CHƯƠNG 3.
Tiểu Hoa hưng phấn đến toàn thân phát run, vì đảm bảo Học sinh chuyển trường sẽ không chết ở trên đường hoặc xảy ra cái gì ngoài ý muốn, hắn đưa y về nhà. Đi trên con đường ngập nắng, hắn cảm thấy tốt đẹp vô hạn chưa từng có, nghĩ đến Học sinh chuyển trường, lòng lại tràn đần, ca lên bài ca không rõ.
Hắn Tiểu Hoa rút cục xoay người!
Thế là hắn cùng Học sinh chuyển trường luôn duy trì quan hệ thân thể, cứ đến lúc Học sinh chuyển trường không tình nguyện mà phối hợp với hắn, hoặc là lộ ra ánh mắt hận ý, lòng Tiểu Hoa liền nở hoa.
Trên thế giới này, tựa như chỉ có người này mới có thể làm cho hắn có cảm giác như vậy.
Ở trên người Học sinh chuyển trường kéo ra rút vào, lần này không cẩn thận lại chảy máu, Tiểu Hoa nhìn dịch thể màu đỏ kia, thật giống như bắt đầu có cảm giác thương tiếc, có điều khi Học sinh chuyển trường dùng ánh mắt trừng hắn, hắn liền cái gì cũng đã quên.
Từ trường kịch tốt nghiệp, Tiểu Hoa tìm được công việc ở nhà hát, thỉnh thoảng làm người mẫu, cuộc sống coi như hạnh phúc.
Mà quan hệ của hắn cùng Học sinh chuyển trường cũng chưa từng đứt đoạn, mãi đến khi Học sinh chuyển trường trở thành Ảnh đế ở giải kim mã, hắn vẫn ở trên người Học sinh chuyển trường cảm thụ ánh mắt bị giận trừng, mặc dù hắn thỉnh thoảng cảm thấy ánh mắt kia khiến hắn có chút thương tâm, nhưng lại biến thành tình tự nắm trong tay, không có cách nào thoát thân. Tiểu Hoa nghĩ, chính mình thật là đứa biến thái, không thuốc chữa, vừa não tàn vừa biến thái.
Bởi vì Tiểu Hoa thực quá ngốc cho nên hắn không có phát hiện, năm ấy Học sinh chuyển trường từ đầu đến cuối, trừ mắt mang theo hận ý thì khóe miệng đều mang theo nét cười nhàn nhạt, nụ cười được như ý.
Thật lâu thật lâu sau này, cho đến khi Tiểu Hoa phát hiện chân tướng, thân thể của hắn cũng đã không thể ly khai y.
Có lẽ ngay cả lòng cũng vậy.
./.
Thế đấy, muốn làm biến thái thì cần phải đẹp giai trước đã :v