Hoa Kỹ

Chương 2: Chương 2: Chương 1




Có tiếng mở cửa, tôi vội từ nhà bếp đi ra thì thấy Mộc Tịnh Ái đã vào nhà rồi. Tôi không nói gì về việc cô nàng không gõ cửa mà vào, vì tôi đã sớm xem nàng ta như người nhà rồi.

Mộc Tịnh Ái thấy tôi đang dọn cơm, chỉ có vài món đơn giản nên cũng vào phụ. Khuôn mặt cổ trông rất lo lắng: “Hôm nay lại không đi học?”

“...”

“Cậu đã nghỉ học hơn một tuần rồi đấy! Hoành Nghị đều hỏi tớ về tung tích của cậu. Tớ nói đùa là cậu đang đến “mùa yêu đương”, nghỉ học để nuôi dưỡng tình cảm. À, ngày mai cậu nhớ đến trường, tiết thứ hai có kiểm tra Vật Lý đấy, tớ có mang cho cậu các câu hỏi ôn tập...”

“Tớ nghỉ học rồi.”

Tôi lủi thủi ngồi xuống xới cơm, còn không quên xới luôn cho cô ấy một chén. Tôi bắt gặp Mộc Tịnh Ái đứng im không nhúc nhích, ánh mắt dồn hết vào tôi. Có phải tôi đã doạ đến cô ấy, nhìn thật đáng thương: “Cậu biết tớ không nói dối mà. Mau ngồi xuống ăn cơm đi, hôm nay anh tớ ra ngoài sớm, đoán là tối lắm mới về. Tự nhiên đi!”

Mộc Tịnh Ái ngồi xuống cầm đũa, nói lí nhí: “Sao cậu lại bỏ học?”

Tôi bất mãn. Cũng chẳng phải do Diệp Thi Phàm sao?

Ngày hôm đó, khi vừa mới bước vào nhà đã trông thấy một đôi giày cao gót của nữ giới, tôi khẽ nhíu mày, thở dài một hơi, phủi phủi tay áo, đến quần rồi đến tóc. Bên ngoài mưa rất to, tính bụng sẽ vào siêu thị cách nhà không xa để mua một ít đồ ăn, ai ngờ mưa to bất chợt, từng đợt gió lạnh thổi đến tưởng chừng như sẽ có bão, thế nên đành quay về.

Tôi nghe thấy tiếng gì đó, im lặng vài giây sau liền không chần chừ cởi nhanh giầy vứt đại ngưỡng cửa, nhanh chân đi đến phòng khách cầm remote tắt tivi đang chiếu bộ phim dâm đãng kia, âm thanh ái mụi đó tôi không ưa thích tí nào.

Tôi ngồi xuống ghế gọi ngay cho Ái Ái, đó là một cô bạn thân của tôi, cô ấy có nói là sẽ đến nhà tôi. Đoán chừng tầm 15 phút nữa sẽ tới.

Nhìn bắp rang văng bừa bãi, lon bia vứt đầy dưới bàn, tàn thuốc thì thật không thể nói hết được là quá bẩn, còn có bộ phim... Đâu phải đơn giản những thứ này đột nhiên xuất hiện ở đây. Đừng bảo là... Tôi suy nghĩ một hồi, cắn nhẹ môi dưới quyết định mở cửa một căn phòng bước vào.

Quả thật như tôi nghĩ, đập vào mắt tôi đầu tiên là cảnh tượng “ân ái” nam nữ, như có ruồi bay vào mắt, tôi nhắm mắt xoay người đi, hét lớn: “Diệp Thi Phàm!”

Người phụ nữ đang nằm “kèo trên” nghe thấy tiếng động liền nhanh chóng lấy chăn che lại. Cô ta hét lên một tiếng khi thấy tôi đứng ở cửa phòng. Dù sao cũng hiếu kì, hai tay tôi che mắt nhưng vẫn nhìn thấy ti tí hình ảnh người phụ nữ đó khỏa thân nhảy xuống giường vơ lấy quần áo nằm tả tơi dưới đất rồi nhanh chân vội vàng chạy ra ngoài. Tôi đã được nhìn kĩ, hóa ra là con “gà tre” đó, trước khi lướt qua tôi còn không quên liếc xéo tôi một cái, tôi nhận ra bản thân mình vừa rồi giống như là “bóng đèn” ấy, phá hoại chuyện tốt của người ta.

Nam nhân trên giường lấy chăn che kín thân dưới: “Di Di? Ôi, anh còn tưởng ai làm hỏng mất cuộc vui.” Diệp Thi Phàm cười, không quên nhắc nhở tôi: “Dám gọi cả họ lẫn tên anh trai mình, Diệp Thái Di em nên cẩn thận đấy!”

“Em có chuyện muốn nói, xong thì anh ra phòng khách đi.”

Đây là lần đầu tiên anh dẫn gái vào nhà, mà người này lại là “gà tre“.

Diệp Thi Phàm rất đúng lúc, tôi vừa ra ngoài đổ rác xong, bước vào nhà đã thấy anh trai mình khui lon bia uống, ngồi trên ghế đung đưa chân xem tivi.

Tôi hiện tại rất muốn đi tắm, bộ quần áo trên người khó chịu chết đi được, ban nãy trời đổ mưa cho nên bộ đồ trên người cần phải nhanh chóng cởi bỏ.

“Em không muốn anh dắt người phụ nữ khác vào nhà này.”

Mộc Tịnh Ái sau khi nghe tôi kể liền lắc lắc đầu: “Đừng nói vì lý do này mà cậu nghỉ học, vô cùng không đúng.” Cô ấy lấy giúp tôi một bịch sữa trong tủ lạnh, tôi không uống, vì từ trước tới giờ tôi không thích sữa tươi, trừ lúc nhỏ tui nhờ nó mà đến nay mới được to xác, trí não thông minh hơn một chút, có ơn lắm chứ, dù sao cũng không đến nỗi không thích.

Mộc Tịnh Ái chu mỏ, ngồi xuống kế bên cạnh tôi: “Vậy thì tại sao? À, “gà tre” mà cậu nói nghe thú vị đấy, cô ấy lại là bạn của Phàm ca ca, nói không chừng sau này cổ trở thành chị dâu của cậu đấy, đến lúc đó tớ lại được ké một tiếng “em chồng“.”

Phải nói là cô ấy thân thiết với tôi tới mức như vậy đấy, tới mức độ còn nhận mình là em gái ruột của anh trai tôi luôn. Nhưng mà có được một cô chị hay em gái như Mộc Tịnh Ái, điều đó rất là vinh hạnh đối với tôi.

“Khi tớ gặp cảnh tượng đó, tớ có chút khó chịu trong lòng. Cho đến khi biết được người phụ nữ đó là “gà tre”, tớ rất giận anh. Chị dâu? Tớ cầu không được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.