Hoa Lửa

Chương 18: Q.2 - Chương 18




Giữa hai chân có chút đau nhức.

Duy Đóa đỡ trán, mơ mơ màng màng ngồi dậy.

Đêm qua, cô ngủ khá ngon, coi như sau khi trải qua vận động mệt mỏi, tiến vào giấc ngủ say.

Trong hai tháng này, mỗi ngày mỗi đêm cô đều mất ngủ, đã lâu không ngủ say như vậy.

Tuy nhiên tóc cô có chút mất trật tự, hơn nữa cô còn không có một mảnh vải che thân!

Ý thức của Duy Đóa nhanh chóng trở lại, nghĩ lại khoảng thời gian trước đó, rồi cô mới từ từ quay đầu, nhìn về cánh tay cường tráng đang vắt ngang giường, tiếp đó, là đôi vai cường tráng của hắn, tiếp tục…

Hắn nằm sấp trên chăn, chiếc mông rắn chắc trần trụi trong không khí.

Trí nhớ của cô vô cùng hỗn loạn, nhưng đang dần dần trở về.

Ngày hôm qua cô cảm thấy tuyệt vọng và đau lòng, vì thế, cô đã uống mấy chai bia, sau đó toàn bộ thế giới đều xoay tròn. Giữa lúc ý thức hỗn loạn, hình như cô được một "người xa lạ" trong cửa hàng mang đi.

Cuối cùng…

Muốn nói gì đó, nhưng hoàn toàn nghĩ không ra , nhưng có người thân mật vuốt ve cô, rồi lại xâm nhập rất sâu nhiều lần trong cơ thể cô, tiến vào nơi rất sâu, phảng phất muốn khắc sâu vào mỗi tế bào, mỗi linh hồn, mỗi dây thần kinh trong cơ thể cô.

Duy Đóa dựa vào giường, trong lòng cảm thấy nguội lạnh.

Xong rồi.

Không ngờ cô lại lên giường với Hình Tuế Kiến...

"Hình Tuế Kiến!" Cô vô cùng tức giận với hắn.

Hắn vẫn còn là người sao? Không ngờ thừa dịp cô uống say ...

Giữa hai chân vẫn tồn tại cảm giác nhớp nháp, chân thực xác định đây là chuyện thực.

"Đừng ầm ĩ…" hắn dùng tay đẩy cô ra, vẫn còn muốn tiếp tục ngủ.

Nhưng cô đâu chịu buông tha cho hắn.

Bốp, một cái tát vang dội, trên khuôn mặt hắn hiện đủ dấu năm ngón tay.

Trong lúc hắn ngủ mơ, lại bị cái tát này đánh thức, hắn mở mắt, nhìn chằm chằm ánh mắt lạnh như băng của cô.

"Xuống tay cũng thật nặng, tôi thoạt nhìn dễ đánh lắm sao?" Mắt hắn nheo lại, ngọn lửa nguy hiểm dần dần bốc cháy.

Cô thật là càng ngày càng quá đáng .

"Anh là đồ cầm thú, anh lại cưỡng bức tôi!" Vừa giận vừa thẹn, toàn bộ lửa giận của cô cũng bắt đầu tăng lên.

Cô mới là người có tư cách tức giận chứ? !

Ngay lúc cô lại không khống chế được giơ tay ra, hắn lập tức túm lấy cánh tay cô.

"Dùng sức mạnh ư? Xem ra, đêm qua tôi thật sự đối xử tử tế với cô rồi!" Ánh mắt của hắn lạnh như băng, khiến cho người ta nhìn vào mà phát run.

"Anh muốn làm gì?" Duy Đóa lập tức bắt đầu cảnh giác.

Bởi vì chiếc chăn bọc trên người cô đã bị kéo ra, vứt trên mặt đất.

Sắc mặt hắn xanh mét khiến cho cô hiểu rõ hắn đang tức giận.

Xong rồi, đáng lẽ cô nên mặc xong quần áo rồi mới đánh hắn!

Cô biết khi đàn ông tức giận, không nên kích thích hắn nữa, nhưng bị đả kích lớn như vậy, cô làm sao có thể chịu thua, nghiến răng nghiến lợi, "Buông tôi ra, anh lại dùng sức mạnh với tôi, tôi sẽ kêu thật to, kiện anh cưỡng bức, cho anh đi tù tiếp 10 năm!"

Rõ ràng là cô đang đi tìm cái chết! Nếu không cho tới bây giờ hắn vốn là người không đánh phụ nữ, vào lúc này, hắn cũng thật sự muốn cho cô một cái tát.

"Cô kêu đi, thiết bị cách âm của căn hộ này không hề tồi đâu, cô muốn kêu thế nào thì cứ kêu đi!" Hắn lạnh lùng nói.

Hắn coi như cô rên rỉ trên giường là được. Dù sao hắn cũng chưa từng được nghe cô rên rỉ trên giường, tự hắn cũng cảm thấy tiếc nuối .

"Anh!" Duy Đóa bị thái độ của hắn làm cho thiếu chút nữa phát hỏa.

Thật sự là tú tài gặp phải binh sĩ, có lý cũng không nói rõ được!

"Còn muốn kiện tôi? Muốn kiện thì cứ kiện đi, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên!" Vừa nói xong, hắn đột nhiên ôm lấy cô, dùng sức ấn cô xuống giường.

Hắn muốn làm gì?

"Nhưng cô muốn kiện, cũng phải để cho tôi 'chứng thực' hành vi phạm tội!" Vừa dứt lời, hắn mạnh mẽ hôn môi cô, khiến cho cô ngay cả cơ hội thở cũng không có.

Mới sáng sớm tinh mơ cô đã phun ra những lời nói như vậy khiến hắn rất phẫn nộ. Đêm qua, cơ thể lâu lắm mới được hoạt động, hắn căn bản còn chưa được thỏa mãn, lần cao trào đầu tiên vừa tới hắn liền mạnh mẽ chiếm giữ. Tiếp đó, cô mệt mỏi lập tức chìm vào mộng đẹp, còn hắn vừa mới bắt đầu phóng thích được cây súng nóng bỏng, quả thực tra tấn hắn vạn phần! Nhưng vì dưới ánh mắt cô vẫn ẩn chứa bóng ma quá khứ, hắn mới cố gắng giúp cô thỏa mãn trước rồi mới đến lượt mình. Nhưng phần “săn sóc" hiếm có của hắn, lại đổi lấy bằng một cái tát của cô!

Hừ hừ hừ.

Cô liều mạng đẩy hắn, đá hắn.

Nhưng hắn căn bản nặng như một ngọn núi vậy.

Hắn ngăn chặn cơ thể đang giãy dụa quay cuồng của cô, khiến cho cô không có cách nào nhúc nhích, dường như không có một chút màn dạo đầu nào, hắn tách đùi cô ra, cố gắng nâng thắt lưng, mạnh mẽ đâm vào cơ thể của cô.

Trong cơ thể tồn tại cảm giác vô cùng rõ ràng, lồng ngực Duy Đóa trống rỗng, nhất thời cả cơ thể mềm mại tê dại, giống như bị điện giật.

"Buông tôi ra!" Toàn thân cô không tự chủ được sợ run.

Nhưng hắn làm như không nghe thấy chút nào, tiếp tục tàn nhẫn chà đạp cơ thể của cô.

"Đồ khốn…" Cô oán hận thét lên, dùng sức cắn bả vai dày của hắn, muốn ngăn hắn làm bừa.

Bả vai truyền đến cơn đau nhói.

Con sư tử mẹ này! Cô cắn thật sự rất độc ác, Hình Tuế Kiến cảm thấy bắp thịt trên bờ vai giống như bị xé rách.

Đánh vài cái, động tác của hắn mới dừng lại, bởi vì cảm thấy rõ ràng không thích hợp.

Cô cắn thì cứ cắn đi, sao hắn phải sợ chứ, cùng lắm thì chỉ là tấn công lẫn nhau thôi, nhưng cô run cái gì chứ? Hắn rõ ràng có thể cảm giác được không chỉ cơ thể cô ngay cả khớp hàm của cô cũng không ngừng run rẩy.

Một phen bắt được vai cô, muốn đem cô kéo ra, muốn nhìn cô, nhưng không ngờ hắn lại thất bại .

"Buông ra!" Hắn ra lệnh cho cô.

Cô không biết sức mạnh đến từ đâu, răng nanh hãm sâu vào bờ vai rắn chắc của hắn, cắn càng ác hơn .

Vết máu đỏ tươi chảy xuống từ bờ vai của hắn, nở rộ trên drap giường trắng tinh.

Kiếp trước cô cầm tinh con chó sao? Đầu tiên là bàn tay, tiếp theo là bả vai của hắn.

Bả vai của hắn càng đau đớn dữ dội hơn, hắn ôm lấy cơ thể, càng phát run rõ ràng.

Cô đang sợ, không kêu cứu, không thét chói tai, chỉ là bởi vì không chịu khuất phục.

Ý thức được điểm này, toàn bộ động tác của hắn đều từ từ chậm lại.

Cơ thể của cô rất chặt, rất khô, sau khi đã tĩnh tâm, hắn càng quan sát được nhiều chuyện hơn.

Động tác của hắn thong thả như sóng biển từng chút từng chút một tiến thẳng vào nham thạch, hắn muốn chinh phục, muốn hòa tan núi băng nghìn năm này.

Ngoài một lần của mười ba năm trước, cô chưa từng thân thiết với ai như vậy.

Nhưng không nghĩ tới, chính là hắn, chính là hắn…

Cô cào bả vai của hắn, ác độc cắn hắn, nhưng hắn căn bản giống như Iron man không kêu một chút nào. Hắn chăm chú ôm chặt eo nhỏ của cô, giam vào trong ngực đang kịch liệt thở gấp, kề sát vào cơ thể cường tráng của hắn.

Rõ ràng giống như sư tử đọ sức, nhưng trong bầu không khí lại lưu chuyển mùi vị tình dục.

Cô làm theo bản năng động vật, cơ thể lại có một luồng điện từ từ tăng cao, cô vừa giận vừa thẹn, cố gắng che giấu.

Cô không phát hiện bản thân từ từ nới lỏng khỏi bờ vai của hắn, cơ thể không còn phát run, ngược lại bắt đầu đổi thành bộ dáng lạnh lùng chống lại hắn.

Hình Tuế Kiến ở trong cơ thể cô, cũng lập tức cảm giác được sự thay đổi này.

Điều này làm cho hắn vui sướng.

"Buông tôi ra!"

"Không buông!"

"Cút ngay!"

"Không!"

"Tôi sẽ không làm cô bị thương! Đêm hôm qua chúng ta cũng rất phù hợp!"

Thật sao? Đêm hôm qua bọn họ thật sự phù hợp sao? Trí nhớ của cô quá mức mơ hồ mà hỗn loạn, nhưng nếu thành khẩn đối mặt, có thể thực sự khẳng

định một điểm, đêm hôm qua cô cũng không bị cưỡng ép.

Cô cũng không quá khó chịu với toàn bộ quá trình.

Xương cốt của cô bị nuốt hết không dư chút nào, thở hổn hển, nhưng vẫn quật cường, cơ thể bắt đầu cảm thấy nóng rực khó chịu, đồng thời lại lạnh thấu xương.

Tại sao có thể như vậy chứ? Cô không thể giải thích được. Cô rõ ràng sợ hãi sự đụng chạm của đàn ông, nhưng cái lần vào đêm hôm qua kia, cơ thể của cô dường như đã nhớ mùi của hắn, khiến cho mọi chuyện không chỉ trở nên khó chịu, điều này còn làm cho cô bất an cùng với phiền lòng nôn nóng.

Thậm chí nhục nhã nhất là cơ thể của cô vào thời khắc quan trọng như vậy không những không bảo vệ cô, mà còn nổi lên phản ứng với hắn!

Lại giãy dụa, nhưng cũng chỉ là vô ích, hắn căn bản cứng rắn đến mức không có cảm giác đau đớn, cô phản kháng thế nào ở trên người hắn cũng đều không có tác dụng, hắn muốn cô, chân thật đến đáng tin. Vì vậy điều hiện tại cô có thể làm, chính là buông xuôi bản thân, không để cho cơ thể phản ứng khiến cô thêm nhục nhã.

Duy Đóa từ bỏ giãy dụa, cô giống như một con búp bê, mềm mại nằm trên giường, mặc cho hắn chiếm giữ bản thân.

Toàn bộ quá trình, một người là băng, một người là lửa.

Cô biểu hiện vô cùng lạnh lùng, mặc hắn ở trên người cô tận tình rong ruổi, chỉ có mười ngón tay nắm chặt drap giường trở nên trắng bệch, bán đứng sự bình tĩnh của cô vào thời khắc này, vô cùng vất vả.

Hắn làm thật lâu thật lâu, thể lực vô cùng tốt, bởi vì hắn muốn thỏa mãn dục vọng của bản thân, càng muốn dấy lên sự nhiệt tình của cô.

Cơ thể của cô gần như đã phiếm hồng, khi đồng hồ báo thức gần chín giờ, phần dưới của hắn mới không tự chủ co rút mạnh mẽ.

Cô vừa mệt mỏi vừa hoảng sợ.

"Đừng!"

Nhưng đã quá muộn, cô vội vàng muốn đẩy hắn ra, không để cho "lửa nóng" này tiến vào trong cơ thể cô.

Nhưng hắn lại càng thêm xâm nhập, khiến cho cô thu nhận tất cả của hắn

"Hình Tuế Kiến, anh điên rồi, sẽ mang thai đấy!" Cô rốt cuộc không thể giữ bình tĩnh được nữa, liều mạng giãy dụa, sợ hãi hô to.

Chết tiệt, hiện tại cô mới nhớ lại, đêm qua cô dường như cũng trúng chiêu này.

Hắn vẫn không nhúc nhích, cô dùng chân đá hắn, hắn mạnh mẽ chế ngự hai chân của cô.

"Anh là quỷ ích kỷ!" Cô không có cách nào nhúc nhích, hai tay vung mạnh, muốn bắt được cổ hắn, tàn nhẫn bóp chết hắn.

Không dùng biện pháp tránh thai, hắn muốn hại chết cô sao? Không phải là hắn cố ý chỉnh cô đấy chứ?

Hắn không động đậy, tiếp tục chế ngự đùi cô, nâng vài phút, xác định đã cho “chúng” đủ thời gian chạy, hắn mới buông cô ra.

"Sinh cho tôi một đứa con đi." Trong khi cô vô cùng kích động, thì hắn lại cực kì bình thản.

Cô không tin bản thân lại nghe thấy điều này!

"Anh điên rồi?" Chơi gì vậy? Chơi lớn như vậy sao?

"Tôi đã ba mươi rồi, cũng nên có..." Hắn dừng lại, "Ngoài Tiểu Lộng, cũng nên có con trai."

Cô cười lạnh,"Hóa ra anh cũng là người trọng nam khinh nữ!" Lời nói lạnh lùng, nhưng khớp hàm của cô lại phát run.

"Tùy cô muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ!" Hắn đứng dậy, mặc quần.

Cô muốn khó chịu thế nào là chuyện của cô, hắn quyết định muốn có con là chuyện của hắn, loại chuyện lớn này chỉ cần cô thuận theo là được, không chấp nhận cho cô nói chữ không

Hắn nhíu mày, bả vai bị cô cắn thương tổn, khiến cho cánh tay hắn khi nhấc lên có chút đau đớn

Ở chung với người phụ nữ mạnh mẽ này, rốt cục hắn còn phải chịu bao nhiêu "thương tổn" nữa đây ? Nhưng hắn lại cảm thấy rất thú vị.

Vẻ mặt của hắn bình tĩnh khiến cô hận đến nghiến răng.

"Cô tốt nhất ngoan ngoãn nằm thêm vài phút rồi mới đi tắm cho tôi." Thân thể thoả mãn, khoan khoái làm cho người ta nói không nên lời, hắn xoải bước về phía phòng tắm.

"Anh tính sai rồi." Cô ở phía sau hắn lạnh nhạt nói.

Hắn xoay người, ánh mắt lạnh lùng, "Đừng phun ra cái gì cô sẽ không sinh con cho tôi, cô là người phụ nữ của tôi, nhất định phải sinh con cho tôi!"

Ánh mắt của hắn sắc bén đến đáng sợ, lời cảnh cáo càng nghiêm khắc, nhưng tất cả những điều này đều không dọa được cô.

"Anh đã điều tra tôi, vì sao không điều tra về bản báo cáo sức khỏe tôi?" Cô khẽ cười, cảm thấy vô cùng thú vị.

Hắn nhíu mày, không hiểu ý của cô.

Cô vô cùng vui vẻ.

Hóa ra, hắn cũng có lúc sơ sẩy!

"Bản báo cáo sức khỏe của tôi rất đặc sắc nha, bên trong bệnh gì cũng đều có, tôi có bệnh tâm thần, mộng du, không chừng nửa đêm nào đó tôi thức dậy, coi đầu của anh là dưa hấu mà bổ đấy!" Cô cười, khoa trương nói.

Muốn dọa hắn sao?

"Tôi sẽ thu hết tất cả dao trong phòng bếp." Mặt hắn không biểu cảm trả lời.

Cô muốn chém hắn, còn phải xem hắn có cho cô cơ hội hay không!

"Thật sao?!" Cô cười cười, như thể đột nhiên nhớ tới một điều gì đó, "Đúng rồi, tôi còn chưa nói với anh, trong báo cáo sức khỏe của tôi còn viết, không, thể, sinh, được." Môi cô lạnh như băng, cười khẽ phun ra.

Hắn chấn động.

Làm sao có thể chứ, cô là phụ nữ, làm sao có thể không sinh được chứ? !

"Đối với chuyện của tôi, các bác sĩ đều nói, tỷ lệ tôi có thể sinh được, là, vô, cùng, thấp."

Cô nở nụ cười, có một loại vui vẻ chuyển bại thành thắng.

Cho dù, trong lòng không thể đè nén được nỗi chua sót.

Nếu không phải do hắn làm hại, cô đã sớm theo đuổi hạnh phúc của bản thân, chứ không phải ở lại chỗ này, thù hận lẫn nhau, đối địch lẫn nhau, tra tấn lẫn nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.