Hoa máu hồi sinh - Trùng sinh Trà Hồng Yên

Chương 17: Chương 17: Chương 15




-“ Không muốn, không muốn đi học đâu” Nhạc Ly Ly tựa như con gấu Koala bám vào cột gỗ trạm chỗ hoa văn thanh lịch trước cửa phòng khách, trên người bị cưỡng ép mặc vào đồng phục của trường Lưu Tư Lan, cái đùi trắng nõn thon dài không phúc hậu lộ ra, tư thế vô cùng bất nhã, hai tay ôm lấy cột nhà như người chết đuối nắm được cái cộc, đau khổ rên rỉ, Trà Hồng Yên trên đầu bay qua đàn quạ đen, lông mày đã muốn giựt đến cái thứ 100, hai bên là nữ người hầu đang đem Nhạc Ly Ly kéo ra, mẹ Trà lau lau mồ hôi, sáng nay vừa nhận được điện thoại của mẹ Nhạc Ly Ly, cái giọng nói lạnh như băng muốn đông chết bà, cái gì mà kêu giúp đỡ chứ, giọng điệu hoàn toàn là muốn nói –“ nếu con gái tôi không đi học đàng hoàng tôi liền tìm bà tính sổ”, làm bà sợ muốn chết

-“ Nhạc Ly Ly tớ đếm đến 3, cậu mà không bước vào xe đi đến trường tớ liền gọi cho dì Elizabeth”

-“AIZA Đừng mà….tớ buông …đừng gọi cho mụ phù thủy đến bắt tớ” Nhạc Ly Ly sợ đến buông tay, liền ngã xuống ôm lấy mông đau

-“ Hừ…” Trà Hồng Yên nhìn đồng hồ Gucci thiết kế tinh xảo trên tay, nhìn kim phút đã chỉ tới số 6 liền muốn phát hỏa, dẫn đầu đoàn người đi ra ngoài xe

-“ Azaa đợi…đợi với” Nhận lấy cặp táp từ người hầu…màu mè như vậy thôi chứ có gì trong đó đâu

--

-“Em ấy sao giờ vẫn chưa đến?” Nhĩ Kỳ vuốt mái tóc màu vàng của mình đôi mắt màu tím ánh lên khó hiểu, 4 người bọn họ không hẹn mà gặp ở trước cổng trường lần thứ n

-“ Vội cái gì” Hồng Lân dựa vào vách tường, tay vẫn lật sách, xung quanh xôn xao rộn ràng, nữ nhân ở đây hai mắt trái tim hồng phấn, nước miếng chảy muốn ngập cả sân trường

-“ A…tới rồi” Bạch Chính Lăng đứng dưới nắng đến độ da mặt đỏ lên, phấn khởi đến hoa chân múa tay một cách bối rối, gấu thúi chưa kịp đưa chân dài đi đến, liền thấy Triệu Tử Phong đến mở cửa xe, tức muốn chết

Trà Hồng Yên nhìn bốn con chó nhỏ đứng trước cửa chờ mình, khóe mắt hiện lên vẻ vừa lòng, đôi môi được thoa một lớp son màu hồng đỏ nhếch lên yêu mị, tựa như một đóa hoa ướt át quyến rũ người thèm muốn. Nhìn gương mặt yêu mị, tuấn mĩ qua lớp cửa kính, Trà Hồng Yên tặc lưỡi… đúng là yêu nghiệt. Nhạc Ly Ly hai mắt đẫm lệ, ô ô bản công chúa bị bỏ quên, hu hu

-“ Nhìn cái gì, mau xuống xe” Trà Hồng Yên trừng con thỏ giảo hoạt hai mắt đầy nước

-“Yên Yên buổi sáng tốt lành” Triệu Tử Phong cầm lấy bàn tay trắng nõn của Trà Hồng Yên hôn lên một cái, tư thế mang tính tiêu chuẩn của một vương tử kiêu ngạo khuất phục dưới gót giày của nữ hoàng tuyệt sắc.

-“ Tốt lành” Trà Hồng Yên nhìn mấy ánh mắt như ném dao về phía mình, đôi mắt lạnh lùng bình thản lướt qua ba cái bóng đang đi đến gần,

-“ Yên Yên” Hoàng Ân biết mình đang chịu tội, chỉ dám nhỏ giọng gọi tên cô, thấy cô bình thản lướt qua mình lòng liền mất mát

-“ Tôi đã bảo các người không cần chờ tôi rồi mà” Yên Yên quăng cặp sách cho gấu thúi, gấu thúi tươi cười đi theo bên cạnh cô.

-“ Sao không đợi được chứ” An Nhĩ Kỳ híp mắt, bông tai màu đen ánh lên thần sắc yêu mĩ, hấp dẫn tầm mắt của cô, nhíu nhíu mày, cô muốn trấn lột

--

-“ Các em trật tự nào, hôm nay lớp chúng ta có hai học sinh mới” Chủ nhiệm tóc bạc phơ lau lau mồ hôi nhìn cái đám nhỏ đang ồn ào không để ý tới mình, liền muốn khóc

-“ Cả lớp trật tự” giọng nói trong trẻo chưa vỡ của nam sinh vang lên khiến cả lớp im lặng, còn ai ngoài lớp trưởng đại nhân, hoa gặp hoa nở, người gặp người yêu, Trà Hồng Yên lo lắng nhìn ngoài cửa, cái con nhỏ chết tiệt này không phải sẽ trốn đi chứ, hoàn toàn không đem lời thầy chủ nhiệm nghe vào tai

-“ Hai em vào đi” Thầy chủ nhiệm tủi thân hâm mộ nhìn Hoàng Ân khí thế áp bức khiến cả lớp im như hên, hướng cửa ra vào nói

Xoạch…. Tiếng cửa kéo có chút nhức tai, một đôi giày cao gót màu đen bước vào, làn váy ngắn lưu động theo bước chân, gì….đây đâu phải Ly Ly , Trà Hồng Yên trừng mắt trong lòng vừa tức giận vừa buồn cười, sẽ không phải trốn đi chơi chứ.

-“Oa” Một tràng hít thở vang lên

-“ Xin chào…mình là Vương Oa Oa” Mái tóc sóng nước như thác nước xoăn nhẹ, đôi môi anh đào đỏ bừng, cái mũi nhỏ, đôi mắt đen láy xinh đẹp, một bộ dạng công chúa yếu đuối khiến người thương, Trà Hồng Yên hai mắt không chút biểu cảm, ngón tay gõ nhịp trên bàn, loại nữ nhân này một chút hảo cảm cũng không có

-“ Mình mới từ Canada trở về,nhiều sự chưa hiểu, mong các bạn thông cảm” giọng nói ngọt ngào như kẹo, làm nam sinh trong lớp hai mắt trừng to, nữ nhân hừ lạnh, một trận xì xào vang lên.

-“ Thầy ơi…em có thể ngồi chỗ kia được không ạ” Vương Oa Oa đôi mắt ngập nước, hai má tròn tròn, ngón tay được phếch màu hồng phấn chỉ đến chỗ của cô, gì gì gì….con nhỏ này muốn chết, cả lớp hít một hơi lạnh, mặc niệm 3s. Chủ nhiệm hóa đá, nhìn Trà Hồng Yên một bộ dạng chán chết chống cằm nhìn ra cửa sổ, thật ra ánh mắt đang muốn giết người nhìn Nhạc Ly Ly như con chuột lấp ló trốn tránh phía bên kia hành lang, nên lời của Vương Oa Oa một chữ cũng không lọt vào tai, Trần Hoàng Ân đang ngắm nhìn cái lưng thon dài, hít hít hương nước hoa thanh đạm trên người cô đến mê muội nghe thế, tầm mắt trong trẻo ngước nhìn Vương Oa Oa, Vương Oa Oa trong lòng tức muốn chết, nhìn gương mặt xinh đẹp yêu mị, lại một mực coi thường mình, con gái vô cùng khó hiểu không cần lí do, thấy ghét là ghét, mà đối với đứa con gái ghen tị như Vương Oa Oa, luôn nghĩ mình là tâm điểm của vòng tròn nhân sinh thì người nào hơn ả…liền bị liệt sổ đen, nhìn thấy nam nhân đằng sau đang ngước tầm mắt nhìn mình, Vương Oa Oa ngẩn ra một cái, thật đẹp trai, gương mặt tuấn tú trẻ con đầy hương vị nghiêm túc đang đánh giá mình, Vương Oa Oa vuốt vuốt mái tóc xoăn của mình, miệng nở ra một nụ cười khả ái, tự luyến cực đại.

-“ Cô bị điên sao?” Hoàng Ân nhìn Vương Oa Oa hai mắt bắn tim về phía mình, lạnh nhạt nói, một khắc nhìn ánh mắt ngoan độc của Vương Oa Oa nhìn người yêu của cậu, Hoàng Ân liền cảnh giác đứng lên như kị sỹ bảo vệ công chúa.

-“ Cậu…cậu sao lại nói như vậy” Bị nam sinh đẹp trai mắng, Vương Oa Oa khiếp sợ, không thể nào tại sao lại có người không bị mình mê hoặc, lại còn mắng mình, Trà Hồng Yên lúc này mới ý thức được có chuyện, liền ngẩng tầm mắt lên nhìn Vương Oa Oa, khó hiểu quay đầu nhìn Hoàng Ân

-“ Bộ cô không thấy đã có người ngồi sao, nếu mắt có vấn đề sao không đi khám đi, lại vào đây quậy, chỗ trống vẫn còn, nơi này…cô không xứng” Hoàng Ân khóe môi nhếch lên khinh thường.

-“ Cậu…tôi…tôi chỉ là không thấy bảng nên mới nhờ thầy giúp, sao cậu lại như thế chứ, huống chi cậu ấy cũng chưa nói có đồng ý hay không?” Vương Oa Oa ôm mặt khóc nức nở, gợi nên đồng tình của nam sinh trong lớp, nữ sinh đắc ý hớn hở đầy mặt, hâm mộ nhìn Trà Hồng Yên

-“ Cô…là muốn ngồi ở đây” Trà Hồng Yên khoanh tay trước ngực, hơi ngả người, lười nhác đưa bàn tay trước mặt mình nhìn ngắm, bộ dạng yêu nghiệt xinh đẹp làm người khác mê mẩn, giọng nói trầm thấp yêu mị vang lên khắp cả lớp, át chết tiếng ồn ào, cảm nhận được chóp mũi ngửi càng rõ ràng mùi hương trên tóc cô, Hoàng Ân lại mơ màng.

-“Pha…phải” Vương Oa Oa không cam tâm nhìn yêu nữ xinh đẹp trước mặt mình, ánh sáng thuộc về cô ta một phút trước liền bị Trà tiểu thư cướp đi không luyến tiếc.

-“ Chủ nhiệm Trần…thầy xem em nên thế nào?” quăng củ khoai lang bỏng tay cho thầy giáo đang run lẩy bẩy khi nghe đến tên

-“ A…không nên không nên nhan, Trà Hồng Yên ngồi đó rất tốt, rất tốt cho việc nghe giảng, rất tốt để em đứng nhất toàn khối, không nê….nên đổi chỗ sẽ ảnh hưởng” Chủ nhiệm Trần bị con mắt sâu không thấy đáy thôi miên, cô nhếch môi cười nhẹ, nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ

-“ Vậy em ngồi bên cạnh bạn ấy cũng được’ Vương Oa Oa á khẩu không nói được gì,liền tính toán nói

-“ Nếu tôi nói…tôi …không…thích thì sao, thứ như cô ngồi bên cạnh, bầu không khí liền bị ám, làm tôi không có tâm trạng đâu mà một khi không có tâm trạng, cái lớp này cũng không vui….Tôi nói….CÓ ĐÚNG KHÔNG?” Đánh một cái ánh mắt xung quanh lớp, không khí liền giảm xuống mấy độ, cả lớp oán hận trừng mắt nhìn Vương Oa Oa , rõ ràng muốn gây chuyện còn tới 4 chỗ trống cô ta bị điên hay sao cứ thích nhào vào chọc đại ma nữ

-“ Cậu, cậu thật quá đáng, sao có thể nói như thế chứ” Vương Oa Oa nức nở khóc

-“Trà Hồng Yên cậu thật quá đáng, sao có thể bắt nạt người mới chứ” Một nam sinh thương hương tiếc ngọc không sợ chết lên tiếng, cả lớp trợn mắt, nam sinh hâm mộ Trà Hồng Yên không ngừng mặc niệm cho Bá Tiến Thông…

-“ Cậu câm miệng lại” Hoàng Ân nhíu mày, trừng mắt nhìn nam sinh dung mạo cũng được coi là tuấn tú, khẩu khí nghiêm túc

-“ Cái lớp này bị điên rồi sao, sao lại đi nghe lời cô ta chứ, rõ ràng là một nữ nhân lẳng lơ, ngu ngốc lại hung dữ, chỉ có 4 người các người mới chứa chấp cô ta” Bá Tiến Thông thuộc chủ nghĩa đàn ông gia trưởng, không thích con gái cầm quyền lại mê hoặc bởi những nữ nhân nhu mì ngây ngô, liền ngu ngốc đâm đầu vào chỗ chết

-“ Bá Tiến Thông, muốn chết…” Hoàng Ân mặt liền đỏ lên, máu từ lỗ chân lông nóng bừng bừng muốn thoát ra, nghiến răng đẩy bàn đứng dậy, liền bị một cánh tay trắng nõn chặn lại

-“ Hoàng Ân ngoan, không nên giận, ngay cả loại cỏ kiến này cậu cũng để ý, sẽ rất mất tư cách” Trà Hồng Yên hài lòng nhìn Trần Hoàng Ân, vô cùng vừa mắt cậu, giận sớm tiêu tan nhưng mà vẫn muốn hù cho cậu sợ, nhìn bộ dạng tức muốn giết người của cậu ta, khóe mặt mị lên, đôi môi đỏ hồng hôn nhẹ lên môi Trần Hoàng Ân như một phần thưởng, khiến cả lớp đứng hình, Hoàng Ân mặt xoát một cái liền đỏ, cảm xúc ngọt ngào như chuồn chuồn lướt qua khiến tay chân cậu tê rần, ngã ngồi xuống ghế.

-“ Tôi lẳng lơ, ngu ngốc sao…nhưng mà nghĩ xem 4 người bọn họ như long như phụng lại một mực theo tôi, còn cậu…ha…thật khiến người ta nhìn đến nửa con mắt cũng không cần, loại người như cậu, tầm thường như thế, tội nghiệp đến đáng thương, ghen tị với bọn họ, nhưng không dám làm gì liền đem tôi ra làm lá chắn sao, thật đáng buồn” Trà Hồng Yên tặc lưỡi cười lạnh đầy châm chọc, từng chữ khiến cho nam sinh tức đến đỏ mặt.

-“ Trà Hồng Yên” Bá Tiến Thông muốn xông đến đánh cô

-“ Dường như chúng mày chưa nhận đủ bài học, mắt là đuôi hay là ngu nên chưa thấy tao đánh bọn nó” Nhắm mắt lại, lúc mở ra, đôi mắt Trà Hồng Yên như muốn ngập máu, sát khí tỏa ra khắp phòng, làm mọi người trong lớp sợ đến cứng lưng, bàn tay rút dưới bàn ra một con dao bạc, làm mọi người hít một hơi, đoạn kí ức Trà Hồng Yên đánh người liền như cuốn phim hiện về, cmn Bá Tiến Thông muốn chết thì đi chết một mình tập thể 25 người lớp này chưa muốn chết.

-“cô” Bá Tiến Thông sợ hãi lùi lại, ngu ngốc muốn đánh vào đầu mình, sao hắn ta lại quên Trà Hồng Yên tàn độc thế nào, dù hắn có bị đánh chết lấy thực lực của bốn tên kia, không ai làm gì được Trà Hồng Yên, thấy khí tức tử khí trên người Trà Hồng Yên, mồ hôi lạnh liền chảy xuống, tay đã muốn run rẩy, thật đáng sợ, Trà Hồng Yên thấy thế liền bật cười

-“ Thật tội nghiệp dọa đến tiểu thư rồi sao” Trà Hồng Yên nhìn sắc mặt trắng bệch của tên đó, khóe môi nhếch lên khinh bỉ cười

-“ Cô đợi đó” Câu nói đầy đe dọa nhưng lại vang lên một cách lí nhí nhỏ xíu, Bá TiếnThông chạy trối hết ra khỏi lớp

-“ Em đừng gây phiền phức nữa ở bàn cuối đó ngồi đi” Chủ nhiệm Trần không vừa mắt trừng Vương Oa Oa đang muốn phản đối,xách cặp chạy trối hết, Vương Oa Oa dậm chân không cam lòng về chỗ ngồi, tầm mắt vẫn đi theo Trà Hồng Yên và Trần Hoàng Ân đầy ghen tị.

Tin tức bùng nổ, trang mạng của trường nhanh chóng cập nhật tin tức, thậm chí có kẻ không sợ chết che che dấu dấu quay phim

Tại dãy phòng học khối 11

-“ Tử Phong” Một nam sinh nịnh nọt cười cười kêu nhỏ Triệu Tử Phong đang ngủ trên bàn, Hồng Lân đọc sách bên cạnh thản nhiên liếc một cái, An Nhĩ Kỳ đang nói chuyện phiếm với gấu thúi liền chú ý

-“ Cậu muốn chết” Hồng Lân đẩy đẩy cặp kính buống sách thản nhiên nhìn nam sinh

-“ Không…không có…là…là có chuyện…là Trà Hồng Yên” Nam sinh bị nhìn đến lạnh người, liền giơ điện thoại lên,mấy nữ sinh đang lướt mạng nhàm chán liền như bùng nổ truyền tin cho nhau vào tai mấy tên nam sinh rảnh rỗi.

-“ Cái gì?” An Nhĩ Kỳ như cơn lốc bay thẳng qua chỗ ngồi của tên nam sinh, gấu thúi giật mình liền nhanh chóng tiến tới

-“ Em ấy lại đánh nhau sao?” Hồng Lân lạnh nhạt nói, nhưng chân mày liền nhíu lại

-“ Cậu nói ai cơ?” Triệu Tử Phong như trúng bùa, nghe đến tên Trà Hồng Yên liền bật người dậy, phản ứng thật cmn kích thích thị giác học sinh trong lớp ,nữ sinh nghiến rắng nghiến lợi.

-“ Cậu xem….có người mới tới gây chuyện với em ấy” Nam sinh như bắt được vàng, mau chóng nịnh nọt dâng lên điện thoại của mình, 3 cái đầu châu vào coi, mày liền đồng thời nhíu lại. An Nhĩ Kỳ không kiên nhẫn bị giành điện thoại liền tức khắc lên mạng tự xem. Xem đến nhân vật bên trong phim liền tưởng như bị hoa mắt cmn trừng mắt nhìn Hồng Lân đáy mắt lạnh lùng

-“ Chết tiệt” Triệu Tử Phong đem máy ném vào tường một tiếng chói tai vang lên, điện thoại đắt tiền bị vỡ thành trăm mãnh, đáy mắt ánh lên vẻ tàn độc, dám mắng cô, dám mắng người yêu của hắn, tên khốn đó chết chắc

-“ Hắn vừa nói cái gì vậy, là tớ nghe nhầm” Gấu thúi sắc mặt cũng đanh lại, nghe mấy từ mắng chửi Trà Hồng Yên đáy lòng đều ê ẩm khó chịu

-“ Hồng Lân…là hôn thê của cậu đó” An Nhĩ Kỳ tức quá hóa cười, đem tội trạng ném lên đầu Hồng Lân, liền đem nhận thức đến cho hai tên còn lại…Vương Oa Oa – hôn thê của vị phó học trưởng

-“ Câm miệng, ngoài Trà Hồng Yên không ai xứng đáng” Hồng Lân lần đầu tức giận, giọng nói cũng lớn hơn bình thường, trong ngực liền lo sợ, nếu cô biết chuyện này…hắn nên giải thích làm sao đây, chết tiệt, lúc trước chỉ là không muốn nghe cha mẹ rầu rĩ bên tai liền thản nhiên đáp ứng, không ngờ hôm nay lại gây ra cái đại họa lớn như vậy, Vương Oa Oa, cô làm phiền tôi thì không sao, nhưng một khi đụng đến tử huyệt của tôi, tôi liền không tha. 3 tên còn lại bị hù cho choáng váng, lần đầu tiên, lần đầu tiên từ lúc bọn họ chơi với nhau, đây là lần đầu tiên Hồng Lân nổi điên lớn như vậy, Trà Hồng Yên em đúng là độc dược của bọn anh.

--

-“ Nhạc Ly Ly, cậu muốn chết” Nhìn con thỏ nhỏ đang run sợ trước mặt, miệng còn nhai bánh mì, cô vừa tức vừa buồn cười

-“ Đại gia à tha cho tiểu nữ đi, tiểu nữ biết sai rồi, Hoàng Ân a, mau giúp tôi” Ánh mắt cầu cứu quăng xuống sau lưng người kia, nhưng đổi lại là bị bơ

-“ Hừ…nói vì sao trốn học” Trà Hồng Yên nhéo cái lỗ tai nhỏ tức giận

-“ ô ô là người ta chưa ăn sáng, sáng sớm chưa kịp ăn, cậu biết tớ bị đường huyết mà không ăn sẽ bị xỉu” Vô tội khóc lóc, Nhạc Ly Ly ủy khuất nói

-“ Hừ” Tâm Trà Hồng Yên mềm xuống, xoa đầu nhóc con

-“ Yên Yên” Hoàng Ân gãi đầu gọi một tiếng

-“ Hử?” Cô nhìn cái đầu đang cuối trước mặt mình

-“ Em còn giận tôi sao?” Rầu rỉ, buồn bực

-“ ….Cậu nghĩ sao, nếu tôi giận còn hôn cậu” Trà Hồng Yên nâng cằm của Ân Ân lên, đôi môi cười đầy mị hoặc như ác bá đùa giỡn dân nữ.

-“ Như vậy sao” Hai má Hoàng Ân nóng bừng, tâm vui nhảy nhót, trái tim loạn nhịp, Nhạc Ly Ly nghe đến chữ “hôn” liền bị sặc ho muốn phun cả phổi ra, cmn mình lại bỏ lỡ chuyện hay nếu biết như thế liền dù có chết cũng đi theo tới lớp cho bằng được, hối hận, hối hận a

-“ Mà không học sao, sao các cậu lại đến đây” Nhạc Ly Ly kì quái hỏi, không lẽ cúp học

-“ Không ai hư đốn như cậu đâu, đầu học kì vẫn chưa có thời khóa biểu, chỉ là lên nhận lớp thôi” Trà Hồng Yên ngồi xuống ghế đá bên cạnh Nhạc Ly Ly, liền thấy kì quái, 4 tên kia bình thường liền nhanh hơn cả GPS, chỉ cần cô rời khỏi lớp liền xách mông đi theo như vịt con theo đuôi mẹ, như thế nào bây giờ còn không thấy xuất hiện.

-“ Trà Hồng Yên em khát không, tôi đi mua nước cho em” Hoàng Ân thấy cô lấy tay quạt quạt liền đau lòng hỏi

-“ Ừ…cảm ơn” Trà Hồng Yên vừa lòng cười cười nhìn Hoàng Ân chạy đi

-“ Cậu thật giống nữ vương” Nhạc Ly Ly vừa gặm bánh mì mềm mềm hâm mộ nói. Bị cô cú cho một cái thật đau

-“ Aiza cái tên Bá Tiến Thông kia đúng là thảm rồi” Một nữ sinh đang từ phía bên kia đi đến cùng một nữ sinh khác nói

-“ Đúng thế, 4 vương tử 11A1 gọi ra ngoài, lần này chết chắc rồi, Trà Hồng Yên con nhỏ kia thật có phước, hừ lại được nâng niu yêu thương như thế, mới mắng thôi mà đã bị đánh chết, không biết động đến cô ta còn bị gì nữa”

-“ Cậu nói xem sao cô ta may mắn đến như thế chứ…Này cậu làm cái gì mà cứ huýt vào tay tớ vậy…A…Trà…Trà Hồng Yên” May mắn quá, vẫn chưa nói cái gì bậy, trái tim thiếu nữ nhìn thấy ma nữ liền sợ đến muốn nứt ra, cô đứng lên đi về phía hai người

-“ Cậu nói bọn Triệu Tử Phong làm gì cơ…” Cô mỉm cười lấy một ít tóc xoắn ở tay, thật sự trong lòng vô cùng đắc ý, mấy con chó nhỏ cô nuôi thật biết bảo vệ chủ nhân

-“ Là…là Bá Tiến Phong sáng nay làm phiền cậu…đã…đã bị các anh ấy lôi….lôi ra sân bóng rổ trong phòng thể dục rồi” Nữ sinh thấy bạn thân bỏ chạy trước liền nghiến răng, run rẩy nói

-“ Cảm ơn” Nhìn thấy nữ sinh chạy trối hết, cô nhíu mày cô đáng sợ lắ sao, chạy gì nhanh thế, thấy Hoàng Ân từ xa đi tới, trên tay còn cầm 3 chai nước nhìn cô

-“ Của em này” Hoàng Ân đưa chai nước đã vặn nắp cho cô, chi tiết nhỏ này làm lòng cô cảm thấy ấm áp, nhưng cảm giác đó mau chóng bị gạt đi trong nháy mắt, Nhạc Ly Ly cảm ơn đón lấy chai nước lạnh hu hu muốn khóc khát muốn chết nãy giờ.

-“ Đi thôi chúng ta tới sân bóng rổ”

-“ Làm gì vậy?” Nhạc Ly Ly oán hận nói

-“Chuyện vui” Trà Hồng Yên khoát tay Hoàng Ân, làm cậu trong lòng như ăn mật, cảm nhận được mùi hương thoang thoảng mê hoặc của cô, lòng liền như kẹo bông. Mặc kệ cô muốn đi đâu cậu cũng sẽ theo đến đó chỉ cần cô thích, muốn cậu đi chết cũng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.