- Dạ xin chào các anh chị các cô các chú các cậu các mợ và anh em gia đình gần xa, em là Tử Phong là họ hàng hang hốc cùng cha khác ông bà nội với Tử Thiên và là người bạn thân thiết của Thanh Hà
- Tử Phong đệ nói j mà lòng vòng vậy vào vấn đề chính đi xem nào
- Đi đâu mà vội mà vàng mà vấp phải đá mà quàng phải dậy, chính vì thế nên huynh cứ từ từ
- Cho đệ 30 giây nữa đây ko thì coi chừng con sư tử đằng kia
- Đệ rõ rồi. Vâng do hôm nay rảnh rỗi sinh nông nổi nên Tử Phong tui đây quyết con nhà bà định là tặng cho mọi người một bài thơ mà tui vừa mới nhớ ra, tại rảnh quá ko có việc làm đó mà ahihi
- Tử Phong, đọc j đọc lẹ coi nhanh lên
- Thôi đi nhờ hai người mà tui quên bà nó định đọc cái gì rồi đây này
- Tử Phong à, huynh thua đệ rồi
- Hai người kia có thấy nhóc con hay chơi với tui đâu ko
- Nhóc con đó hả hôm qua vừa bị giải đi cái tội ăn vụng bánh cửa tôi rồi chắc h sắp bị lưu đầy ra đảo hoang cũng nên
- Tử Phong bộ ông bị điên hả
- Sao điên đứa bé đấy là tác giả của bộ truyện này ông lưu đầy bó thì chương sau sẽ như thế nào, khi đó ông ko còn bánh với trái mà ăn nữa đâu
- Tiêu rồi phải đi giải cứu nó thôi, chết rồi chết rồi