Thủy Liên Y xin Hương di nghỉ một ngày, mang theo Tiểu Kinh ra cửa chuẩn bị đi dạo hội chùa!
Mặc thành - đô thành Sở Mặc quốc này dân số đông đảo, vô cùng phồn hoa. Là kinh mạch tài chính đối ngoại của cả quốc gia, đầu mối giao thông then chốt trong tin tức và đối ngoại, là trung tâm kinh tế quan trọng với quốc gia nằm ở phía nam biển và tương tự với cảng khẩu thành thị ở hiện đại.
Thủy Liên Y và Tiểu Kinh đi tới Kim Phong phường phồn hoa nhất trong thành, nghe Tiểu Kinh nói, nơi này là địa phương náo nhiệt nhất Mặc thành.
Người vùng khác tới tìm vàng chỗ nào cũng có, rất nhiều nam nhân thân thể cường tráng xa xứ đi tới Mặc thành làm xiếc. Cả thu vào của một tên ăn xin trong Mặc Thành còn nhiều hơn dân chúng buôn bán ở những chỗ khác kiếm được!
Nghe Tiểu Kinh nói, đây là bởi vì Nhị vương gia Sở Mặc quốc - Sở Mị Dạ, được phong làm Sở Vương trấn thủ ở biên quan Uyên thành, ngăn cản ngoại tộc xâm lấn, mới có thể làm cho Đô thành an bình phát triển lâu dài!
Mặc thành nhiều năm không có chinh chiến. Dân chúng trong thành, cuộc sống giàu có, điều kiện có thể liệt tài nghệ bậc trung.
Dĩ nhiên, cái từ tài nghệ bậc trung này Thủy Liên Y suy nghĩ trong lòng thôi.
Bất quá, nàng không hiểu rõ, Sở Mị Dạ không phải trấn thủ biên quan Uyên thành sao? Tại sao lại nạp phi ở Mặc thành, còn định cư đây?
Lúc bấy giờ, không cho phép nữ tử trong sạch xuất đầu lộ diện. Đi đầy đường trừ nữ tử nhà nghèo khổ ra ngoài buôn bán, chính là cô nương thanh lâu ôm khách ngoài đường phố.
Nàng và Tiểu Kinh đổi nam trang, bằng không hai Đại Cô Nương như hoa như ngọc du đãng ngoài đường phố, rất dễ dàng bị người trong lòng có quỷ nhắm vào. Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc của Thủy Liên Y cho dù đổi thành nam trang cũng khó tránh mọi người quay đầu nhìn.
Nàng đã từng soi gương xem, Thủy Liên Y cổ đại này cùng một khuôn mẫu tạo nên với nàng! Trừ trên cánh tay phải có bớt chu sau màu đỏ, ngũ quan khuôn mặt giống nhau như đúc! Chẳng qua bộ ngực to hơn nàng trước kia, vóc người lại gầy yếu hơn nàng! Có lúc nàng thật rất hâm mộ mình bây giờ! Chỗ gầy thì gầy, chỗ nên đầy đặn thì đầy đặn! Soi vào gương cũng muốn dập đầu cho mình!
Hiện tại nàng rất thỏa mãn! Về sau từ từ nàng muốn nghiên cứu một chút, mình rốt cuộc xuyên qua thế nào! Bất quá, tạm thời, nàng không rảnh suy nghĩ nhiều như vậy.
Vẫn là cổ đại tốt! Nàng cảm khái từ đáy lòng.
Không khí tốt, giao thông không chật chội, càng chưa nói tới kẹt xe!
Tiện tay mua đều là thực phẩm màu xanh biếc, cầm lên là có thể ăn, không cần phải lo lắng bị nông dược độc chết.
Tất cả ăn dùng đều là thật, không có hột đào có dung dịch ô-xy già, trứng vịt muối tròng đỏ, sữa bột độc hại, thịt heo chảy nước, dầu cống ngầm! . . . . . . Tối thiểu, những thứ đồ này người cổ đại ngay cả nghe cũng chưa có nghe! Càng không làm được để hại người!
Ai! Thật ra thì ở lại cổ đại rất tốt! Không cần mỗi sáng sớm chen xe điện ngầm, chen thang máy, không cần gánh nặng tiền thuê nhà, không cần lo lắng bị ông chủ đuổi!
Thủy Liên Y tự rơi vào trầm tư. Tối thiểu, làm một tiều phu, mỗi sáng sớm đốn củi, buổi trưa bán củi, buổi chiều uống tí rượu, cũng đủ nuôi sống gia đình được rồi! Sống rất dễ dàng a!
Xem xét, xuyên qua cổ đại, thật đúng là thật nhiều chỗ tốt đấy! Duy nhất không để cho nàng hài lòng chính là thân phận của mình bây giờ, thân ở tại thanh lâu, phía trên có một Vương gia nhìn chằm chằm, mỗi ngày đều kinh hồn táng đảm!
Nàng biết nữ nhân cổ đại bình thường cũng không có cuộc sống của mình, sinh mạng thường bị nam nhân điều khiển! Nàng cũng biết, sự trong sạch của mình căn bản không coi là cái gì, ở trong mắt của nam nhân hoàng thất như Sở Mị Dạ, nữ nhân chỉ là một bộ y phục tùy thời có thể vứt!
Mặc dù xuyên qua đến cổ đại, nàng cũng hy vọng xa vời có thể tìm một nam nhân yêu nàng, chỉ cần có thể tốt với nàng là được! Nàng không muốn đem thân thể của mình cho một nam nhân chỉ muốn phát tiết dục vọng!
"Tiểu thư!" Tiểu Kinh thét, phá vỡ trầm tư của nàng! "Tiểu thư! Mau nhìn! Sắp ném tú cầu!"
"A!" Thủy Liên Y lấy lại tinh thần, nhìn theo phương hướng Tiểu Kinh chỉ.