Hộ Thê Ký

Chương 6: Chương 6: Vì bảo bối, xả thân!




Miệng nói sau, thế nhưng chính Khôn Thần lại là người tiến công trước.

“Ly Thủy Kiếm” chặn một kiếm của đối phương đâm xuống, “Ly Hỏa Kiếm” còn lại bên tay trái Khôn Thần nhoáng lên, khí thế mãnh liệt, từ dưới chém lên bụng Triệu Phi Hùng. Phi Hùng bị đối phương phản khách vi chủ, cắn răng, rút kiếm hướng xuống dưới đúng lúc ngăn đoản kiếm.

Nhưng cái mà Khôn Thần dùng lại là song kiếm. Chỉ thấy “Ly Thủy Kiếm” phía trên lại tiếp tục biến chiêu đâm về phía mặt. Triệu Phi Hùng nghiêng người chuyển bước, sử Võ Đang Kiếm pháp quán lực tài đánh tan một đâm này, thế nhưng cũng bị một kiếm sượt vai, máu phun có vòi.

Võ Đang Thiếu Kiếm Triệu Phi Hùng tấn công bất ngờ đã không chiếm được tiên cơ, lại còn thụ thương thì tức giận gầm lên một tiếng, không chút do dự sử xuất “Võ Đang Hành Kiếm”, chân bước một bước vừa lớn vừa nhanh theo hình thái cực, lượn qua bên phải Khôn Thần, ba kiếm liên tiếp hướng ngực, bụng, tim y đâm tới, tất cả đều là Võ Đang tối cường tuyệt kỹ!

Thế nhưng Khôn Thần tựa hồ đã sớm dự tính được chiêu này, song kiếm trong tay công thủ nhịp nhàng hóa giải dễ dàng. Hai bên giao thủ chừng hai mươi mấy chiêu, Triệu Phi Hùng hoàn toàn lâm vào thế bị động phòng ngự, vô pháp phản kích.

Triệu Phi Hùng thân là đại đệ tử, chưởng môn nhân Võ Đang kế nhiệm, Thái Cực Kiếm Pháp tất nhiên đã luyện đến mức tinh thuần, thế nhưng gặp phải song kiếm của Khôn Thần giống như con rắn không ngừng xoay vòng né tránh, như là đụng khắc tinh vậy. Trong năm chục chiêu này, hắn đã không ít lần nỗ lực giành lấy cơ hội phản kích, nhưng không những chẳng thành công, mà Khôn Thần còn tuyệt không cho y lấy hơi, tả hữu song kiếm thay nhau truy kích. Hai người di động trong phạm vi rất hẹp, song chỉ chốc lát đã giao kích bốn năm mươi kiếm.

Quả không hổ danh “Song Thần Kiếm”!

Triệu Phi Hùng mặt đổ đầy mồ hôi, trong lòng trống ngực đập bình bình. Chỉ một vị Đại Đương Gia thôi mà đã khiến hắn chật vật thế này, vậy thì thực lực của những Phó Tông chủ, rồi Tông Chủ Mật Tông còn mạnh mẽ đến bậc nào?

Chẳng lẽ, chúng thật sự là “Vô địch”?

Bị trúng thêm một kiếm vào vai phải, Triệu Phi Hùng gầm một tiếng kinh thiên, đột nhiên tiến nhanh lên một phát, rút ngắn cự ly với Khôn Thần, đồng thời biến chiêu, toàn lực dùng trường kiếm đâm vào bụng đối phương. Kiếm khi uy mãnh phi thường, có tiếng nổ to như không khí bị xé rách, mơ hồ còn thấy tàn ảnh Thái Cực!

Chỉ thấy Khôn Thần sử Ly Thủy Kiếm kề sát người, cũng tương đối khó khăn mới ngăn được sát chiêu này, song y không dừng lại ở đó, tay trái xuất kiếm phản kích, đâm “Ly Hỏa Kiếm” thẳng tới họng đối phương! Triệu Phi Hùng sợ đến tái mặt, vội vã xoay kiếm phòng thủ.

“Ly Hỏa Kiếm” và trường kiếm của Triệu Phi Hùng tức thì giao kích cùng một chỗ!

Chỉ thấy vèo một tiếng, sau đó là “Phập”, Triệu Phi Hùng ôm cổ tay phải, trường kiếm trong tay đã bị chấn bay!

Mặc dù đã giành chiến thắng tuyệt đối, thế nhưng “Song Thần Kiếm” Khôn Thần nét mặt vẫn vô cùng khẩn trương. Bởi vì cảm giác áp bách dày vò y kia..lại chỉ có tăng không giảm!

Điều này chỉ có thể giải thích rằng..nguy hiểm tới giờ vẫn chưa hết, thậm chí là còn chưa bắt đầu!

Như kiểm chứng cho nỗi lo sợ không tên kia, một bóng đen bỗng dưng xuất hiện, từ bên ngoài cửa sổ dùng tốc độ kinh người lao thẳng vào, tiến thẳng đến Khôn Thần!

Sắc mặt ngưng trọng, Khôn Thần bỗng nhiên thu kiếm phòng thủ, ngửa đầu nhìn kỹ động tác của bóng đen trên không trung, sau đó lùi một bước dài!

Thế nhưng bóng đen đó lại không nhằm đến y, mà chỉ như cơn gió lướt vụt qua, tựa như không thèm để ý!

Đối với võ giả, đó chính là sự xúc phạm lớn nhất. Khôn Thần bị đối phương khinh thường như vậy, tức giận huy động song kiếm giao nhau, sau đó, một đôi kiếm khí thế hung mãnh kỳ dị từ trên cao đâm xuống!

—— chính là tối cường kiếm kỹ của “Song Thần Kiếm” Khôn Thần - “ Hủy Thiên kiếm”

Mới chiêu đầu tiên, đã xuất ra tuyệt học đắc ý nhất của bản thân! Điều này chứng tỏ Khôn Thần đối với bóng đen kia e sợ nhường nào.

“KENG”

Tất cả diễn ra chỉ trong một khoảnh khắc.

Kết cục, bóng đen kia đã biến thẳng vào phòng trong biệt tăm vô tích. Mà Song Thần Kiếm Khôn Thần thì..Ly Hỏa Kiếm đã văng đi đâu không rõ, còn “Ly Thủy Kiếm” thì hiện tại…lại đang cắm ngập vào ngực phải hắn ba xích!

Khôn Thần sắc mặt ngưng trọng, hít một hơi dài, tay giơ lên đỡ ngực, máu tuôn từ đó lênh láng không dứt! Sau đó, y không dám chần chờ mà dậm chân lao mạnh về phía cửa!

Triệu Phi Hùng đờ đẫn, chính y cũng chẳng hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Thế nhưng Khôn Thần định làm gì bây giờ thì y hiểu rất rõ!

Triệu Phi Hùng nhặt trường kiếm rơi dưới đất, một bước dậm chân lao tới truy kích! Hai bóng người một đen một trắng, một trước một sau lao thẳng ra ngoài hiên.

“ Thắng rồi, “Võ Đang Thiếu Kiếm” thắng rồi”

“Mau truy kích!”

“Võ Đang vô địch! Võ Đang vô địch”

Bên ngoài tức thì có tiếng la hét rầm trời, sau đó tiếng binh khí va chạm giảm hẳn.

Lại nói đến Chiến Vân, cũng chính là bóng đen vừa tiến vào lầu hai ban nãy. Hắn vốn là một trong những người tham gia chiến dịch tiễu trừ Mật Tông đêm nay, song trong đầu thì chỉ có mỗi bóng hình Chiêu Yến. Sau khi tìm một vòng hết tầng một không thấy, hắn liền lao lên tầng hai. Giữa đường có bị một tên mặc áo bào đen làm phiền mất mấy giây, song thật không đáng nhắc tới.

Dám cản đường ta tới chỗ “bảo bối”, đúng là chán sống mà.

Chiến Vân lùng sục khắp tầng hai vẫn không thấy, liền đi lên gác. Cuối cùng trời cũng không phụ lòng người!

“Bảo bối, ta đến cứu nàng đây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.