ninh ngang ngược vô lý, Dương Tiêu nhận ra răng mình đang đàn gảy tai trâu, đôi phương cũng không coi trọng anh.
Nhìn thấy Dương Tiêu không rời đi, ít nhất hàng nghìn người có mặt tại hiện trường khóa chặt mắt vào Dương Tiêu cười nhạo.
“Anh trai à, được rồi đấy, chúng tôi có thể hiểu tâm trạng CỔ bỏ ch Ai: chế Son g À E muôn gặp nữ thân Thiên Lung của anh, vừa nãy tôi đã dùng cách này, không hề có tác dụng gì cả!”
“Đúng vậy! Đừng tự tìm mắt mặt nữa, chọc tức những người này họ sẽ đánh thật đáy.”
“Chúng ta vẫn nên đợi bên ngoài đi. Đợi lát nữa nữ thần Thiên Lung sẽ ra khỏi khách sạn. Nếu may mắn thì vẫn có thể xin một bức ảnh có chữ ký.”
Dương Tiêu lại nhìn về phía nhân viên an ninh, nghiêm nghị nói: “Không thể châm chước được một chút sao? Tôi có chuyện quan trọng muốn bàn với Tô Thiên Lung!”
“Chuyện quan trọng gì?” Nhìn thấy Dương Tiêu kiên trì như vậy, nhân viên an ninh dẫn đầu không khỏi thắc mắc, chẳng lẽ thằng nhóc này thật sự quen biết Tô Thiên Lung thiên hậu châu Á trẻ tuổi?
Như đã biết, người bình thường bị bọn họ doạ sẽ sợ hãi rời đi.
Dương Tiêu đành phải nói: “Tôi tìm Tô Thiên Lung bàn chuyện đại ngôn.”
“Đại ngôn? Đại ngôn sản phẩm?” Nhân viên an ninh đứng đầu giật mình, giây tiếp theo anh ta cười lớn: “Nhóc à, cậu bị điên hả? Cậu không biết cô Thiên Lung không bao giờ chấp nhận bát kỳ đại ngôn sản phẩm nào sao? Tôi thấy là cậu đến đây gây chuyện, mau cút đi!”
Nhóm fan hâm mộ Tô Thiên Lung đứng xung quanh cũng đều bật cười, họ nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn một trò đùa.
“Anh trai à, anh uống nhiều quá à? Nữ thần không bao giờ chấp nhận đại ngôn sản phẩm, đây là chuyện cả nước đều biết.”