Họa Phố

Chương 315: Chương 315: Hòa hợp (05) : Quy tắc




Khi một mảng sàn nhà nằm giữa đại sảnh dần dần lún xuống, mọi người đều nín thở chăm chú nhìn.

Vệ Đông cũng không rõ là đang tự an ủi mình hay an ủi đồng bạn “Không sao đừng có lo, giữa ban ngày ban mặt tuyệt đối không có yêu ma quỷ quái xuất hiện ~ Tranh Mưu nếu dám làm bậy làm bạ như vậy, chúng ta sẽ đi ‘Ủy ban vào tranh’ kiện nó!”

Tùy theo sàn nhà lún xuống, ngay sau đó lại nhô lên một cái bục đất cao màu trắng, bục đất cấp tốc biến hóa, trong nháy mắt liền biến thành một cái bục giảng tiêu chuẩn thường thấy trong lớp học.

“Khụ khụ, xin lỗi ha, dạo gần đây bị cảm lạnh.” Lên tiếng nói chuyện chính là một người đeo mắt kính nhìn bộ dạng rất giống thầy giáo, tiếng khụ khụ phát ra dưới lòng đất mới nãy hiển nhiên là đến từ vị này.

Hoa Tế Thu trong lòng độc thoại: Hóa ra đây là NPC trong truyền thuyết nhắc tới đó sao, không ngờ lại chân thật sống động tới như thế, trông giống như một vị giáo sư của học viện nào đó vừa bị lôi tới đây.

Mục Dịch Nhiên cất bước đi tới, mọi người cũng theo sau hướng về phía NPC tới gần.

“Chào thầy ạ!” Kha Tầm trước hết lên tiếng phát ra lời chào vang dội với NPC

NPC thầy giáo khẽ cười, nói “Tất cả mọi người ngồi xuống đi.”

Mọi người nhìn lại, chẳng biết từ khi nào mà trên mặt đất xuất hiện hai dãy bàn học, vì thế đều tự chọn cho mình một chỗ ngồi, chờ đợi động tác tiếp theo của NPC.

“Tổng cộng mười ba người, không dư không thiếu một ai.” NPC thầy giáo ánh mắt sắc bén tạm dừng trên mặt mỗi người vài giây.

“Trong mắt ổng có tia x-quang gì đó hông vậy?” Lý Tiểu Xuân bắt đầu chụm đầu ghé tai cùng “bạn cùng bàn” La Bộ, bởi vì tâm trạng căng thẳng quá độ nên nãy giờ hắn vẫn cảm thấy lợm họng muốn ói.

“Yên tâm, ổng không có năng lực đó đâu, nhiệm vụ của ổng là giao nhiệm vụ cho chúng ta thôi.”

“Ồ, hiểu rồi.” Tuy lời của La Bộ có hơi lòng vòng tí, nhưng Lý Tiểu Xuân đại khái cũng hiểu được, hắn hít thở sâu vài cái, cố bắt cõi lòng mình bình tĩnh trở lại, bỗng cảm giác La Bộ nhét cái gì đấy vào tay mình, cúi đầu nhìn lại, ra là hai cục kẹo bạc hà.

“Nếu cảm thấy nghẹn họng tức ngực thì ngậm một cục, ăn vào sẽ thấy thoải mái hơn.”

“Cảm ơn.”

NPC thầy giáo đứng trước bụng bảng đen, viết lên hai chữ —— Hòa Hợp.

“Chắc hẳn các bạn đều đã nhìn thấy bức tranh này rồi phải không, đúng thế, hiện tại chúng ta đang ở trong đó, chính xác hơn mà nói thì chúng ta bây giờ đang đứng ở chỗ giáp giới rìa tranh, vẫn chưa chính thức bước vào tranh.”

Mọi người nghe xong đều kinh ngạc sửng sốt, đây là lần đầu tiên gặp được NPC thẳng thắng bộc trực như thế.

Hoa Tế Thu đang tính nhỏ giọng hỏi “bạn cùng bàn” Tần Tứ, chẳng lẽ NPC mỗi lần đều thế này sao thì chợt nghe NPC lại nói tiếp “Tóm lại, mục đích của các bạn rất đơn giản, tìm được chữ ký, sống sót rời khỏi đây! Tôi nói có đúng không nào.”

“Đúng…” Cơ hồ ai cũng lên tiếng trả lời.

“Mục đích của chúng ta giản dị mà mộc mạc như thế, nhưng đề bài lần này lại khó đến mức không thể tưởng tượng nổi! Nhưng mà tôi tin, các bạn sẽ không bị khó khăn trước mắt quật ngã!” NPC thầy giáo lúc này cực giống thầy chủ nhiệm của mấy lớp đang sắp sửa thi đại học, tìm đủ mọi góc độ khuyên bảo để sục sôi lòng nhiệt tình của các em học sinh trước kỳ thi sắp đến.

Thiệu Lăng ngồi bên dưới tính nói gì đó, NPC giống như hiểu được tâm tư của hắn vậy, lên tiếng nói “Cứ yên tâm, thời gian hiện tại sẽ không bị tính vào thời gian của cuộc thi, các bạn không cần phải lo lắng.”

Kha Tầm nhìn sang “bạn cùng bàn” Mục Dịch Nhiên “Đừng bảo là lần này chơi trò thi cử nha…”

“Đi học không được phép rủ rỉ rù rì với nhau, thầy đang trên đây mở hội lớn còn các bạn lại ở dưới mở hội nhỏ à!” Thầy giáo NPC dùng phấn gõ lên mặt bàn, bên dưới nháy mắt im re.

“Mời các bạn nhìn lên bảng đen!” Thấy giáo NPC xoay người, vẽ lên bảng đen một cái hình tam giác thật lớn, nhìn na ná như một cái kim tự tháp.

Vệ Đông thầm nói: Bắt đầu rồi, để cho mọi người cùng nhau nỗ lực phấn đấu, sau đó trở thành kẻ thành công đứng ở chóp đỉnh kim tự tháp…

NPC lại tiếp tục dùng phấn gạch các đường thẳng trên kim tự tháp, chia nó ra làm bảy tầng.

Vệ Đông: Quả nhiên, bắt đầu phân chia mọi người làm ba bảy loại, học sinh giỏi, học sinh xuất sắc, học sinh còn cứu được… Tầng cuối cùng chắc chắn là học dốt học nát…

Thầy giáo NPC vẽ đến đây liền xoay người, bắt đầu tiếp tục giảng bài “Hình này có chút giống cái tháp, vậy chúng ta tạm thời gọi nó là ‘tháp’ đi.”

Toàn bộ ‘học sinh’ bên dưới đều chăm chú lắng nghe, không rõ lắm vị thầy giáo này tính cung cấp tin tức gì cho bọn họ.

“Tòa tháp này tổng cộng chia ra làm bảy tầng, mỗi tầng đều có cơ hội đạt được chữ ký.” NPC viết vào bên cạnh mỗi tầng tháp hai chữ “Tư Niên”, nói tiếp “Chữ ký chính là hai chữ này, là tiếng Trung, rất dễ nhận ra.”

Cái kiểu nói toẹt mọi thứ ra một cách trắng trợn như vậy khiến đoàn người có hơi không thích ứng, thậm chí có người sinh lòng hoài nghi việc này liệu là thật hay giả.

Bởi vì thật sự rất bất thường.

NPC thầy giáo lại dùng phấn tiếp tục giảng giải cho bọn họ, đầu tiên là dùng phấn đỏ tô lên phần chóp nhọn tam giác ở trên cùng “Một mảnh màu đỏ này đại biểu cho một cái thế giới, ở tầng trên cùng này chỉ có một cái thế giới —— tôi nghĩ mình có tất yếu đưa ra lời khen ngợi đối với bạn học nữ mang mắt kính ngồi ở hàng đầu tiên này, trong quá trình tôi giảng bài, bạn ấy vẫn luôn chăm chú thật lòng ghi chép lại! Rất tuyệt vời!”

Cố Thanh Thanh khựng bút, hơi ngẩng đầu nhìn lên bảng đen, giống như đã quá quen với mấy lời khen ngợi kiểu này.

“Bên dưới là tầng thứ hai, vì dễ nhìn hơn, tôi sẽ dùng phấn màu xanh dương để đánh dấu nó,” Thầy giáo NPC lại dùng phấn xanh đồ lên tầng thứ hai nằm bên dưới chóp đỉnh, sau đó ở tầng này vẽ một đường thẳng ngăn cách ở chính giữa, chia tầng đó ra làm hai phần “Các bạn đều thấy được đúng không, tầng thứ hai sẽ có hai cái thế giới.”

Lúc này chẳng những Cố Thanh Thanh, đến cả Thiệu Lăng Tần Tứ cũng bắt đầu lấy sổ tay ra ghi chép lại, rõ ràng những lời mà vị NPC này giảng giải cực kỳ trọng yếu.

“Chúng ta dùng phấn vàng để vẽ lại tầng thứ ba, đúng vậy, tầng thứ ba có ba thế giới.” NPC dùng phấn màu vàng đồ lại tầng thứ ba, sau đó vẽ thêm hai cái đường thẳng cách ngăn tầng này ra làm ba phần.

“Cứ thế mà loại suy, tầng thứ tư màu xanh lá có bốn thế giới, tầng thứ năm đỏ tía có năm cái thế giới, màu đỏ mận tức tầng sáu có sáu cái thế giới, còn lại chính là tầng dưới cùng màu phấn trắng, có bảy cái thế giới.” Thầy giáo NPC vừa nói vừa dùng phấn viết lên bảng, rất nhanh đã đem toàn bộ cái tháp trên bảng đen lần lượt dùng các phấn màu khác nhau tô kín, thoạt nhìn rất giống một cái sừng cầu vồng…

Mà, hai chữ ‘thế giới’ trong miệng NPC nói ra lại kích thích đến trí nhớ của nhóm người cũ bên dưới.

Trước đó trong suy luận của bọn họ, ‘thế giới’ có thể xem như một manh mối cực kỳ then chốt, vậy mà bây giờ lại bị NPC này nói trắng ra như vậy…

Đám người hoặc là dùng sổ tay ghi chép lại, hoặc là chăm chú nhìn bảng dùng óc ghi nhớ, không rõ lắm cái tháp cầu vồng kia có liên hệ gì với bức tranh này.

“Có bạn nào có thể lập tức tính ra, trong tòa tháp này có tổng cộng bao nhiêu cái thế giới không?” NPC đặt câu hỏi.

“28 cái.” Giọng của Chu Hạo Văn không lớn lắm, nhưng ai cũng đều nghe thấy.

“Đúng rồi! Là 28 cái!” Ngữ khí của NPC thầy giáo giống như hơi kích động “Mọi người thử nghĩ xem, tại sao lại chỉ có 28 cái thế giới không hơn không kém!?”

Cố Thanh Thanh theo thói quen giơ tay phát biểu, chờ thầy giáo ra dấu mời trả lời mới đứng dậy nói “Bức tranh này được tạo thành từ 28 mảnh tàn phiến mộc bản ghép lại, cho nên, 28 cái thế giới này chính là 28 mảnh tàn phiến kia, đúng không ạ?”

“Hoàn toàn chính xác! Mời bạn ngồi xuống!” NPC thầy giáo lại cầm phấn màu đỏ tươi viết lên bên cạnh cái tháp cầu vồng một con số “28” thật lớn.

“28 cái thế giới! Đây chính là khảo nghiệm lớn nhất mà các bạn sắp phải đối mặt!”

Vệ Đông nghe xong, mặt mày đều đực ra “2… 28 cái thế giới? Tụi này phải đi vào 28 cái thế giới!? Bảy ngày!? Một ngày ít nhất phải qua bốn cái thế giới!?”

NPC thầy giáo đang tính giải thích, bỗng thấy bạn học Mục Dịch Nhiên cũng giơ tay xin phát biểu, liền ra dấu cho hắn đứng dậy nói.

Bạn học Mục Dịch Nhiên hết sức quy củ đứng dậy rồi mới nói “Thưa thầy, mới nãy ngài vừa bảo mỗi tầng của tòa tháp này đều có chữ ký, hay nói cách khác tổng cộng sẽ có bảy chữ ký giống hệt nhau? Chúng tôi cần phải tìm hết toàn bộ sao?”

“Không không, để tôi tiếp tục giải thích cho các bạn hiểu,” Thầy giáo NPC chỉ vào bảy tầng màu trên bảng đen “Bảy chữ ký này thật ra đều là một, vì sao mỗi tầng đều xuất hiện chữ ký, đó là vì các bạn sẽ có bảy cơ hội để đạt được chữ ký! Cho nên các bạn không cần phải lo lắng nếu thất bại, một lần không được, vẫn còn lần thứ hai, tổng cộng có bảy lần!”

Mọi người nghe mà chẳng hiểu gì cả, cũng không đặt câu hỏi nữa, chờ đợi thầy giáo bật mí.

NPC thầy giáo lại bắt đầu vẽ lên bảng đen, lần này vẽ một cái dấu mũi tên chỉ vào tầng tháp màu trắng nằm dưới chót “Các bạn sẽ phải tiến vào từ tầng dưới chót, chia nhau đi vào bảy cái thế giới! Thời gian của mỗi một thế giới đều là công bằng, tổng cộng 13 tiếng, không dư một giây mà cũng không thiếu một giây! Việc các bạn cần làm là ở trong thời gian 13 tiếng này tìm cho được mảnh tàn phiến mộc bản tranh Tết ở trong thế giới của mình, khi bảy mảnh tàn phiến của bảy thế giới tập trung lại, chữ ký sẽ xuất hiện!”

Mọi người nghe hết sức thật lòng, cũng cố gắng nghiền ngẫm lời NPC nói, La Bộ giơ tay đặt câu hỏi “Nếu như ở tầng thứ nhất có thể kiếm đủ bảy mảnh tàn phiến, tìm được chữ ký rồi, sau đó sẽ thế nào?”

“Chữ ký chỉ có một thôi, nếu đã tìm được rồi thì lập tức có thể rời khỏi tranh!” Thầy giáo NPC kích động trả lời —— vị thầy giáo này hình như hơi bị dễ kích động.

“Vậy… Nếu như trong ngày đầu tiên không thể tìm ra chữ ký thì sao?” Tần Tứ cũng không dám ôm hi vọng xa vời, bọn họ có thể thuận lợi vượt qua cả bảy thế giới, tìm được chữ ký ngay trong ngày đầu tiên… Ước vọng này thật sự quá mức mộng ảo.

“Hỏi rất hay! Tôi thích nhất các bạn học sinh biết tự hỏi như thế này!”

Tần Tứ “…”

Thầy giáo NPC lại xoay lưng, nhanh chóng vẽ một cái dấu mũi tên ở tầng thứ hai từ dưới lên “Nếu như ngày đầu tiên thất bại, những thành viên còn lại sang ngày hôm sau sẽ đi vào tầng này, tổng cộng có sáu cái thế giới, khi nào tìm ra được sáu mảnh tàn phiến mộc bản giấu trong sáu thế giới này, chữ ký sẽ lập tức xuất hiện. Chỗ này có một lưu ý nho nhỏ ha, chính là về thời gian, tầng này thời gian hạn chế sẽ chỉ còn 12 tiếng, ít hơn tầng trước đó 1 tiếng, cứ thế mà đẩy lên, cứ mỗi khi đi vào tầng cao hơn sẽ bị trừ đi 1 tiếng, nếu như vào thế giới của tầng chóp đỉnh trên cùng, sẽ chỉ còn lại 7 tiếng để tìm thôi.”

Lượng tin tức lần này hơi bị lớn, có người ghi chép lại, có người thì nghiền ngẫm suy nghĩ.

Nhạc Sầm ngồi xe lăn ở bên cạnh lần này cũng giơ tay đặt câu hỏi “Cho hỏi, nếu như sang ngày hôm sau mà số người không đủ sáu, như vậy phải làm sao để chia thành sáu tổ hoàn thành nhiệm vụ ở sáu cái thế giới?”

Hiển nhiên, phần lớn mọi người đều chưa nghĩ đến vấn đề này, hiện tại bị Nhạc Sầm hỏi ra khiến bọn họ giật mình cả kinh. Đúng rồi, nếu như ở tầng thứ bảy không thể gom đủ bảy cái tàn phiến, bọn họ sẽ phải đi vào tầng thứ hai, mà không gom đủ tàn phiến cũng nghĩa là nhiệm vụ ở thế giới kia bị thất bại, đồng bạn ở bên trong nhất định cũng là dữ nhiều lành ít…

“Vấn đề của bạn học này rất thực tế nha…” Thầy giáo NPC khẽ thở dài “Dù cho trong hai ngày đầu không xảy ra thảm kịch nhân số đột ngột giảm mạnh đi nữa, nhưng mà theo thời gian trôi qua, sức chịu đựng của các bạn sẽ dần dần suy giảm, chừng ấy có khi sẽ xảy ra tình huống không đủ người để chia tổ… Nếu như là vậy, các bạn chỉ có thể cố gắng rút ngắn thời gian tìm ra tàn phiến, để còn dành thời gian tìm mấy tàn phiến còn lại nữa…”

“Ý của ngài tức là, rất có thể sẽ cần có người một mình vượt qua hai cái thế giới?” Chu Hạo Văn hỏi.

Nghe xong câu hỏi của Chu Hạo Văn, tâm tình của mọi người lập tức chùng xuống…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.