Họa Phố

Chương 262: Chương 262: Con mèo của schrödinger (11) : Kết băng




May là màn hình giao diện không nêu lên bất cứ cái gì, vẫn im lặng cho đến khi Hà Đường bơi sang bên kia.

“Bên kia nghe bên đây nói không?” Kha Tầm rướn cổ hướng về phía bên kia gào lên.

“Nghe!” Thanh âm của Hà Đường nghe rất nhỏ, khoảng cách thực tế có vẻ xa hơn so bọn họ ước tính, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nghe được.

“Thử nhìn về phía lối ra bên kia xem, có thấy được gì không?” Kha Tầm lại gọi.

Hà Đường quay đầu nhìn về phía cái hang hốc đáng sợ tối om om kia, cả người rùng mình mấy cái, hướng về phía Kha Tầm lắc đầu “Nhìn không được, tối lắm!”

“Rồi, vậy cô thay quần áo vào đi, chúng tôi xoay người đi chỗ khác, thay xong rồi hú một tiếng ha.”

Hà Đường cởi đồ lót ướt đẫm trên người ra, mặc vào quần áo bao trong cái áo khoác không thấm nước của Kha Tầm, sau đó gọi một tiếng.

Kha Tầm cùng Chu Hạo Văn quay đầu lại, quay đầu nhìn nhau một cái, Kha Tầm nói “Vậy tiếp theo chúng ta thử phương pháp ngưng nước kết băng xem sao, bắt đầu thôi.”

Chu Hạo Văn gật đầu, đợi Kha Tầm hành động, lại thấy Kha Tầm nhìn mình “Cậu làm đi, chứ tôi có biết quy tắc kia cụ thể nói như nào đâu.”

Chu Hạo Văn cạn lời, cảm giác cái tên ngâu xi này chắc chắn là đang âm mưu ý tưởng gì đó trong đầu, nhưng tạm thời không so đo với cậu ta, vươn tay ấn vào giao diện thao tác trước mắt, biểu tượng quyển sách lập tức bắn ra hộp thoại, bên trên viết 【 Xin mời nói ra nội dung quy tắc muốn ứng dụng 】.

“Trong áp suất khí quyển tiêu chuẩn, nước sẽ kết băng dưới 0 độ.” Chu Hạo Văn thử nói.

Bên dưới hộp thoại lập tức hiện ra một hàng chữ 【 Quy tắc được thông qua. Xin mời mở thùng đồ lựa chọn đạo cụ muốn sử dụng 】

Chu Hạo Văn chạm mở biểu tượng hình thùng đồ, lập tức cũng xuất hiện một cái hộp thoại, bên trên viết 【 Xin mời nêu tên của đạo cụ muốn sử dụng 】

Thấy Chu Hạo Văn bỗng nhiên ngừng động tác, Kha Tầm vọi hỏi “Có chuyện gì à?” Màn hình giao diện trước mắt cậu cũng có thể nhìn đến giao diện bên Chu Hạo Văn, những người cùng tổ có thể chia sẻ giao diện cùng nhau.

Chu Hạo Văn quay đầu lại nhìn cậu “Chúng ta bỏ sót một vấn đề rất quan trọng, ‘băng kết ba thước không phải một ngày lạnh mà nên’, bất luận chúng ta dùng đạo cụ gì đi nữa, muốn làm cho cái ao không rõ sâu cạn này hoàn toàn kết thành băng sợ là phải tốn thời gian rất lâu, mà thời gian của chúng ta lại cực kỳ có hạn, hơn nữa tốc độ dòng chảy thời gian trong bức tranh này khác hẳn thế giới thật của chúng ta, nếu thời gian nơi đâu hỗn loạn không có trật tự, rất có khả năng là chẳng mấy chốc sẽ đến ban đêm, mà nếu trước khi ban đêm tiến đến chúng ta không thể vượt qua cái ao này, chờ đợi chúng ta có lẽ sẽ là tử vong.”

“Vậy thử yêu cầu một khối băng đi,” Kha Tầm nói “Chúng ta cũng không cần phải kết cả cái ao thành băng hết, chúng ta chỉ cần một khối băng vừa đủ cho một người ngồi là được, ngồi lên băng dùng tay chèo nước trôi qua bên kia.”

Chu Hạo Văn trong lòng thầm khen đầu óc của Kha Tầm thật sự rất nhạy bén, liền quay sang nói với hộp thoại của thùng đồ “Băng.”

Hộp thoại thùng đồ xuất hiện một dòng chữ 【 “Băng” là vật chở, vi phạm yêu cầu, không được thông qua 】

“Này này, băng là do thủy ngưng kết mà thành, như vậy tương đương là chỉ dùng nước thôi mà, sao lại bảo là vi phạm yêu cầu?!” Kha Tầm kinh ngạc “Hơn nữa này với bơi lội là hai cách thức hoàn toàn khác nhau, có chỗ nào vi phạm yêu cầu đâu!”

Chu Hạo Văn suy nghĩ một chút, lại nói với hộp thoại hình thùng đồ “Cần băng do nước trong ao kết thành.”

Đề mục yêu cầu là những vật chở trừ “nước trong ao” ra đều không được phép sử dụng, như vậy nếu không phải nước trong ao kết thành băng có lẽ sẽ không được phép sử dụng.

Hộp thoại hình thùng đồ lại đổi chữ 【 Không thể trích xuất vật chất hiện có trong gian phòng để cung cấp làm đạo cụ 】

Chu Hạo Văn cau mày, Kha Tầm ngược lại bình tĩnh đến bất ngờ, ngón tay gãi gãi vành tai, vẻ mặt đăm chiêu nói “Lời nhắc nhở này thú vị phết, theo lý mà nói thì nếu như nước trong ao kết băng cũng không được phép dùng, nó sẽ giống như trước đó nhắc nhở chúng ta vi phạm yêu cầu nên không được thông qua, hiện tại nó lại bảo là không thể trích xuất ra, nhưng trong căn phòng này lại hoàn toàn không có băng, vậy “trích xuất” theo như lời của nó ý là không thể trích xuất nước ra, sau đó bỏ vào thùng đạo cụ chế tạo thành băng rồi mới cung cấp cho chúng ta, cậu có cảm thấy là ý của nó là như thế này không?”

Chu Hạo Văn mặt mày khẽ giãn ra, gật đầu nói “Đúng vậy, cho nên rất có thể ý của nó là nước trong ao tạo thành băng không vi phạm quy tắc, nhưng nó không thể lấy nước ở trong ao ra để chế tác băng, cũng tức là —— chúng ta có thể yêu cầu nó đưa ra đạo cụ chế băng, tự mình lấy nước trong ao chế thành băng.”

“Chính xác!” Kha Tầm búng tay cái chóc “Đòi nó cung cấp một cái máy làm đá công suất lớn!”

Chu Hạo Văn lập tức nói với hộp thoại hình cái thùng “Máy làm đá công suất lớn.”

Hộp thoại hình cái rương lại xuất hiện hàng chữ mói 【 “Máy làm đá công suất lớn” là tổ hợp cơ khí với kết cấu phức tạp, vui lòng quay trở lại sách quy tắc lần lượt nêu các quy tắc mà nó ứng dụng 】

“Cái đù!” Kha Tầm không kềm được chửi thề một tiếng “Mẹ bà nó vô liêm sỉ hết thuốc chữa thật, thế này thế kia cuối cùng vẫn là do nó quyết định! Quả thật khớp với cái câu thường thấy trên mạng —— tao bảo tủ lạnh nhà mày xài không tốt, chẳng lẽ phải về nhà học cách chế tạo tủ lạnh xong rồi mới có tư cách phát ngôn câu này? Còn đây là chúng ta muốn dùng khối băng trước hết phải biết tủ lạnh chế tạo như thế nào, chẳng có nhẽ sau đó còn bắt chúng ta vẽ ra sơ đồ cấu tạo của máy làm đá với cả công thức hóa học nữa.”

“Chắc không đến nỗi,” Chu Hạo Văn nói “Nếu trong quy tắc cũng bao gồm cả giả thuyết, hẳn là nó sẽ không bắt chúng ta phải vẽ sơ đồ hay là công thức hóa học gì, bởi vì giả thuyết không nhất định là sẽ thành lập.”

“Vậy cậu có biết máy làm đá nó áp dụng những quy tắc nào không?

Chu Hạo Văn ngó đối phương một cái “Tôi là dân máy tính.”

Kha Tầm ngồi xổm xuống đất vẽ vòng tròn “Mẹ bà nó, không ngờ vào tranh rồi mà còn bị bắt đi thi, thế giới này quả nhiên là hết thuốc chữa rồi, bộ học dốt không có tư cách sống sót sao?”

Chu Hạo Văn nghe vậy, bỗng có chút trầm ngâm “Cảm giác việc này có hơi giống với một số trường học, thích áp dụng phương thức phân loại kiểu lọc ưu thải khuyết đối với học sinh, thường sẽ thông qua thành tích học tập ngày thường hoặc là các kỳ thi để phân chia học sinh ra ưu cùng khuyết, học sinh nào giỏi sẽ được xếp vào một lớp, học sinh kém sẽ bị chia vào một lớp, học sinh giỏi sẽ được ưu tiên đặc biệt, còn học sinh kém thì mặc kệ tự sinh tự diệt.”

Kha Tầm gật đầu “Ngày xưa đi học lớp tôi là vậy đó, trước khi thi đại học chia ra lớp giỏi với kém, thi tốt nghiệp thì không có chia lớp, nhưng chủ nhiệm sẽ xếp chỗ cho học sinh giỏi ngồi ở hàng trước, còn học sinh kém thì tống hết ra đằng sau. Tôi là học sinh tuyển thể dục, nên vẫn luôn bị chủ nhiệm coi như không khí, tôi có một thằng bạn học hơi bị kém, ngay lúc ấy cũng bị đá xuống hàng sau chót ngồi, quả thật có thể nói là trời cao hoàng đế xa, trong giờ học chỉ cần không ồn ào lớn tiếng thì ngồi đó muốn làm gì thì làm, thấy cô cũng chả buồn phản ứng.”

Chu Hạo Văn thầm nghĩ, có lẽ chính là bởi vì chủ nhiệm coi cậu ta như không khí, cho nên mới để lỡ mất bộ óc thông minh của cậu ta, ngoài miệng lại nói “Có nhiều trường học thậm chí là cả phụ huynh, đều nghĩ rằng thành tích học tập có thể đại biểu tất cả mọi thứ, điều đó càng được thể hiện một cách cực đoan hơn trong bức tranh này, những ‘học sinh’ nào ‘thi’ tốt mới có thể tiếp tục sống sót, còn ‘thi’ kém vậy chỉ có chết. Đây có lẽ là một kiểu châm chọc hết sức cực đoan đối với chế độ giáo dục hiện nay.”

“Coi bộ oán niệm của ông ta cũng kinh ghê chứ,” Kha Tầm ngước mắt nhìn mặt hồ lặng yên không hề gợn sóng “Cơ mà cũng có thể hiểu được, dù sao con trai ông ấy chính là bị nó hại chết.”

Chu Hạo Văn trầm mặc một lát, mới nói “Không, có lẽ cả Trình Thức cùng con trai của ông ấy ở ngoài thế giới thật, cũng không có tư tưởng cực đoan dữ dội hay là oán niệm sâu nặng đến thế, đều là bị sức mạnh đứng đằng sau việc này phóng đại lên đến mức khoa trương.”

“Nếu như nói, oán niệm của các họa sĩ đã rót vào những bức tranh mà chúng ta đã trải qua, tựa như một cái ngòi dẫn pháo nho nhỏ, vậy tới khi vào tranh, oán niệm ấy nó sẽ biến thành quả pháo bị nối với cái ngòi dẫn ấy.”

“Cho nên tôi cảm giác, họa sĩ của những bức tranh này đều là “ngòi pháo” bị kẻ khác lợi dụng, thứ khiến người ta cảm thấy ghê tởm thật sự chính là sức mạnh đã tạo ra “quả pháo” kia.”

“Hiện tại đừng nghĩ đến mấy vấn đề này, trước mắt chúng ta phải mau chóng nghĩ cách vượt qua một ải này. Nguyên lý của máy làm đá tôi chỉ biết đại khái, nén chặt, đông lạnh, tiết lưu, bốc hơi, liên tục tuần hoàn, nhưng trình tự càng chi tiết cụ thể hơn thì không rõ.”

“Trước cứ thử xem sao, nếu không được chúng ta lại nghĩ chiêu khác.” Kha Tầm đứng dậy.

Chu Hạo Văn dựa theo lời lúc nãy, quay trở lại giao diện sách quy tắc, nêu ra toàn bộ kiến thức về nguyên lý làm lạnh mà mình biết, nhưng mà vẫn thiếu mất vài đoạn, không thể cấu tạo thành một bộ thiết bị làm lạnh hoàn chỉnh.

Kha Tầm gãi đầu “Cậu có cảm thấy bức tranh này giống như cố ý làm khó người khác không, yêu cầu hạn chế không được phép sử dụng đạo cụ chuyên chở kia thật sự rất cố ý.”

Chu Hạo Văn nói “Oán niệm trong tranh được khuếch đại lên bao giờ cũng cực đoan như thế, nó giống như là dùng oán niệm của Trình Thức tiến hành gia công lại, phủ lên một lớp cực đoan hóa cùng cường điệu hóa.”

“Ý đồ được nó diễn sinh ra đại khái là như vầy: Nếu trường học vẫn luôn bắt ép học sinh học thuộc lòng cùng sử dụng các quy tắc nguyên lý một cách máy móc, quá mức chủ nghĩa giáo điều mà không thèm bận tâm đến tính linh hoạt thực tiễn cùng tính ứng dụng thực tế, giống như chỉ cần nhớ nằm lòng quy tắc là có thể giải quyết hết thảy mọi thứ, thế thì trong tranh cũng cứ thế mà làm, hạn chế toàn bộ những người vào tranh sử dụng các loại đạo cụ có thể giải quyết vấn đề một cách trực tiếp, chỉ cho chúng ta những quy tắc kia, để chúng ta sử dụng quy tắc cùng các đạo cụ đơn giản đi giải quyết toàn bộ vấn đề.”

“Mà, những đạo cụ đơn giản có thể hỗ trợ quy tắc ấy, cũng chẳng khác gì những vật dụng làm thí nghiệm của học sinh, mấy thứ đại khái như cốc chịu nhiệt, que thủy tinh, đèn cồn vân vân, mà các loại thí nghiệm với mục đích phức tạp đâu phải chỉ cần dùng một cái cốc chịu nhiệt thao tác vài cái là đạt được.”

“Lúc vẽ bức tranh này, Trình Thức đã hóa điên rồi, hệ thống tư duy của ông ấy khi đó cũng đã hỗn loạn, tuyệt đối không có khả năng hệ thống ra những thứ có tính biện chứng cùng logic như thế này, cho nên vẫn là giống như lời suy đoán mới nãy của chúng ta, những oán niệm cực đoan quá mức đến gần như vô lý này đều là do sức mạnh đứng đằng sau ‘tranh’ gia công cùng khuếch đại, xem như là sáng tác lại lần thứ hai.”

“Khoan khoan —— cốc chịu nhiệt, que thủy tinh…” Kha Tầm nhướng mày, giống như đang nghĩ tới điều gì đó, hơi trầm ngâm một chút, bỗng thấy hai mắt sáng rực “Lời của cậu nhắc nhở tôi! Kali nitrate có thể chế tạo đá đúng không?”

Ánh mắt của Chu Hạo Văn cũng sáng ngời theo “Ammonium nitrate hiệu quả hơn rất nhiều. Xem ra cậu cũng không hẳn là học dốt như tự nhận nhỉ.”

Kha Tầm vừa cười vừa nháy mắt “Kali nitrate tạo đá là có lần tôi tình cờ nhìn thấy ở trên mạng, trong một bài viết phổ cập người xưa làm sao tạo đá để uống, khi ấy còn tính thử dùng “phương pháp cha ông” này để làm đá bào ăn thử nữa, cơ mà không tìm mua được ammonium nitrate nên đành thôi.”

Chu Hạo Văn “…” Té ra là vì ăn.

Hai người cũng không chậm trễ thời gian nữa, lập tức trở lại giao diện thao tác, mở sách quy tắc “Ammonium nitrate hòa tan nước hấp thu nhiệt lượng lớn, có thể làm thủy kết thành băng” được thông qua, bọn họ cũng đạt được rất nhiều bột Ammonium nitrate cùng thau và ca múc nước.

—— Những đạo cụ đơn giản, không có nguyên lý hoạt động phức tạp này đều có thể yêu cầu thùng đạo cụ cung cấp để sử dụng.

Thau nước có một cái lớn một cái nhỏ, kích cỡ cái thau lớn nhìn như cái bồn tắm lớn hình tròn, cái nhỏ nhìn cũng giống cái bồn tắm một người. Cũng may chỉ cần bọn họ không dùng chúng nó để “trôi” vượt ao, thùng đạo cụ đều có thể cung cấp mọi đạo cụ thỏa mãn nhu cầu của bọn họ —— tất nhiên, ngoại trừ những vật chất hiện hữu trong phòng không thể trích xuất ra làm đạo cụ.

Dùng ca múc nước vào đầy hai cái thau nước, thau nhỏ bỏ vào trong thau lớn, sau đó phối hợp tỷ lệ bột ammonium nitrate với nước, cuối cùng đổ vào thau lớn.

Trong quá trình làm lạnh tạo ra băng, Chu Hạo Văn bỗng nhận được một yêu cầu xin giúp đỡ, bởi vì chức năng xin giúp đỡ này chỉ nhắm vào từng cá nhân, cho nên trong lúc giúp đỡ người khác không thể chia sẻ màn hình giao diện cùng Kha Tầm, nói chuyện cũng bị cách âm, chỉ có người xin giúp đỡ bên kia mới có thể nghe thấy.

Kha Tầm đứng bên cạnh đợi một lát, rốt cuộc thấy Chu Hạo Văn nhìn sang đây, lập tức hỏi “Ai xin giúp đỡ vậy.”

“La Bộ, cậu ta chung tổ với Đặng Lâm, hai người gặp phải vấn đề khó.” Chu Hạo Văn đáp.

“Giải quyết được chưa?” Kha Tầm hỏi.

“Rồi.” Chu Hạo Văn nói.

Kha Tầm cũng không hỏi nhiều, đưa tay chỉ vào băng đã bị kết thành khối trong thau nước “Làm thêm hai tảng băng đi, miễn cho trôi đến nửa đường thì bị tan ra không thể đứng được nữa.”

Hai người lại tốn thêm một ít thời gian, làm ra ba tảng băng vừa lớn lại vừa dày, Kha Tầm lại nói với Chu Hạo Văn “Được rồi, cậu đi đi, nhớ cẩn thận chút đó.”

Chu Hạo Văn nhìn đối phương “Cậu qua trước đi, tôi dùng cách nổi trên nước muối qua.”

Kha Tầm cả cười “Kỹ thuật bơi của cậu tệ muốn chết mà giành cái gì, đừng lằng nhằng nữa, mau đi qua đi, đợi lát nữa băng tan bây giờ.”

Chu Hạo Văn “Vậy cậu biết quy tắc đó như thế nào không?”

Kha Tầm “Làm sao không biết chứ —— sức nổi của nước muối lớn hơn nước ngọt, đơn giản như ăn kẹo! Đi mau!”

Chu Hạo Văn “Nếu cách này không thể dùng thì sao? Nổi trên nước muối cũng không khác mấy so với bơi lội, lỡ như không thể thì sao?”

Kha Tầm “Thì cậu sang bên kia cũng có thể giúp tôi cùng nhau nghĩ cách mà.” Nói xong liền vươn chân đạp mấy tảng băng trượt xuống ao, lai kềm lấy cánh tay Chu Hạo Văn ghì chặt, mặc kệ đối phương giãy dụa, đẩy cậu ta đi lên tảng băng.

Chu Hạo Văn nhíu mày bất đắc dĩ, nhìn đối phương một cái, cũng không muốn dây dưa mất thời gian nữa, ngồi xổm người trên băng thò tay ra quạt nước, kéo theo hai tảng băng nổi chầm chậm trôi về phía bên kia.

Đợi đến khi Chu Hạo Văn thành công lên bờ, Kha Tầm bên này cũng nhận được muối, hì hụi không ngừng đổ muối vào trong ao, quá trình này tốn thời gian thật lâu, Kha Tầm không dám nếm thử nước ao xem độ mặn của muối thế nào, đành phải cở đồ tính tự mình xuống ao cảm nhận sức nổi ra sao.

Lại không ngờ vừa mới xuống nước, giao diện lập tức xuất hiện cảo bánh, một dòng chữ đỏ tươi nhấp nháy không ngừng 【 Cảnh cáo! Thao tác vi phạm, vui lòng mau chóng hủy bỏ! Đếm ngược 30 giây】

Kha Tầm vội vàng rời khỏi nước ao, đưa tay lau nước trên mặt, ngước mắt nhìn phía đối diện.

Chu Hạo Văn mặt cau mày có nhìn chằm chằm sang bên đây.

Quả nhiên, sử dụng cách nổi nhờ nước muối để trôi qua bên kia là không được thừa nhận, nó bị nhận định là giống như cách bơi lội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.